Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầng Ba

Tiểu thuyết gốc · 1451 chữ

Thể loại: kinh dị, có nói tục, có tình tiết 18+, guro

Có kẻ nói khi mỗi một người sinh ra trên đời đều đã được xếp đặt sẵn địa vị xã hội. Những tên có xuất thân tầm thường, trí tuệ tầm thường lại thì mãi mãi cũng chỉ là những kẻ thất bại cặn bã.

Đối với ý kiến này, người đồng tình kẻ phản đối, chẳng ai giống ai. Thế nhưng người khác thế nào không biết, chứ bản thân Dân Tài thì tin, tin lắm.

Gã là một thằng đàn ông gần ba mươi tuổi nhưng chỉ có thể chui rúc trong căn trọ bé tí tẹo chỉ vỏn vẹn 20m2, ăn cơm phần, mì gói, đồ giảm giá trong siêu thị mỗi ngày. Công việc của gã cũng chỉ quanh quẩn trên mạng, chuyên viết những bài quảng cáo nhảm nhí cho các trang bán hàng.

Gã cảm thấy với xuất thân vớ vẩn của mình thì dù có cố gắng đến thế nào thì cũng không thể khá hơn được. Đến cả cái tên của gã cũng vớ vẩn cơ mà. Dân Tài là cái gì cơ? Rõ là ông bà già viết sai chính tả lúc làm khai sinh cho gã.

Cả cuộc đời tầm thường của gã chỉ toàn là những điều vớ vẩn, gã vẫn mãi là một tên cặn bã vô dụng mà thôi.

Dân Tài ném hộp cơm vào thùng rác trong góc, rửa miệng qua loa rồi đi tới chỗ cửa sổ quen thuộc của mình, bắt đầu làm việc mà hằng ngày mình vẫn làm: cầm ống nhòm quan sát các cửa sổ có thể thấy được trong tầm nhìn.

Lúc này là hơn năm giờ chiều - thời điểm mọi người đã lục tục có mặt ở nhà và bắt đầu tắm rửa gột sạch bụi bẩn của cả ngày, cũng là thời điểm mà Dân Tài trông đợi.

Gã lia ống nhòm rất nhanh, tìm kiếm những ô cửa quên kéo rèm để gã có thể nhìn vào, tăm tia thân thể những người phụ nữ thấp thoáng bên trong. Rất nhiều người có thói quen tắm gội xong sẽ vào phòng ngủ thay quần áo, và điều này chính là điều Dân Tài thích nhất.

Đây rồi, một con bé sinh viên.

Tên đàn ông bỉ ổi thò tay xuống đũng quần, quen lề quen thói mà kéo cái vật đen nhẻm giữa hai chân, vừa tưởng tượng đến những cảnh dâm loạn, cảnh tượng mà mình mơn trớn thân thể đàn bà, hôn lên làn da mịn màng trắng trẻo đó, bàn tay bóp nắn bầu ngực căng tròn đó.

Vừa tưởng tượng, gã vừa đung đưa hông như thể mình đang có một cuộc làm tình nóng bỏng với cô em bên kia ống nhòm, tay liên tục sục sạo.

Thế nhưng cô sinh viên nọ lại thay quần áo rất nhanh, chẳng mấy chốc mà mặc xong. Dân Tài khó chịu tặc lưỡi, nhanh chóng đổi góc nhìn tìm kiếm những ô cửa sổ khác. Có điều hôm nay không phải ngày may mắn của gã, lia mãi chẳng thấy con hàng nào để nhìn.

Đang lúc bực bội định quay vào phòng mở phim xem đen để giải tỏa thì bất chợt khựng lại. Ngay khi gã lướt qua một ô cửa sổ vừa rồi, gã đã nhìn thấy một người phụ nữ trần truồng thò người ra ngoài.

Cảnh tượng đẹp đẽ hoàn toàn đập vào mắt gã một cách trọn vẹn rõ ràng nhất.

Tuy người phụ nữ ấy khuất sau tấm rèm cửa ngay lập tức, thế nhưng hình ảnh đó đã kịp in sâu trong đáy mắt Dân Tài. Gã dám chắc là một thằng ất ơ nào đó đang chơi gái từ đằng sau, có lẽ là chơi hăng quá nên sơ ý rơi ra ngoài.

Thật tuyệt vời làm sao khi mà gã đã may mắn bắt kịp khoảnh khắc sướng mắt kia, ngay lập tức thay chỗ mình vào trong cuộc làm tình nóng bỏng trong tưởng tượng, hông và tay càng hoạt động hăng hái hơn, chẳng mấy chốc mà thở dốc nặng nề rồi bắn ra tung tóe ra tay.

Dân Tài hít sâu mấy hơi rồi lại cầm ống nhòm nhìn sang ô cửa vừa rồi, mong mỏi một lần sơ sẩy tiếp theo. Thế nhưng nhìn mãi vẫn chẳng thấy tấm rèm dày nọ có chút động đậy nào, có lẽ người bên trong đã đổi địa điểm vào trong phòng.

“Mẹ nó! Thằng đéo nào sướng thế không biết.” Gã ta lẩm bẩm một tiếng bực bội rồi trở vào trong, mở máy tính chuẩn bị làm việc.

Thế nhưng Dân Tài chẳng viết được bao nhiêu chữ đã lại ngẩn ngơ, không tự chủ mà nhớ tới bóng dáng trần trụi vừa rồi. Nếu như gã cũng có một ả đàn bà để chơi thì tốt biết mấy. Sao những thằng bên kia lại sướng thế không biết!

Nghĩ tới đây, gã đàn ông bỉ ổi nọ lại lọ mọ đứng dậy mò ra chỗ cửa sổ, nhìn sang căn chung cư cũ kỹ chếch về bên trái chỗ mình, đó là tòa nhà có ô cửa sổ vừa rồi. Đúng vậy, nó gần đến mức chỉ cần dùng mắt thường cũng có thể quan sát được. Thế mà trước giờ gã chẳng bao giờ chú ý đến nó.

Lần này Dân Tài chú ý quan sát thật kỹ, đó là một căn bình thường trên tầng ba - cũng là tầng trên cùng của tòa chung cư bên đấy. Bình thường gã không để ý nhiều đến tầng này vì chúng gần như chẳng có người. Cả một dãy chỉ có duy nhất căn nọ là thường xuyên mở rèm cửa sổ, gã cũng theo dõi rồi, bốn thằng đàn ông ở với nhau chứ chẳng có ả nào, hình như cả bọn đều là shipper.

Chính vì toàn lũ đực rựa nên gã không quan tâm chỗ đó làm gì nữa, chỉ là dù sao cũng sống đối diện nhau, gã cũng vô tình biết được kha khá thứ về bọn chúng.

Những tên này gần như chết dí trong nhà giống gã, chỉ thỉnh thoảng đóng cửa kéo rèm hai ba hôm, lâu lâu thì khoác áo shipper ra ngoài, có lẽ là đi làm. Nhưng nghĩ tới đây lại có chút không đúng, làm gì có shipper nào mà cả tuần mới chạy một lần chứ?

Dân Tài cảm thấy lạ nhưng cũng không suy nghĩ sâu hơn làm gì, quay trở về cuộc sống bình thường của mình, chỉ là thỉnh thoảng vẫn sẽ chú ý cuộc sống của bốn gã đàn ông bên phía đối diện.

Cho đến một ngày cái cửa sổ cũ kỹ bị đóng kín và tấm rèm dày nặng được kéo lại lần nữa thu hút ánh nhìn của Dân Tài. Gã ta vội vàng phóng tới nép bên khung cửa sổ chăm chú nhìn sang kia. Tuy rằng không thấy được gì cả, nhưng Dân Tài vẫn có thể tưởng tượng ra một những thứ dung tục nơi tòa nhà bên kia, thèm thuồng trông ngóng.

Quả là trời không phụ lòng người, chẳng mấy chốc mà tấm rèm màu tối dày nặng nọ đung đưa như thể có ai đó tóm chặt lấy nó, rung giật kịch liệt.

Rẹt!

Tấm rèm bị kéo ra, Dân Tài nhìn thấy một người phụ nữ trần truồng đang giãy giụa kịch liệt, dường như muốn chạy trốn khỏi đôi bàn tay của tên đàn ông đang ghìm chặt cơ thể mình. Dáng hình nõn nà cùng gương mặt vặn vẹo vì đau đớn của người phụ nữ thông qua thấu kính truyền thẳng đến đáy mắt Dân Tài, khiến gã sửng sốt.

Ngay lập tức, gã đàn ông kia dường như cáu giận mà đánh lên cơ thể cô ta, sau đó là màu nâu tắm tối của bức rèm che khuất khung cảnh bên trong, ngăn chặn ánh mắt săm soi của cái gã đang nhìn trộm phía đối diện.

Tấm rèm lung lay thêm trong chốc lại rồi lại yên ả như thể không có chuyện gì xảy ra, ô cửa sổ nọ trở về với trạng thái lặng lẽ âm u như trước đó, chỉ để lại Dân Tài ngớ người bên này.

Thằng shipper ban nãy làm gì vậy? Cưỡng hiếp à? Lại còn ra tay đánh người. Gã im lặng suy tư về cảnh tượng vừa nghe ban nãy, có chút ngẫm nghĩ. Bất chợt có tiếng mở cửa, gã giật nảy mình quay sang nhìn.

Bạn đang đọc Tầng Ba sáng tác bởi tacgiaconlam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tacgiaconlam
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.