Trùng kích nhất mạch
Thương Nguyên chỉ nhớ rằng đêm hôm đó cậu tỉnh ngang giấc, lúc đó tròn 0 giờ đêm. Vận dụng toàn bộ những gì mình đã biết trước đó và những thứ đã được tiếp thu vừa rồi trong giấc mơ mà triển khai. Tuy cảm thấy không quá thực tế, thế nhưng những trải nghiệm khoảng 3 năm trời cho cậu bé này biết rằng: những gì đến trong giấc mơ kia chưa có thứ gì lừa cậu hết.
Đêm đó, năng lượng của một khu vực nhỏ tại mộ góc thành phố sảy ra bạo động. Nhưng những người khác cũng lắm cũng chỉ cảm nhận được gió đêm nay hơi to chứ không có suy nghĩ nhiều mà cũng không đủ khả năng để suy nghĩ đến gốc rễ vấn đề
Kết quả, đến sáng khi mở mắt ra, cậu đã biết và được thể nghiệm trực tiếp cái gì gọi là tu luyện. Khai mở đan điền, dẫn động linh khí, thôn thiên nạp địa cái này không phải viển vông. Chẳng qua từ ngữ và cách giải thích có hơi khác nhưng chung quy bản chất là một, Trong đêm đầu tiên cận thực tế khái niệm tu luyện. Bên ngoài mây đen giăng kín, sấm chớp rạch ngang trời, Thương Nguyên đã thành công khai thông hoàn toàn các đường kinh và lạc của cơ thể.
Sau đó thêm 3 tháng chăm chỉ, rèn rũa tôi luyện bản thân, Thương Nguyên 8 tuổi chính thức thăng hoa, mở ra một con đường mới cho bản thân mình. Cứ như vậy, ròng rã thêm 7 năm, cậu bé Thương Nguyên hiện tại đã không ngừng được tiếp dẫn những tri thức và cảm ngộ về tu luyện thông qua những giấc mơ. Dù gia đình không biết cậu bé này đang làm gì, nhưng đối với hiểu biết của bố mẹ đối với Thương Nguyên họ vẫn rất ủng hộ thế nên 7 năm này cũng là 7 năm cực kỳ đặc sắc ít nhất là đối với một đứa trẻ.
Và từ đây Thương Nguyên mơ hồ nhận ra một điều rằng: Tu luyện thực chất là một loại tiến hóa của cơ thể và huyết mạch. Nói về góc độ duy tâm thì đó là nâng cao duy độ và tần số dao động nhằm tiếp cận với những thứ mà người bình thường không thể thấy. Về góc độ khoa học đó là cải tiến, thay đổi cấu trúc ADN theo hướng tích cực khiến cho cơ thể mạnh mẽ hơn.
Cuộc sống trong thời gian này có tính phiêu lưu rất cao, rất kỳ thú. Thế nhưng Thương Nguyên vẫn có sự nghi ngờ nhất định về đầu nguồn của những tri thức này, sau vô số lần cố gắng thì Thương Nguyên đã tiến được vào Lucid dream, cố gắng lần mò mà đi theo ngọn nguồn của nơi mà những tri thức kia xuất phát.
Trong suốt 7 năm, những lần thành công để tiến vào lucid dream chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trong đó chưa có lần nào có thể biết được ngọn nguồn của tri thức đang từng giấc mơ đi vào não bộ cậu là từ đâu. Luôn luôn có một cái gì đó ngăn cản cậu biết được quá nhiều thứ. Thậm chí còn có một vài lần vì cố chấp vượt qua áp chế kia mà Thương Nguyên có cảm giác bản thân vừa trở về từ bờ vong xuyên.
Sau vài lần như thế, cậu cũng không nghĩ nhiều nữa mà chỉ tập trung vào thăng tiến sức mạnh. Trong lòng luôn tự nhủ: thực lực tăng tiến, sớm muộn gì cũng sẽ biết những gì cần biết.
Những giấc mơ kiểu này cũng không hẳn là diễn ra liên tục mà sẽ đến sau một khoảng thời gian nhất định hoặc sau khi Thương Nguyên có bước tịnh tiến về thực lực.
Những giấc mơ này có nội dung không trùng lặp, mà mục đích cũng không giống nhau. Có những giấc mơ đưa đến chỉ điểm trong tu luyện, có thể là chỉ điểm các đường kinh mạch, có thể là chỉ điểm phương pháp chiến đấu đây là cái mà cậu ta gọi là võ thuật, tuyệt kỹ, võ kỹ hoặc đấu kỹ giống như giấc mơ lúc trưa. Đòn đánh quyết định thắng thua với Minh Ca mà Thương Nguyên đã thi triển trên hai ngón tay cũng là một loại tuyệt kỹ của cậu ta được gọi là Tịch diệt kiếm chỉ.
Nhưng xen vào đó lại có nhưng giấc mơ rất mơ hồ, vừa giống như đưa đến một loại thông tin nào đó, vừa giống như đang hồi tưởng lại một ký ức nào đó giống như giấc mơ lúc sáng khiến cậu ta tỉnh giấc vậy.
Tuyệt kỹ lúc này cậu ta đang lý giải là một loại tuyệt kỹ cường hóa, thông qua giấc mơ có thể thể thấy được tuy nam tử hắc giáp yếu hơn kẻ hắc ám quỷ dị kia rất nhiều nhưng lại vẫn có thể phần nào đó làm tổn thương hắn. Nhưng Thương Nguyên cũng nhìn ra để làm được như vậy, ẩn sâu trong Tuyệt kỹ kia có một loại năng lượng đặc biệt có khả năng phân ra mọi thứ, tuy nhiên điều này cũng không thể phủ nhận uy lực của tuyệt kỹ kia được.
Ở tại cấp độ khi chưa thăng hoa thì người ta không thể tích khí trong cơ thể mà chỉ có thể dẫn động nguyên đi dọc theo lộ tuyến kinh mạch để thi triển tuyệt kỹ, bước vào những cảnh giới sau đó thì đã có thể dẫn linh khí thiên địa nhập thể nổi và tu dưỡng trong đó, điều này khiến cho tu sĩ có thể phát động tuyệt kỹ bất cứ lúc nào mà không cần suất trận mới thu nạp một cách đáng thương như khi ở giai đoạn khai mạch.
Ở những cảnh giới này, người ta hoàn toàn có thể phát động khí ở thể nội bao bọc cơ thể hoặc những vũ khí mà họ muốn nhằm cường hóa chúng phục vụ cho chiến đâu. Tuy nhiên phương pháp này lại có chút tiểu đạo, linh khí không ngừng được quán trú như vậy cũng cần một nguồn năng lượng đủ lớn để không ngừng bổ sung mới có thể duy trì được trạng thái này. Như vậy trong giao tranh, không cần người khác động tay có lẽ bản thân chúng ta sẽ sớm mệt chết phải duy trì trạng thái này và dẫn đến suy yếu vì cạn kiệt linh khí.
Thương Nguyên đã đạt đến cảnh giới rất xa giai đoạn khai mạch. Những gì cậu ta có thể làm hiện giờ mà hiện ra trong mắt những người khác thì họ chỉ có thể liên tưởng đến thần tiên trong những thần thoại truyền thuyết kia mà thôi.
Tuy đến nay cậu không phải là chưa gặp những người thuộc giới tu luyện, Trái Đất này không phải quá lớn nhưng cũng không nhỏ nhưng trời đất này hiện giờ cho cậu ta một cảm giác khó tả, giống như nó đang trong một giai đoạn quan trọng nào đó mà khi giải đoạn này kết thúc thì đó là lúc những sinh vật sống tại nơi đây cũng sẽ có chuyển biến to lớn.
Tuy là vậy nhưng có một số nhưng kẻ mạnh mẽ nhưng lánh đời, có những cường giả cực mạnh còn hiện hữu chắc chắn là có chứ không phải không. Họ là những người trường sinh, những lão quái vật đã sống hàng ngàn năm từ thời cổ đại cho đến nay.
Trước đó vì một vài lý do mà Thương Nguyên đã tiếp xúc với con cháu hoặc những người thân cận của những kẻ đó, thế nên sau này sẽ có lúc phải đối mặt với những kẻ này, tới lúc đó có thể là bạn thì tốt, nhưng nếu vì lý do nào đó mà là thù thì phải chiến một trận. Thế nên thủ đoạn càng nhiều thì càng tốt.
Những tuyệt kỹ mà Thương Nguyên lĩnh hội được trong suốt 7 năm qua cũng không phải là ít. Nhưng cũng chẳng ai chê mình có thêm thủ đoạn bảo mạng hết. Đây là một võ kỹ có thể tiêu diệt mọi thứ có sinh mệnh. Cũng tức là chỉ cần tấn công vào thứ gì có sinh mệnh, thứ đó sẽ tịch diệt. Đương nhiên còn phải phụ thuộc vào sức mạnh của người thi triển đến đâu.
Cảm nhận một lúc lâu, Thương Nguyên mở mắt, vẻ mặt có chút trầm tư:
- Trảm thiên... phá trời. Nhưng với đẳng cấp này liệu có luyện được hay không đây?
Thương Nguyên khẽ lầm bầm mang chút vẻ tiếc nuối, nhưng ngay sau đó cậu ta cũng không suy nghĩ nhiều mà đã trở lại trạng thái tu luyện, lĩnh hội sâu vào Tuyệt kỹ này.
Để có thể tu luyện được nó cần đả thông 80 đường kinh mạch có lộ tuyến ở khắp nơi trên cớ thể. Được kết nối với nhau bằng xung mạch. Lộ tuyến cũng phải nói là cực kỳ phức tạp. Thương Nguyên có thể nói là đã hiểu khá rõ về cơ thể người nhưng cũng phải mất một phen toát mồ hôi.
Sau khi nghiên cứu một lúc, Thương Nguyên đã nắm được phần chủ chốt trong lộ tuyến vận chuyển, không chút chập trễ cậu lập tức làm theo. Xung quanh thân Thương Nguyên lúc này khí lưu chập chùng nhưng cũng rất thu liễm không ra quá xa, điều này phần nào cũng giảm bớt động tĩnh không cần thiết.
Tại thể nội, huyết khí đang điên cuồng vận chuyển, vừa đả thông huyệt vị, kinh mạch vừa cường hóa chúng. Rất lâu sau Thương Nguyên mở mắt, trong con ngươi là hình ảnh của vô số lưỡi kiếm, ngọn thương, chiến phủ các loại binh khí đang bay lượn. Quanh thân cậu ta cũng dạt dào chiến ý với các loại vũ khí ngự quanh.
Cảm nhận một chút, Thương Nguyên cầm lên một cây bút. Một cây bút bình thường đến mức không thể bình thường hơn. Quan sát một lúc thấy cũng không có gì thay đổi, trừ việc vô số kiếm ý, chiến thương đang bay một cách có quy tắc xung quanh cây bút này. Lấy ra một cục tạ từ trong góc phòng, Thương Nguyên dùng 2 ngón tay trỏ và giữa kẹp cây bút lại rồi tung cục tạ lên.
“Xoẹt”
Cục tạ đã bị cắt làm đôi sau một lần vung bút. Hai nửa cục tạ đang rơi gần chạm sàn thì dừng hẳn, không rơi thêm nữa. Nó nhẹ nhàng bay lên, Thương Nguyên đón lấy quan sát một lúc không kìm được phải lên tiếng:
- Tuyệt kỹ thật đáng sợ. Nhưng mà... Thương Nguyên thoáng do dự. Không biết nó có thể thi triển được nếu không có vũ khí hay không?
Tâm ý khẽ động Thương Nguyên đưa ra hai ngón tay giống như khi thi triển Tịch diệt kiếm chỉ. Có điều khác với sự âm trầm thu liễm của Tịch diệt kiếm chỉ, lần này quanh thân cậu tỏa ra chiến ý nồng đậm, một khí thế sát phạt như một lão tướng đã trải qua hàng ngàn trận chiến suốt cuộc đời.
Khẽ vẫy tay, cửa sổ mở ra. Thương Nguyên lao vọt ra ngoài hương mắt lên trời. Tay khẽ vung, một lưỡi phong đao vụt sáng, chớp mắt đã lao thẳng vào khoảng không mênh mông kia rồi không thấy đâu nữa. Thương Nguyên cũng thoáng toát mồ hôi thầm nghĩ:
- Nếu là mình liệu có sống sót được trước thứ đó không nhỉ?
Sau một lúc nhìn lên hư không cậu lại có ý tưởng cho việc dung hợp Nhất niệm phá thiên và Tịch diệt kiếm chỉ. Nhưng nghĩ đến đặc tính của Tịch diệt kiếm chỉ thì Thương Nguyên chỉ biết thở dài. Lắc lắc đầu khu trừ hết tạp niệm, cậu động cho chiến ý tán đi.
Thu hoạch hôm nay cũng không tệ, Thương Nguyên cũng không phải là người không biết đủ, Tuyệt kỹ đã tới tay, sau này cùng thực lực tăng tiến lĩnh ngộ sâu nó cũng không phải chuyện xa vời. Ra khỏi dòng suy nghĩ, Thương Nguyên lại ngồi xếp bằng lên giường tiến vào trạng thái tu luyện.
Mới đột phá tối hôm qua, cảnh giới có chút hư nhược nên phải tranh thủ củng cố, nếu không bị lùi về cảnh giới trước đó cũng không phải chuyện không thể sảy ra. Mọi chuyện cứ thế trôi qua đến 4h sáng hôm sau, Thương Nguyên dần mở mắt thoảt ra khỏi trạng thái tu luyện. Tuy ngồi cả đêm nhưng không hề có cảm giác mệt mỏi mà ngược lại, do linh khí được vận chuyển toàn thân, củng cố kinh mạch cùng nhục thân khiến cho sau một đêm, tố chất cơ thể của Thương Nguyên ngày càng thịnh.
Đăng bởi | sinhthoi |
Thời gian |