Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Căn duy nhất

Tiểu thuyết gốc · 1502 chữ

Một cô gái mặc quần bò áo thun cầm theo hai túi nilon to đi vào, liếc nhìn gã một cái rồi đặt túi dưới sàn, ngồi xuống một cách tự nhiên: “Mày lại đi rình gái à? Mẹ, suốt ngày đéo làm gì đàng hoàng."

“Móc xỉa ít thôi.” Dân Tài kéo quần lên, lê thân tới chỗ cô gái, cũng rất tự nhiên mở cái túi cô ta mang đến, lục lọi móc ra mấy lon bia và vài hộp “mồi nhậu”, bóc hộp mở lon như thể chúng là của mình.

Cô gái này tên là Tú Nhi, có thể nói là bạn thân nhiều năm của gã. Cả hai quen nhau qua công việc, cô ta vốn là phóng viên của một trang báo mạng mà gã có hợp tác. Lúc đầu chỉ qua lại vì có chút dính líu trong dự án mới, không ngờ nói chuyện rất hợp, thế là dần dần thân nhau lúc nào không hay, đến tận lúc này đã đến mức xem nhà bạn như nhà mình rồi.

Tú Nhi biết Dân Tài là một tên biến thái, tệ lậu và cặn bã. Nhưng cô vẫn thân thiết với gã vì cô cũng tệ lậu không kém. Có thể nói cô không biết tự trọng cũng được, xấu tính cũng được nhưng Tú Nhi là loại người bất chấp để leo lên, để có tiền. Cô có chút dễ nhìn nhưng không đến mức tuyệt đẹp, khả năng học tập và làm việc cũng không phải là xuất sắc. Thế nên cô tá rất ghen tị với những người có tài năng, có bản lĩnh, giỏi giao tiếp.

Bất cứ một người nào giỏi hơn Tú Nhi dù là nam hay nữ cũng sẽ bị cô ganh ghét thậm chí là bôi xấu. Đặc biệt đối với những đồng nghiệp nữ giỏi giang thường xuyên viết được những bản thảo mang độ “hot” cao, sự tị nạnh của cô ta càng lớn hơn. Ban đầu chỉ là những lời nói xấu sau lưng vô thưởng vô phạt, dần dà bắt đầu bịa chuyện bêu rếu người khác.

Có thể nói là vật họp theo loài, một người như thế mới có thể kết thân với một gã cặn bã như Dân Tài, cùng nhau làm chuyện xấu, cùng nhau phao tin đồn, viết những bài đăng bẩn kiếm độ nóng trong thời gian ngắn.

“Vừa rồi tao thấy thằng ở nhà bên kia chơi đĩ.” Dân Tài khui một lon bia, vừa uống vừa chỉ sang tòa nhà chếch bên kia, nói: “Hình như thằng đấy đánh mụ điếm, mụ ấy gào trông kinh lắm, làm tao tắt cả nứng.”

Hóa ra điều khiến gã ngơ ngẩn trong thời gian ngắn cũng chỉ có vậy, chẳng hề mang chút thương xót nào với đau đớn mà một người phụ nữ phải chịu.

Tú Nhi đang uống bia nghe nói thế thì hào hứng hẳn, ngay lập tức đặt lon rỗng xuống đứng dậy đi ra cửa sổ ngóng qua đối diện, hỏi: “Chỗ nào? Nhà nào đâu? Tao xem với!”

Dân Tài cũng lê thân ra theo, chen chúc trong chỗ trống chỉ về phía cửa sổ bị đóng kín bên kia: “Đó, thấy căn đó không? Nhà duy nhất có người ở trên tầng ba. Lâu lâu kéo rèm vài hôm, chắc là gọi gái về chơi. Đ-t mẹ sướng thế không biết!”

“Tòa nhà đó lạ thế? Mấy tầng dưới thì căn nào cũng có người thuê, tầng ba có mỗi nhà đấy có người.” Tú Nhi nhận ra vấn đề ngay, quay đầu hỏi Dân Tài, gã nhún vai:

“Sao tao biết. Cũng là cái nhà nát như tao thôi. Mẹ cái khu nghèo nàn này!”

Gã lẩm bẩm chửi theo thói quen. Chỗ gã ở có mấy tòa nhà cho thuê, tòa nào tòa nấy ộp ẹp bẩn thỉu, mấy bức tường bên ngoài vừa loang lổ vừa mốc meo. Ban đêm nhìn vào không khác gì khu nhà ma. Thế nhưng giá thuê rất rẻ, thích hợp ở cả gia đình nên nhiều công nhân ở.

“Lạ thật ha, chỉ có nguyên tầng ba là trống trơn, còn lại đều cho thuê cả. Mấy nhà kiểu này hẳn là phải nhanh cháy hàng lắm mới đúng.” Tú Nhi vẫn khó hiểu. Cô cũng là người đi thuê phòng, hiểu những chuyện này. Một căn nhà hai phòng ngủ, có bếp, nội thất cơ bản mà chỉ năm triệu rưỡi thì vừa trống đã hết.

“Ừ mày nói đúng.” Dân Tài ngẫm lại cũng hiểu là có vấn đề. Mấy người như gã chẳng quan tâm nhà có mới có sạch hay không, đủ ở và rẻ là được. Tòa nhà bên đấy ọp ẹp thì ọp ẹp chứ căn nào cũng rộng, vậy mà lại có nhiều hàng ế đến thế thì lạ thật.

Nghĩ đến đây, hai tên chuyên săn tin nóng liếc mắt nhìn nhau, cùng nghĩ tới một chuyện…

“Muốn đi sang kia khám phá không?” Cả hai đồng thanh nói.

Mấy tòa chung cư cũ xập xệ thế này đa phần đều không có bảo vệ, cửa thang bộ mở toang hoác thế kia ai muốn lên mà chẳng được. Hơi men từ bia cũng tiếp thêm động lực cho cả hai, thế là tùy tiện cất mấy hộp đồ ăn vào tủ lạnh, khoác áo cầm đồ nghề ra ngoài.

Một nam một nữ chỉ mang theo điện thoại, bút ghi âm cùng một quyển sổ - những vật bất ly thân đối với một kẻ làm nghề săn tin.

Khóa cửa cẩn thận, hai kẻ kết bè kết bạn đi bộ đến tòa nhà cũ cách họ gần hai trăm mét, vừa đi vừa thảo luận một số đề tài có thể khai thác được từ chuyện này.

Bạo lực gia đình.

Bốn người đàn ông và cuộc thác loạn vô tội vạ.

Bí ẩn tầng lầu trống.

Căn nhà duy nhất trên tầng ba trống rỗng.

Người phụ nữ phục vụ bốn người đàn ông.

Ôi dào rất nhiều chủ đề có thể viết, kiểu gì chả có một hai cái nổi lên chứ! Bây giờ người xem thích mấy thứ có chút dâm dục, mang phần ma quái hay có chút bí ẩn như thế! Bọn họ không cần biết đúng hay sai, chỉ cần đề tài có thể khiến người ta bâu vào thảo luận là coi như tiền về túi.

Không làm được những bài đăng đàng hoàng thì làm những bài đăng bẩn vẫn thu hút sự chú ý như thường.

"Mẹ cái nhà này còn nát hơn bên mày!" Tú Nhi vừa đạp lên từng bậc cầu thang bằng đá bám rêu trơn trượt vừa càu nhàu khó chịu. Thế nhưng khó chịu thì khó chịu, cô ta vẫn nhẹ tay nhẹ chân đi tiếp. Thân là một phóng viên, sao có thể ngại khó ngại khổ cơ chứ?

Miễn là có thể đem về tin tức “nóng sốt”, vất vả cỡ nào cũng phải chịu!

Ba tầng không cao, cả hai đi vài phút cũng đã đến nơi, từng bước nhẹ nhàng đi trên hành lang phủ bụi, đi qua từng cánh cửa khóa hờ trống rỗng, tiến dần đến căn nhà duy nhất được thuê kia.

“Chỗ này đúng không?” Tú Nhi chỉ chỉ cửa nhà, thì thầm thật nhỏ với Dân Tài. Gã ngẫm nghĩ chốc lát, so sánh số cửa sổ mà mình nhìn thấy với những cánh cửa bên này, gật đầu.

Cũng ngay lúc đó, tiếng phụ nữ kêu khóc truyền ra từ khe cửa khiến cả hai giật mình. Dân Tài và Tú Nhi liếc mắt nhìn nhau, vội vàng mở bút ghi âm đặt xuống mặt đất sát cửa, đồng thời liên tục chụp ảnh xung quanh.

Bất kể là chủ đề nào tin tức nào, có quay phim chụp ảnh hay ghi âm đều dễ thu hút ánh nhìn hơn.

Tiếng phụ nữ kêu la rên rỉ lúc to lúc nhỏ, liên tục truyền ra ngoài, thấp thoáng xen lẫn âm thanh da thịt va chạm mãnh liệt.

Không giống tiếng động phát ra khi làm tình, mà giống như đánh đập hơn. Những tiếng thịch thịch vang lên ngắt quãng như thể tường thuật cho hai kẻ bên ngoài biết bốn gã đàn ông cao to đang đánh đập một người phụ nữ yếu ớt một cách độc ác như thế nào.

Chỉ nghe thôi đã cảm thấy… Kích động!

Với đề tài này chắc chắn tin của bọn họ sẽ được chia sẻ tràn lan trên mạng xã hội, trở thành tin nóng sốt nhất cho mà xem!

Dân Tài và Tú Nhi chìm trong hưng phấn vui vẻ không chú ý tới âm thanh bên kia bức tường đang thưa thớt dần. Đột nhiên cửa lớn mở rộng, một cánh tay thô to thò ra tóm chặt lấy cả hai, kéo mạnh vào trong.

Bạn đang đọc Tầng Ba sáng tác bởi tacgiaconlam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tacgiaconlam
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.