Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năng lực đặc thù.

Phiên bản Dịch · 1560 chữ

Trên sân thượng, hai người vừa quan sát zombie tình huống vừa coi tin tức trên mạng. Đột nhiên Trần Hạo nhìn điện thoại kích động nói :

" Bân ca, coi nè . Ở đây có cái video giao thủ cùng zombie. "

Dương Bân thò đầu qua, video này được quay từ một cửa sổ, góc quay tương đốt tốt. Trong video một nam tử mặc đồng phục an ninh, tay cầm côn chống bạo lực đang cùng zombie vật lộn. Nam tử có thân hình to lớn, cơ bắp có lực, ba trắc trong tay mỗi lần đập vào người zombie đều phát ra tiếng vang nặng nề, rõ ràng là khí lực không nhỏ. Nhưng mà zombie lại giống như không có cảm giác, mặc kệ nam tử đập kiểu gì cũng điên cuồng lao về phía hắn.

Cũng may là nam tử này tương đối linh hoạt, luôn luôn tránh được trong gang tấc, rồi lại dùng sức đập mạnh vào zombie. Một người một zombie đánh nhau hơn hai phút thì gần đó có hai cái zombie nghe động chạy đến. Nam tử phát hiện ra lập tức kinh hãi bỏ chạy nhưng do quá vội vàng lại thêm sợ hãi nên hơi chậm một chút, zombie nhào vào chụp được chân, cắn chặt vào mắt cá.

" Á á .."

Nam tử hét thảm, té xuống. Rất nhanh chóng, hai con zombie còn lại lao tới, không một động tác thừa.

Hình ảnh tiếp theo chợt mất. Có lẽ là người quay clip quá mức hoảng sợ nên không tiếp tục quay nữa nhưng tất cả đều hiểu được vận mệnh của nam tử kia.

Cả hai đều trầm mặc hồi lâu, bên ngoài nguy hiểm hoàn toàn vượt xa những gì tưởng tượng.

Thật lâu sau Dương Bân trầm giọng nói : " Thực lực của zombie có lẽ là không khác gì người bình thường. Chỉ là zombie không sợ chết, không biết đau, lại như tiểu cường đánh không chết..... cái này thật sự rất phiền phức. "

" Bân ca, chúng ta chẳng lẽ phải đánh lộn với đám zombie này sao ? " Trần Hạo lo lắng nói.

" Ngươi nghĩ sao ? Muốn sống sót nhất định phải đối mặt với đám zombie này. Ngươi không giết nó, nó ăn ngươi. " Dương Bân lạnh lẽo nói.

" Nhưng mà... ta không dám... " Trần Hạo thấp giọng.

" Đâu phải chỉ ngươi không dám. Ta cũng không dám ! Chúng ta chỉ là những người bình thường, chưa từng giết qua người. Hơn nữa cho dù là tội phạm hay sát nhân đi nữa , thì liệu có bấy nhiêu người dám đối kháng với zombie đâu ? Nhưng mà thế giới hiện tại đã biến thành dạng này, chúng ta còn lựa chọn nào khác đâu ? Phải đối mặt thôi ! " Dương Bân thở dài rồi vỗ vai Trần Hạo nói tiếp : " Chúng ta chiếm được vị trí tốt, còn thời gian để suy tính. Nhưng phải tranh thủ thời gian này vượt qua sợ hãi trong lòng, nếu không một khi chân chính đối mặt zombie thì lại vì sợ hãi cứng người rồi đánh mất sinh mạng mình. "

" Ta biết... ta hiểu rồi. Ta cố gắng.. " Trần Hạo run rẩy nói.

Dương Bân khẽ gật đầu. Chính bản thân hắn cũng không hơn gì Trần Hạo, hắn cũng chỉ là một sinh viên bình thường. Chỉ là hắn từng trải khá nhiều, từ nhỏ đến lớn đều một mình chật vật sinh tồn, trải qua không ít cảnh màn trời chiếu đất, bữa đói bữa no. Bởi vậy Dương Bân suy nghĩ chín chắn hơn,hắn biết rõ nếu không vượt qua được sợ hãi trong lòng thì chờ đợi hắn chỉ có tử vong.

Lại một lần nữa cúi đầu nhìn xuống dưới, người sống không một bóng người, chỉ có zombie lắc lư lửng thửng đi tung tăng., Dương Bân nhíu mày. Tình trạng này thì không thể rời khỏi ký túc xá được, nhưng ký túc xá đồ ăn có hạn , nếu không thể rời đi thì sớm muộn gì cũng chết đói. Dương Bân ngẩng đầu nhìn qua ký túc xá nữ phía đối diện, đột nhiên nhìn thấy thân ảnh lắc lư như đang đánh nhau. Bởi vì hai ký túc xá nam và nữ cách xa nhau nên không nhìn thấy rõ ràng, Dương Bân chỉ có thể suy đoán là có người đang cùng zombie vật lộn, mà như vậy thì lại càng khiến hắn tràn ngập hiếu kỳ ai mà lá gan lớn vậy.

Dương Bân chăm chú nhìn một lúc, muốn nhìn rõ hơn thì chợt cảnh vật bốn phía trở nên mơ hồ, ký túc xá nữ thì lại không ngừng phóng lớn, giống như đang dùng ống nhòm điều khiển phóng to, càng ngày càng rõ, càng ngày càng gần....

Rất nhanh chóng, mọi thứ trong ký túc xá nữ trở nên rõ ràng trước mặt Dương Bân.

Trong hành lang lầu 6, bốn nữ tử thân hình cao lớn đang cầm băng ghế, cây phơi đồ , ván giường ... đập liên tục vào mấy cái zombie trước mặt. Bốn nữ tử này rõ ràng là ở cùng nhau , vậy mà lại không một ai biến thành zombie, vận khí cũng vô cùng tốt a. Nhưng mà trong tình hình như thế này mà lại dám ra khỏi cửa, đánh lộn với zombie, đúng là nữ cường nhân.

Nói gì thì cũng may là bốn nữ nhân này so với nữ sinh khác thì hình thể tuyệt đối hơn hẳn, đám zombie trước mặt các nữ tử này đều nhỏ hơn một khúc. Hành lang ký túc xá rất hẹp, vũ khí trong tay bốn nữ nhân không ngừng vung vẩy bức lui đám zombie, nhìn bộ dạng hình như là muốn đi đến một nơi nào đó.

Dương Bân lắc đầu , đám nữ nhân này quá đơn thuần rồi. Dù có vũ khí cùng sức khỏe nhưng làm như vậy sẽ càng thu hút nhiều zombie đến, lúc đó hối hận không kịp a.

Quả nhiên một lúc sau, zombie ở phụ cận nghe tiếng động nhao nhao chạy tới rồi điên cuồng lao về phía bốn nữ sinh kia khiến đám người xanh mặt vội vàng rút lui về phòng đóng cửa khóa trái.

Một đám zombie điên cuồng đập cửa, lại càng lúc càng quyết liệt, nếu như phía trong không có cái gì chặn cửa lại thì cửa bị phá chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Dương Bân thu hồi ánh mắt, đột nhiên cảm giác đầu choáng váng nặng nề, xây xẩm mặt mày loạng choạng té ngã.

" Bân ca, ngươi sao vậy ? " Trần Hạo chụp lấy Dương Bân ân cần hỏi thăm.

" Hạo tử, ngươi có thể nhìn thấy rõ bên ký túc xá nữ xảy ra chuyện gì sao ?" Dương Bân lắc đầu chỉ ký túc xá đối diện.

" Đùa sao chứ ? Xa vậy làm sao có thể thấy rõ được ? " Trần Hạo liếc xéo.

Dương Bân trầm ngâm một lúc, lòng đầy nghi hoặc.

" Ta cận hơn một độ, dù không cần đeo kính nhưng thị lực cũng không được tốt lắm thì làm sao có thể thấy xa như vậy được. Hơn nữa khoảng cách xa như vậy mà rõ ràng đến từng chi tiết thì.... đây không phải là vấn đề thị lực. Chẳng lẽ là năng lực đặc thù nào đó ? " Dương Bân đột nhiên kinh hỉ. " Nhưng mà trước đây sao lại không phát hiện ra năng lực này chứ ? Chẳng phải là từ tối qua đột nhiên có ? Vậy có lẽ là..... tận thế không đơn giản chỉ biến người thành zombie mà còn có thể khiến cho người khác có được năng lực đặc thù ? "

Dương Bân chợt nghĩ ra một thuyết pháp. Cho dù hiện thực chưa từng có chuyện như thế này nhưng mà người sống thế kỷ 21 ai mà chưa coi qua phim ảnh khoa học viễn tưởng, phim tu tiên này nọ chứ.

Tình huống trước mắt chỉ có thể dùng dị năng để giải thích. Dù sao thì zombie cũng đều xuất hiện, nếu có năng lực đặc thù thì cũng rất bình thường. Vì để nghiệm chứng lại lần nữa, Dương Bân tập trung tinh thần nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo bị nhìn lập tức giật nảy mình, hai tay theo phản xạ bụm giữa hai chân.

" Đừng che ! Cũng không phải là chưa thấy ." Dương Bân cười nói.

Trong lòng hắn vô cùng kinh hỉ, vốn dĩ hắn chỉ muốn nghiệm chứng một chút, không ngờ hắn phát hiện mình sở hữu dị năng, mà dị năng của mình là thấu thị. Đây chính là dị năng mà vô số nam nhân ước mơ lại xuất hiện trên người mình. Dù luôn trầm ổn nhưng lúc này Dương Bân vẫn vô cùng kích động, hắn tiếp tục nhìn chắm chằm Trần Hạo, muốn coi thử có thể nhìn thấy được gì nữa không thì đột nhiên Dương Bân sửng sốt.

Bạn đang đọc Tận Thế - Ta Thật Không Phải Thổ Phỉ. ( Truyện Dịch ) của Tinh Mộng Thần Duyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.