Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái gì là tu luyện?

Tiểu thuyết gốc · 2289 chữ

Đây xem như là Thương Nguyên đang đưa ra chỉ điểm ban đầu cho đường lộ tuyến kinh mạch đầu tiên. Tia sáng kia ảm đạm dần rồi vụt tắt. Huyền Linh lúc này vẫn đang chìm sâu vào trạng thái cảm nhận, có vẻ như không còn cảm nhận được mọi thứ xung quanh nữa, Thương Nguyên cũng không nói gì, nhẹ nhàng bước ra ghế ngồi xuống, ánh mắt lại hiển hiện kim quang quan sát Huyền Linh.

Trong phòng là một bầu yên ắng, nhưng ở dưới phòng khách thì không, bà Vân và dì Vy đang người đứng người ngồi, đứng ngồi không yên mà nhìn lên phòng Huyền Linh, do trước đó Huyền Linh phát ra thanh âm kia, nghe thì tưởng là khe khẽ, nhưng lúc đó thể nội linh khí hội tụ nên phần nào đó âm thanh đã được khuếch tán ra và truyền ra khỏi phòng, đương nhiên hai người phụ nữ dưới phòng khách cũng đã nghe thấy thanh âm kích thích kia.

Bà Vân đầu nhảy số muốn lên ngăn cản nhưng lại bị dì Vy giữ lại. Trong thâm tâm dì Vy vẫn luôn có suy nghĩ mang ơn gia đình Thương Nguyên, nếu năm đó không có họ cưu mang thì có lẽ giờ đây hai mẹ con họ đã là hai bộ xương trắng dưới 3 tấc đất, tệ hơn nữa là không được mai táng.

Ngoài ý muốn là có vẻ như mọi thứ đến quá sớm nhưng cũng không sao. Cho dù hôm nay Thương Nguyên có làm gì đó con gái của Dì đi chăng nữa nhưng có vẻ cũng là con bé tự nguyện, hơn nữa để trả ơn, để con gái cho con của người mang ơn mình cũng không sao. Vả lại với nhân phẩm của gia đình Thương Nguyên cũng sẽ không để cho con gái bà chịu ủy khuất. Bà Vân cũng bất lực nhìn dì Vy, tuy rất tin tưởng con trai mình, thế nhưng rốt cuộc có chuyện gì sảy ra vậy cơ chứ. Thằng bé cũng đã lớn rồi, nhưng không đến nỗi không kiếm soát được mình vậy chứ.

Một lúc sau, cửa phòng mở Thương Nguyên bước xuống, đi vào bếp uống nước, thấy bầu không khí có gì đó không đúng. Thương Nguyên nhìn lại thì thấy mẹ mình và dì Vy đang nhìn chăm chăm:

- Có chuyện gì vậy ạ?

Câu hỏi hồn nhiên của Thương Nguyên khiến hai người phụ nữ không biết phải làm gì

- Huyền Linh... con và nó...

Bà Vân lên tiếng thắc mắc

- À. Huyền Linh ấy ạ, hiện giờ không nên làm phiền cô ấy, cứ để cô ấy như vậy là được rồi, đến sáng mai là sẽ ổn thôi ạ.

Nói rồi, cậu ta chào hai người một câu rồi đi lên phòng của mình, cảm thấy không yên tâm nên hai người đã tức tốc chạy lên phòng của Huyền Linh, không như hai người suy. Lúc này, phòng ốc gọn gàng, chăn màn thẳng nếp, Huyền Linh quần áo vẫn rất chỉnh tề, nhưng kỳ quái là cô bé ngồi trên giường chứ không phải nằm, hai mắt cô bé nhắm nghiền, hơi thở vẫn rất ổn định.

dì Vy khẽ gọi hai tiếng nhưng cô bé không thấy có động tĩnh gì, nhớ lại lời dặn của Thương Nguyên nên dì Vy đã kéo bà Vân vẫn còn đang muốn kiểm tra thêm ra ngoài.

- Chắc là chúng ta suy nghĩ hơi nhiều rồi. dì Vy cười gượng lên tiếng an ủi bà Vân vẫn đang nhắn nhó bên cạnh

Bà Vân chợt ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng Thương Nguyên, tính bước tìm con trai mình hỏi cho rõ ràng thì cũng bị dì Vy kéo ngược lại. dì Vy không ngừng khuyên bảo bà Vân, sau một lúc lâu chân mày bà mới giãn ra thở dài bất lực.

- Em chiều con trai chị còn hơn cả chị nữa đấy, nó mà trở nên hư hỏng là chị hỏi tội em.

Nghe bà Vân trách mình, dì Vy cũng chỉ cười cười rồi kéo bà Vân vào phòng ngủ. Nhưng mọi thứ không chỉ có vậy, trong đêm hôm đó, Thương Nguyên cũng chìm sâu vào trạng thái nhập thần, có vẻ như đang cảm ngộ cái gì đó. Đi sâu vào biển ý thức – thức hải thì có thể thấy Thương Nguyên đang diễn biến lại chiêu thức cuối cùng mà khôi giáp nam tử tung ra nhằm về phía ba thân ảnh trên thông lộ hắc ám thông lộ mà cậu đã nhìn thấy trong mơ.

Điều này không phải diễn ra lần đầu, từ sau một trận sốt cao khiến cho cậu nằm liệt giường suốt nửa tháng vào năm 6 tuổi Thương Nguyên đã liên tục gặp những giấc mơ kỳ lạ. Không giấc mơ nào giống giấc mơ nào, không có giấc mơ nào trùng nhau, nhưng cậu ta sau khi tỉnh vẫn nhớ như in từng chi tiết. Kỳ lạ hơn, những giấc mơ này như đang hướng dẫn cậu làm một điều gì đó vậy. Điều này cũng chính là cơ duyên đưa Thương Nguyên đến con đường tu luyện.

Với tâm tính của một đứa trẻ đơn thuần trong xã hội hiện đại, ý thức về thứ được gọi là tu luyện cực kỳ mơ hồ, phải nói là không có một chút ấn tượng nào. Có một vài lần cậu bé Thương Nguyên đã kể cho bố mẹ nghe về những giấc mơ đó, đồng thời có hỏi bố mẹ về chúng nhưng họ cũng không biết rõ về vấn đề này nên chỉ giải thích sơ sài theo những gì họ biết, với trí tuệ của một đưa trẻ 6 tuổi, cậu bé cũng chỉ nghe câu được câu mất cực kỳ mơ hồ.

Không biết phải trả lời thế nào với câu hỏi của con trai mình, nhưng lại thấy con mình lần đầu tiên có hứng thú với thứ gì nhiều đến thế nên bố của cậu chỉ có một biện pháp đó là đưa cậu bé Thương Nguyên tiếp xúc với những cuốn truyện và những bộ phim về thể loại tu tiên và kiếm hiệp có yếu tố tu luyện. Những bộ phim về Trương Tam Phong và thái cực quyền đã thu hút cậu bé này từ thời điểm đó.

Ngày qua ngày, Thương Nguyên từ năm 6 tuổi vẫn cứ đến trường, rèn luyện thể chất theo những gì gặp được trong mơ, rồi lại xem phim, đọc truyện có nội dung về tu luyện.

Sau 2 năm, Thương Nguyên chính thức mở rộng nội dung sang những cổ thư được lưu truyền công khai, từ những điển tịch của Đạo giáo như đạo đức kinh, sau đó là những tài liệu y học như hoàng đế nội kinh, hay về những cổ thư tôn giáo nói về thần thánh và những người có sinh mệnh cực cao như Kinh thánh và vô vàn những điển tịch kỳ quái khác đến từ nhiều quốc gia khác nhau.

Thoáng chốc đã 1 năm nữa trôi qua, tổng cộng là khoảng 3 năm thời gian. Trong thời gian này, vì phải đọc và nghiên cứu những cuốn sách cổ từ nhiều quốc gia khác nhau mà cũng khiến cho trình độ ngoại ngữ của Thương Nguyên trở nên rất đáng nể đối với bạn bè cùng tuổi. Nhưng quan trọng nhất, tổng công trong khoảng thời gian 3 năm này, Thương Nguyên cuối cùng đã rút ra được kết luận tu luyện là gì:

- Tu luyện là tu dưỡng và rèn luyện từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, "tu" có nghĩa là học tập, điều chỉnh, gọt dũa để hoàn thiện nhân cách, tu luyện được bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt diễn ra trong cuộc sống thường ngày. “Luyện” được hiểu với nghĩa rèn luyện, tôi luyện, cố gắng hoàn thành từ những việc nhỏ nhất, rèn luyện nếp sinh hoạt, những lễ nghi, công việc, tác phong và thần thái. “Tu luyện” chỉ con đường học tập và rèn luyện, điều chỉnh bản thân theo những điều tốt, thay đổi tính cách để phù hợp với chính đạo. Muốn trở thành một con người tốt, tử tế thì điều kiện bắt buộc là chúng ta phải tiến hành "tu luyện".

Trầm ngâm một lúc, Thương Nguyên lại nói tiếp nhưng lần này lại có chút ngập ngừng, nét mặt cũng trở nên cổ quái.

- Dẫn động linh khí, thôn thiên nạp địa. Người thượng cổ trăm tuổi tay chân vẫn nhanh nhẹn, cực hạn sinh mệnh cũng đến ngàn năm. Trường sinh, bất tử, vĩnh sinh cùng đất trời...

Nói đến câu cuối, thương Nguyên cười trừ vì thấy điều này căn bản quá không thực tế, tuổi thọ con người đến nay trung bình rơi vào khoảng 60 đến 70 tuổi, có những trường hợp cũng vượt quá 3 con số, nhưng dù tu dưỡng có tốt đến mấy thì khi đạt đến độ tuổi này cũng chỉ dừng lại ở việc hạn chế tối đa bệnh tật để khi ra đi không đau đớn.

Nghĩ đến đây, Thương Nguyên cũng chỉ biết lắc đầu tuy không gạt bỏ nhưng cũng sẽ chỉ xem như việc tìm hiểu đây là một thói quen và sở thích. Ba năm đọc sách kết hợp với sống theo tiêu chí “tu luyện” đã khiến cho một đứa trẻ 10 tuổitrở nên cực kỳ có khí độ, vẻ ngoài điềm đạm, ánh mắt già dặn thâm sâu hơn những đứa trẻ khác, tính cách cũng trở nên cực kỳ trẩm ổn chứ không giống với những đứa trẻ cùng tuổi chỉ thích năng động và thể hiện hết mình.

Nhưng cậu bé cũng không thể bác bỏ hoàn toàn, nếu những điều đó hoàn toàn không có thật thì những giấc mơ và sự tăng tiến của bản thân trong năm qua phải giải thích thế nào đây. Trong những năm qua không chỉ về mặt khí độ, tâm tính mà ngay cả thể chất của Thương Nguyên cũng được cải thiện rất nhiều.

Quả thực, 3 năm đó tố chất cơ thể phát triển cũng không phải khó hiểu, nhưng mơ hồ cậu đã cảm nhận được điều gì đó không bình thường cả trong lẫn cơ thể mình, dường như có một trường năng lượng nào đó đang không ngừng vây quanh bản thân. Bác sĩ cũng kết luận không có vấn đề gì mà ngược lại Thương Nguyên có một cơ thể tốt đến mức kỳ lạ, nhíu mày một lúc cũng không nghĩ ra được điều gì

Cậu đóng lại cuốn Hoàng đế nội kinh rồi lên gường chìm vào giấc ngủ. Nhưng đêm nay cậu lại mơ, lần này không phải là mơ về những sự kiện hay về người nào đó. Mà lần này cậu mơ về một kiến thức, gọi là tri thức mới cũng không quá.

Đây là môt đồ giải về cơ thể con người, không phải đồ giải về giải phẫu cơ bắp, nội tạng, mạch máu mà là một thứ mơ hồ đến mức độ y học hiện đại cũng không ghi nhận hết được. Đồ giải hiện ra nhìn rất rắc rối và cũng khiến cho người ta hoa mắt. Đây là những đường sáng ngang dọc chạy khắp cơ thể từ ngoài vào trong, từ trên xuống dưới. Dẫn từ tứ chi đến nhưng bộ phận ở sâu trong cơ thể.

Thương Nguyên đang quan sát chăm chú thì hình người kia ngồi xuống, hai chân xếp bằng, hai tay đan lại đặt trước bụng, xung quanh thân của người này như có như không ẩn hiện một trường năng lượng đặc biệt nào đó. Hình người hô hấp, đều đặn phun ra hít vào không khí. Sau một khoảnh thời gian không rõ nhưng cũng đủ lâu để khiến cho nhiệt độ cơ thể kia tăng lên. Lúc này lỗ chân lông như đang mở ra, trường năng lượng đặc biệt kia cũng khẽ dao động rồi dần thông qua hô hấp và lỗ chân lông thẩm thấu vào hình người kia.

Năng lượng vào trong cơ thể không theo quỹ tích nào mà tụ về tại vụ trí bụng dưới, trong mơ hồ một loại phương pháp nào đó đã dẫn trường năng lượng này vào cơ thể để rồi lúc này nó tiếp tục vận chuyển trường năng lượng kia theo những đường sáng ngang dọc khắp cơ thể kia. Năng lượng đặc biệt này đi đến đâu, những đường sáng kia lại cạng trợ nên thịnh hơn tạo cho Thương Nguyên cảm giác chúng đã trở nên mạnh mẽ vô cùng.

Trường năng lượng đặc biệt kia không phải thứ gì khác mà chính là nguyên. Mà những đường sáng chạy ngang dọc cơ thể kia đương nhiên chính là nhưng kinh lạc của cơ thể người. Quá trình hấp thụ nguyên kia cũng chính là quá trình khai thông kinh mạch.

Sau một lúc điểm sáng tại đan điền kia ngày mở lớn ra không ngừng hấp thu những năng lượng này, nhưng những năng lượng này cũng không tích trữ mà theo đi quỹ đạo lần lượt vận chuyển theo các đường lạc kinh, điều này hoàn toàn trùng khớp với những gì mà Thương Nguyên đã hương dẫn Huyền Linh trong thời điểm hiện tại. Cứ như vậy, kiến thức về cảm ứng, đan điền và kinh lạc trong một đêm đã được Thương Nguyên tiếp thu toàn bộ.

Bạn đang đọc Thần Lộ Hồng Trần sáng tác bởi sinhthoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sinhthoi
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.