Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tố chất thiên tài

Tiểu thuyết gốc · 2074 chữ

Bước xuống giường tính bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân chuẩn bị cho buổi tập thể thao buổi sáng. Tuy thực lực hiện nay Thương Nguyên đã được tính là cường giả, nhưng đây là thói quen 10 năm khó bỏ, hơn nữa buổi sáng trong lành rất thích hợp cho việc tu luyện. Chợt nhớ ra gì đó, cậu lại khẽ cảm ứng về phía phòng của Huyền Linh, cảm thấy gì đó không đúng liền tỏ ra nghi hoặc.

- Tu luyện sớm như vậy sao, cô nàng này hưng phấn đến vậy à?

Cảm thấy hiếu kỳ, cậu vệ sinh cá nhân, thay đồ xong liền đi qua phòng Huyền Linh, cửa phòng mở, Thương Nguyên cảm thấy hết sức ngạc nhiên. Mọi thứ không khác gì so với tối qua, Huyền Linh vẫn ngồi đó trên giường, chăn màn vẫn ngay ngắn có vẻ cô bé cả đêm qua đều chìm sâu trong trạng thái cảm ứng. Đây không phải chỉ do cô bé muốn thế, mà là do khi tu luyện con người ta đều tiến sâu vào trạng kỳ diệu, tâm thần chìm sâu vào thức hải. Để thoát ra khỏi trạng thái này có 3 trường hợp.

Thứ nhất là đại công cáo thành, mục đích tu luyện đã hoàn thành. Thứ hai là chưa hoàn thành, mục đích tu luyện nhất thời chưa thể đạt được nên buộc phải tạm ngưng tu luyện. Thứ ba là bị ngoại lực tác động, đây là một điều vô cùng nguy hiểm, nếu người đang trong trạng thái tu luyện bị tác động tiêu cực dẫn đến buộc phải thoát ra khỏi trạng thái này rất dễ gây ra tổn thương cho thể nội, hậu quả khó lường.

Cảm thấy Huyền Linh đang trong thời điểm quan trọng, Thương Nguyên quyết định gác lại buổi tập sáng sớm ở lại hộ pháp cho cô, lúc này không có bất cứ điều gì được phép làm phiền cô hết. Ngón tay hư điểm trên không trung vẽ ra những phù văn mang nhiều hình thù khác nhau, có tròn, có vuông, tam giác... các phù văn này du nhập vào không khí, trong hư ảo nhìn thấy trong căn phòng có một lớp quang ấn ẩn hiện, có vẻ như đây là một kết giới.

Bày trí xong xuôi, ánh mắt Thương Nguyên ngưng trọng nhìn về phía Huyền Linh, kim quang ẩn hiện trong con ngươi nhìn vào Huyền Linh có chút không biết nói sao. Chỉ thấy lúc này trong thể nội cô bé đã có đến 13 trên 15 đường biệt lạc được khai thông. Thấy vậy cậu ta không chịu được mà phải thốt lên:

- Cô nàng này cũng đủ điên cuồng

Điều này cũng không phải không thể sảy ra, như Thương Nguyên vào năm 8 tuổi đã khai được toàn bộ 15 đường biệt lạc và 12 đường chính kinh trong lần đầu tiên cảm ứng, nhưng cũng là bởi vì trước đó trong một năm luyện thể chất mà cậu đã nghiên cứu rất kỹ, cộng với sự chỉ điểm cặn kẽ cậu ta đã gặp được trong mơ nên mới có thể đạt được.

Đối với Huyền Linh đã được Thương Nguyên cầm tay chỉ việc gần nửa năm nay. Trong thời gian đó cô bé cũng được hướng dẫn, học tập đầy đỉ về những điều cần biết. Nhưng dù sao thời gian cũng quá ngắn để có thể làm đến mức độ này. Thương Nguyên không chịu được mà phải cảm thán:

- Không lẽ cô ấy cũng là loại thiên tài trong truyền thuyết hay gì? Đây là khoảng cách giữa người thường và thiên tài à?

Vẻ mặt Thương Nguyên cười như mếu, có chút bất lực mà than một câu. Nhưng ngay lập tức cậu đã nghiêm túc trở lại, đến nước này cậu cũng không thể để Huyền Linh một đêm cố gắng trở thành công cốc được. Ngón tay một lần nữa điểm trong không trung, thể nội linh khí cũng bộc phát quán trú vào phù văn hình tròn vừa thành hình. Lập tức, đạo phù văn này di chuyển đến vị trí cách đỉnh đầu của Huyền Linh khoảng vài chục centimet, Thương Nguyên khẽ nói:

- Tụ nguyên ấn này là một loại từ trường có tác dụng hấp dẫn nguyên ở một phạm vi nhất định xung quanh tụ về chỗ nó. Tôi giúp được cậu đến đây thôi, còn lại phải trông vào bản sự của cậu.

Nói rồi Thương Nguyên mới lùi lại giữa phòng, thân nhẹ nhàng lơ lửng ngồi xếp bằng trên không. Vì trong phòng Huyền Linh không có ghê, cậu cũng không tiện ngồi tại bàn học của Huyền Linh nên đành dùng cách này chờ đợi.

Trở lại tối hôm trước sau khi Thương Nguyên ra khỏi phòng thì Huyền Linh đã bắt đầu ngồi xếp bằng. Ban đầu là vận dụng phương pháp hít thở mà Thương Nguyên đã dạy trong nửa năm nay. Sau một lúc toàn bộ người Huyền Linh nóng lên, nhưng lại không đổ một giọt mồ hôi nào. Một tiếng sau, tâm thần cô bé bắt đầu chìm sâu vào trong cơ thể, tại đây cô bé cảm nhận được rõ ràng nhịp đập của trái tim, từng giọt máu lưu chuyển trong mạch máu.

Trong từng hô hấp, trong từng sự đóng mở của lỗ chân lông Huyền Linh dần cảm nhân được một loại vật chất, một loại trường năng lượng nào đó mà trước nay cô bé chưa từng thấy hay cảm nhận được bao giờ. Nó có ở khắp mọi nơi, nó hút mọi thứ để không đi quá xa nhưng nó cũng đẩy mọi thứ để nó không vị hủy diệt. Nó giữ cho mọi thứ trật tự. Nó chính là Nguyên.

- Dẫn nạp!

Huyền Linh khẽ quát, vận dụng phương pháp hấp thu Thương Nguyên đã hướng dẫn, Nguyên thông qua hô hấp, lô chân lông, thông qua từng cảm nhận mà nguyên được vận chuyển quanh thân Huyền Linh. Cuối cùng nó thông qua hô hấp, thông qua lỗ chân lông mà tiến nhập cơ thể cô bé. Tia nguyên kia cực kỳ mong mạnh, nó như một tia sáng có thể tan biến bất cứ lúc nào nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ. Nó vận chuyển trong cơ thể đi đến từng đường kinh lạc dưới da.

Cứ như thế, sau sau tiếng đồng hồ, lúc này là gần 3 giờ sáng hơn 10 đường biệt lạc đã được tia nguyên kia tẩy lễ qua một lần. Nguyên đi đến đâu, Huyền Linh cảm nhận rõ sức mạnh đến đó. Chưa bao giờ cô bé thấy cơ thể của mình có thể mạnh mẽ đến vậy.

Đến thời điểm hiện tại vì có tụ nguyên ấn trợ giúp, nguyên hội tụ về càng nhiều, tuy tốc độ dung nạp của Huyền Linh không thể tăng lên nhưng khí linh thì ngày càng được thực chất, không như lượng linh khí có phần loãng và hư nhược trước đó.

Tia nguyên kia như được bổ sung chất dinh dưỡng mà ngày càng sáng hơn. Vận tốc di chuyển không tăng nhưng tốc độ cường hóa thành hình của kinh lạc lại được đẩy nhanh hơn mấy phần. Theo quan sát thì Thương Nguyên nhận định sẽ rất nhanh gia đoạn đầu tiên sẽ hoàn thành. Chậm nhất thì cũng trước khi trời sáng hẳn.

Nhưng có chút ngoài dự đoán, chưa đầy 2 phút thì tia sáng kia bỗng nhiên tách rời phân làm hai hướng tương đương với hai đường lạc cuối cùng mà lao đi theo phương xoắn ốc. Hai tia nguyên đi đến đâu thì đường lạc lại được cường hóa đến đó. Khóe miệng Thương Nguyên khẽ giật sau đó không kìm được mà nở một nụ cười vui mừng. Tia nguyên tách ra làm hai mà vẫn có thể cường hóa hoàn mỹ những nơi mà nó đi qua. Có thể Huyền Linh chỉ đang làm theo bản năng nhưng chỉ có Thương Nguyên mới biết điều này thể hiện cho tiềm lực to lớn cỡ nào.

Trong 10 phút tiếp theo đó tụ nguyên ấn treo trên đầu vận chuyển ngày càng điên cuồng. Khu vực vài cây số quanh nhà Thương Nguyên lại nổi gió, tuy động tĩnh không lớn như lần của Thương Nguyên nhưng ít nhiều đây vẫn là sức người làm cho khí tượng thay đổi. Ánh mắt Thương Nguyên chuyển từ Huyền Linh lên tụ nguyên ấn khẽ nhướn mày, nét mặt cổ quái rồi tặc lưỡi bất đắc dĩ nói:

- Chậc. Không nghĩ đến mà...

“Rắc”

Bỗng nhiên có thanh âm rạn nứt truyền đến, là tụ nguyên ấn đang điên cuồng xoay chuyển thu hút nguyên đang trên đỉnh đầu Huyền Linh kia có lẽ sắp đến cực hạn, vết nứt lan ra càng ngày càng nhanh, bằng mắt thường cũng có thể thấy được.

- Đang thời khắc quan trọng thế này, làm sao có thể để ngươi làm ảnh hưởng được chứ.

Thương Nguyên cười cười rồi không biết từ đâu lấy ra một chiếc lông vũ màu đen tuyền có kích thước khá lớn, có lẽ phải dài đến hơn 30cm, tay khẽ động, cậu cầm nó như một cây bút lăng không mà điểm, từng đạo ấn phù hiển hiện cứ thế mà dung nhập vào tụ nguyên ấn sắp tan nát kia.

Trong giây lát tốc độ lan tỏa của những vết nứt trên thân linh ấn chậm dần, Thương Nguyên tốc độ không giảm mà con tăng, liên tục tu bổ đạo linh ấn này, sau 5 phút trôi qua nó đã phục hồi về nguyên trạng bạn đầu.

Quay lại quan sát trong thể nội Huyền Linh, lúc này đường kinh mạch lộ tuyến đã được khai thông đến thời khắc quan trọng, chỉ cần thêm một chút nữa thôi là có thể xem như bước đầu khai mạch thành công.

Cảm thấy Huyền Linh đã đi đúng hương không có vấn đề gì đáng ngại, Thương Nguyên khẽ thở ra một hơi. Nhưng cậu vẫn đứng thủ hộ tại đó chứ không rời đi, không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, cần đảm bảo điều tồi tệ nhất sẽ không sảy ra.

Cũng phải hơn mấy chục phút sau, đường lạc cuối cùng cũng được khai thông đã điểm hơn 6 giờ sáng. Thân thể Huyền Linh lúc này như đang sáng lên, ít nhất là dưới góc nhìn của Thương Nguyên. Đây là biểu hiện của kinh lạc có nguyên, những vật chất nguyên này sẽ ở trong các lạc kinh này trở thành một phần của nó không ngừng cường hóa nâng cao tố chất thân thể.

Mắt của Huyền Linh mở choàng, ánh sáng vờn quanh thân. Tụ nguyên ấn vẫn đang không ngừng xoay chuyển trên đỉnh đầu. Tâm niệm khẽ động, tụ nguyên ấn tốc độ xoay dần chậm lại, từ từ di chuyển đến và ngừng lại trên lòng bàn tay của Thương Nguyên.

Huyền Linh lúc này đã ngừng quan sát cơ thể, ngẩng đầu lên đã thấy Thương Nguyên đứng đó từ lúc nào, không nhịn được mà miệng nở ra một nụ cười tươi rói, đối diện với nụ cười đó Thương Nguyên chỉ đáp lại bằng vẻ mặt lạnh tạnh. Thấy thế Huyền Linh thoảng ngẩn người, như hiểu ra gì đó thì cô bé cũng rụt cổ lại, vẻ mặt mừng rỡ lúc này cũng không còn nữa.

Thương Nguyên một tay chắp sau lưng, một tay nâng tụ nguyên ấn đứng đó, Huyền Linh suy nghĩ một lúc rồi rón rén tiến đến gần Thương Nguyên, bàn tay rụt rè đưa ra giật giật tay áo cậu, vẻ mặt vô cùng thành khẩn, đương nhiên cô bé biết Thương Nguyên đang tức giận và cùng biết cậu ta tức giận vì điều gì.

Nhìn thấy vẻ mặt vô tội của Huyền Linh, Thương Nguyên cũng có chút không cầm lòng được, không nhịn được mà phì cười. Đương nhiên là cậu ta không giận mà còn vui mừng. Thái độ khi nãy chỉ là làm trò dọa Huyền Linh mà thôi. Với cả đối diện với một cô bé đáng yêu như vậy ai có thể giận được chứ.

Bạn đang đọc Thần Lộ Hồng Trần sáng tác bởi sinhthoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sinhthoi
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.