Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Toan tính trong năm tháng..

Tiểu thuyết gốc · 1971 chữ

Đạo thần niệm truyền ra theo sau tiếng thở dài như truyền đến từ năm tháng, âm thanh vô cùng xa xăm. Giây phút tiếng thở dài chậm rãi truyền ra, ngay lập tức ánh mắt trên bầu trời bỗng lóe lên một tia quang mang.

Lâm Tú và vị trung niên áo bào xám dường như có cảm ứng mà khẽ liếc mắt rồi nhìn về phía xa xăm. Trong tích tắc, từ trong thiên địa nơi này bỗng xuất hiện thêm một cỗ khí tức cực kỳ mênh mông.

Ẩn trong cỗ khí tức khủng bố này là một ý niệm khiến thiên địa không thể không tuân theo, vô cùng kinh khủng mà mạnh mẽ phủ xuống, quét ngang vùng biển này.

Khi cỗ uy áp khủng bố này giáng xuống lại khiến cho mảnh huyết hải này giống như bị đè nén, trong chớp mắt mặt nước liền bị ép xuống hơn một ngàn trượng.

Nếu từ trên cao nhìn xuống, giờ khắc này phạm vi vô tận của mảnh huyết hải đột nhiên hóa thành một cái lòng chảo. Một tràng biến hóa kia tựa như nước biển bị bốc hơi mà xuất hiện sự thiếu hụt.

Đại năng thi triển thần thông, vốn chỉ cần một ý niệm liền có thể khiến cho một giới trong chớp mắt liền tiêu vong.

Nhưng vùng biển này là nơi cực kỳ đặc thù, chính vì điểm đặc biệt này nên ý niệm của gã chỉ khiến nước biển bị ép xuống.

Nhưng người này đã nói qua, vì bản thân bị trọng thương nên phải ngủ say. Trong thời gian ngủ say đương nhiên thực lực đã có phần suy yếu.

Tuy nhiên, dù thực lực có phần suy giảm nhưng loại ý niệm kinh khủng kia vẫn khiến cho Lâm Tú cảm thấy vô cùng áp lực. Còn vị trung niên áo bào xám thì không biết đang nghĩ gì.

Sau khi mặt biển bị ép xuống, sâu bên trong vùng huyết hải này bỗng truyền ra một tiếng chấn khiến những cơn sóng trên mặt biển lại cuồn cuộn càng lúc càng mãnh liệt. Kèm theo tiếng chấn chính là một trận rung lắc vô cùng kịch liệt.

Tiếng động rầm rầm, thi thoảng còn nghe được cả tiếng gào rú của quy tắc trong thiên địa. Âm thanh vô cùng quỷ dị, như chúng sinh đang triều bái, không ngừng cầu khấn nhưng khi nghe vào tai lại giống như tiếng kêu rên cực kỳ bi thảm.

Đại địa rung chuyển như muốn trở mình, trên thương khung cũng có từng tiếng chấn động truyền xuống như đang cộng hưởng với vùng biển. Âm thanh khi thì mơ hồ khi thì rõ ràng, không xác định được phương hướng.

Tư Không đứng ở trên hòn đảo. Ngay lúc này hắn cũng cảm nhận được đại địa truyền ra từng trận rung lắc, bên tai cũng nghe được những âm thanh kêu rên trong hư vô truyền đến khiến sắc mặt của hắn càng lúc càng âm trầm hơn.

Từ khi xuất hiện tại nơi đây, hắn vẫn luôn mờ mịt không rõ rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, cũng không xác định được thời gian đã qua bao lâu.

Hắn vẫn cho rằng bản thân đang nằm mộng nên đã thử nhắm mắt lại và mở mắt ra một vài lần nhưng kết quả vẫn không có gì thay đổi.

Điều này khiến cho hắn trầm mặc rất lâu, sự mệt mỏi trong lòng cũng không thể áp chế, dần dần như muốn bao trùm lấy tinh thần hắn.

Thiên địa có biến hóa, áp lực vô hình ở xung quanh khiến trái tim của thiếu niên càng lúc càng đập mạnh hơn.

Tư Không vẫn đứng trên hòn đảo, một mình giữa huyết hải vô tận khiến hắn cảm thấy rất lạc lõng.

Đặc biệt là ánh mắt ở trên bầu trời. Ánh mắt ấy cực kỳ quen thuộc khiến hắn luôn phải chú ý đến động thái của nó.

Như một thanh lợi kiếm đang treo ở trên đỉnh đầu, tử vong có thể phủ xuống bất kỳ khi nào khiến Tư Không cảm thấy rất khó chịu. Mà khi ánh mắt trên bầu trời vừa có dị động, khi biến hóa của thiên địa xuất hiện lại khiến cho cảm giác bất an ở trong lòng hắn càng lúc càng mãnh liệt.

“Ba lần.. Lần này là lần thứ ba ta đến nơi này, lần đầu tiên là khi ta trở về nhà, lần thứ hai chính là khi ta đang vấn tâm, mà lần này lại là khi ta đang ở Vạn Kinh Các..” Trong lòng không ngừng suy tư, càng nghĩ Tư Không càng cảm thấy có gì đó rất bất thường.

“Vấn đề có lẽ nằm ở ta chứ không phải do ai, Lâm sư ban nãy có nói người sẽ giải thích cho ta.. Suy cho cùng người đã biết chuyện gì ? Thêm vào đó ban nãy ta và người vốn đang đứng chung một chỗ nhưng chỉ chớp mắt lại xuất hiện tại đây, có lẽ không chỉ có một mình ta tại nơi này, Lâm sư có khi cũng ở đây nhưng đang ở một nơi mà tầm mắt của ta không thể nhìn đến..” Tư Không nhíu mày trầm ngâm, theo thời gian ánh mắt của hắn cũng dần khẽ híp lại.

Chân tướng phía sau sự việc hay điểm bất thường của bản thân, Tư Không đương nhiên không hề có nhận thức. Từ đầu đến cuối, đạo thần niệm kia truyền ra lời nói chỉ có hai người Lâm Tú và vị kia nghe được.

Còn hắn thì vẫn mờ mịt đứng tại hòn đảo của mình, không ngừng suy đoán.

Mặc dù cùng ở trong một vùng không gian nhưng Tư Không lại bị một bàn tay vô hình nào đó che lại hết thảy nhận thức. Tuy nhiên tầng ngăn cách này chỉ khiến hắn không thể nghe được đạo thần niệm kia chứ không thể nào ngăn được đầu óc nhanh nhạy của hắn.

Vị trí của Lâm Tú, Tư Không đương nhiên không biết nhưng hắn dám khẳng định đối phương cũng đang ở nơi này.

Giờ khắc này, tại hòn đảo bên phía tay phải của Tư Không. Lâm Tú vẫn đang ngóng nhìn, không biết y đã cảm nhận được điều gì, lúc này sắc mặt của y càng lúc càng hiện ra nét vô cùng ngưng trọng.

Phía xa xăm, vị trung niên áo bào xám kia lại khẽ nhíu mày, dường như đạo pháp hai người sắp phải hứng chịu khiến y cũng cảm thấy có chút áp lực.

Nhưng y cũng chỉ khẽ nhíu mày, vẫn yên lặng chờ đợi.

Thiên địa rung chuyển càng lúc càng kịch liệt, từ khi cỗ đạo niệm mênh mông kia quét ngang cho đến bây giờ, thời gian cũng chỉ vừa qua vài cái chớp mắt.

Ngay lúc này, đạo thần niệm khi trước lại một lần nữa truyền ra. Lần truyền ra này lại có chút không ổn định giống như đã suy yếu.

Tuy nhiên vẻ cao ngạo và trào phúng vẫn như trước không giảm, vẫn hiện rõ và ẩn trong từng câu, từng lời.

-Gần đây ta từng cảm ứng được hắn đã trở về một lần nên bị kinh động mà tỉnh giấc.. Thánh Sư, thủ đoạn của ngươi rất không tồi khiến ta cũng cảm thấy rất khó tin nhưng suy cho cùng ngươi vẫn chưa đủ tư cách..

-Dùng hạo nhiên chính khí để tẩy đi nguyền rủa của ta giúp hắn có thể tu hành. Nhưng phân hồn vốn không thể tu luyện, hành vi này Thánh Sư ngươi tự hỏi mình có phải vô tri hay không a..?

-Có một vài lần đến điểm mấu chốt, cần lực lượng mạnh hơn mới có thể đoạn được nhân quả nên ta đã cố tình để nó có thể tu luyện. Những lần đó Thánh Sư ngươi đều nhúng tay vào, vô tri muốn chuyển biến nhân quả, tưởng bản thân đã thành công nhưng thật ra lại đã giúp ta, thật sự cảm kích a.. haha, haha.

Đạo thần niệm quét ngang không ngừng truyền ra lời nói, sau đó là một tiếng cười vang khiến mặt biển càng có những cơn sóng kinh khủng không ngừng gào thét, ầm ầm cuộn vào nhau.

Thương khung chấn động càng lúc càng kịch liệt. Mà Lâm Tú khi nghe những lời trào phúng này, mặc dù ánh mắt cùng vẻ mặt của y đều là vẻ âm trầm nhưng trong lòng lại vô cùng bình tĩnh.

Đạo thần niệm kia vẫn tiếp tục truyền ra lời nói. Mà lần này lại nhiều hơn sự cảm khái ở bên trong.

-Mỗi lần, mỗi khi phân hồn tự đoạn đi nhân quả tuyến sẽ bị nhân quả của ta kéo đến nơi này này và ngoan ngoãn để cho ta hấp thu, giúp ta có thể trị thương.. Trong năm tháng đó ta đã suy diễn và biết sẽ có biến số nên đã có phòng bị..

-Chín mươi tám lần... Để không bị bất kỳ điều gì có thể ảnh hưởng hay xuất hiện biến số… Sau lần thứ chín mươi chín kết thúc chỉ cần có kẻ dám nhúng tay vào sẽ bị kéo đến đây và hứng chịu đạo pháp của bổn tọa để lại... Cho dù là Chúa Tể, trước một pháp này cũng vô lực phản kháng..

-Đạo pháp của bổn tọa.. Thái Tuế…

Thần niệm vừa dứt, thiên địa bỗng nhiên lại trở nên an tĩnh đến lạ thường.

Áp lực vô hình phủ xuống. Giờ khắc này, ba hòn đảo nơi mà Tư Không, Lâm Tú và vị trung niên áo bào xám đang đứng bỗng nhiên lại xuất hiện dị thường, giống bị tách riêng ra một vùng không gian riêng biệt

Dưới cỗ áp bức này, mặt biển xung quanh lại bắt đầu truyền ra rung động, thương khung cũng một lần nữa truyền ra âm thanh của chúng sinh kêu rên.

Sắc mặt của Lâm Tú đại biến, y đương nhiên biết được đạo pháp này là gì. Mà vị trung niên áo bào xám vẫn hiện ra vẻ suy tư, yên lặng ngóng nhìn.

Phương hướng của thiên địa như bị lực lượng nào đó đảo nghịch. Giờ khắc này bên trong vùng biển bỗng xuất hiện thêm chín hòn đảo.

Chín hòn đảo, cộng thêm ba hòn đảo nơi ba người đang đứng chính là mười hai. Mười hai hòn đảo liên tiếp với nhau tạo thành một vòng tròn bao quanh một vùng vô cùng rộng lớn.

Mười hai hòn đảo vừa hiện, trong thiên địa bỗng có thêm một cỗ uy áp kèm theo khí tức sát phạt cùng với một loại quy tắc vô cùng kinh khủng phủ xuống rồi quét ngang phạm vi nơi đây.

Khí thế kia lại khiến cho mặt biển càng lúc càng hạ xuống thấp hơn, cuối cùng loại lực lượng này liền tập trung vào ba trong mười hai hòn đảo.

Vị trí của ba hòn đảo này là đối chiếu với nhau tạo thành ba góc của hình tam giác. Lúc này như có sự cộng hưởng đều khẽ rung chuyển rồi tập trung lại một hòn đảo khiến cho cỗ khí tức mênh mông kia lại càng kinh khủng hơn.

-Thái Tuế.. ta định hướng, định ngươi tọa.. Tam hợp khởi, Tam sát hiện..

Thần niệm lại truyền ra. Ngay lúc này, phía trên hòn đảo được tập trung lực lượng ở phía đằng xa bỗng nhiên có một bóng dáng hư ảo xuất hiện.

Bạn đang đọc Tàn Tự sáng tác bởi yy73351328
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy73351328
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.