Lôi Phục Đan
Câu hỏi như vu vơ của nàng, nhưng rơi vào tai của mỗi người lại nghe như âm thanh của thần chết.
Dù có lẽ không liên quan đến bọn hắn lắm, nhưng bọn hắn đều cảm nhận được sự lãnh lẽo từ sống lưng, khiến cho bọn hắn cũng không dám thở mạnh.
Đây chính là uy thế của cường giả, chỉ cần ngươi đứng đó, cũng đã đủ để chấn nhiếp toàn trường.
Tiêu Lãng run rẩy, không nghĩ tới tên nhi tử Tiêu Thần của hắn đã đá vào một tấm thiết bản dày như cái mặt của hắn vậy, lớn quá đỗi kinh khủng.
Không ngờ, sau lưng của Lý Thiên lại là một nữ cường giả Nguyên Thần Cảnh, một tồn tại mà ngay cả Tiêu Lãng hắn cũng phải ngưỡng vọng.
Do vậy, Tiêu Lãng chỉ đành chắp tay cúi đầu:
“Đại nhân tha lỗi, chỉ là tiểu nhân cảm xúc nhất thời, mong đại nhân đại lượng thứ tội!”
Hắn đúng thật là sợ, rất sợ..
Nguyên Thần Cảnh dậm chân một cái, không những Tiêu gia, mà toàn bộ Tuyết Nguyệt Thành cũng bốc hơi theo.
Không thấy vị thành chủ oai nghiêm bệ nghễ thường thấy đang núp một góc nào đó run rẩy lập cập hay sao chứ..
Nghe thấy lời cầu xin của Tiêu Lãng, nữ nhân ấy vậy mà không quan tâm, chỉ quay sang hỏi Lý Thiên:
“Ngươi..nghĩ thế nào?!”
Lý Thiên cảm xúc dâng trào khi nhìn thấy nữ nhân ấy xuất hiện.
Trong mắt hắn ẩn chứa đầy sự kính nể, trân trọng, nhưng sâu thẳm trong đó còn có một chút tình ý không che giấu nổi:
“Đa tạ sư tôn ra mặt!”
Lý Thiên chắp tay cúi đầu về phía nữ nhân, nàng chính là sư phụ của hắn, cũng là người đã chỉ dạy cho hắn tu luyện Lôi Thần Quyết, dạy biết bao nhiêu là võ kỹ cho hắn, dù lúc đó hắn chỉ là một phế vật không người nào để ý tới.
Do vậy, hắn rất tôn trọng và kính nể nữ nhân này, nhờ có nàng mà hắn có thể sống sót, nhờ có nàng mà hắn có thực lực Hoá Đan Cảnh, nhờ có nàng mà có hắn ngày hôm nay..
Nhưng Lý Thiên cũng là thanh niên tuổi trẻ phương cương, dương khí thịnh thế. Hắn cũng là một trong những người ái mộ nàng cuồng nhiệt nhất, si tình nhất.
Nữ nhân đẹp như thiên tiên này có biết bao nhiêu người truy cầu nàng, nhưng vì do thân phận và thực lực cách nhau quá xa, Lý Thiên chỉ còn cách chôn vùi đạo niệm này sâu trong lòng.
Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn chấp nhận khuất phục. Hắn liều mạng tu luyện, hắn luôn điên cuồng cố gắng để đạt thực lực đỉnh phong, sau đó sẽ truy cầu nàng.
Do vậy, tâm trí hắn rất cao ngạo, không hề để kẻ nào vào trong mắt, hắn khinh thường tất cả tuổi trẻ thiên kiêu trong cùng thế hệ.
Dù sao, hắn chỉ mới hai mươi tuổi, mà thực lực đã là Hoá Đan Cảnh sơ kỳ, sắp đột phá đến Hoá Đan Cảnh trung kỳ, hắn có thực lực để kiêu ngạo.
Nhưng kiêu ngạo, cũng chỉ là tính cách, bản thân hắn là một người thiện lương, dù khinh cuồng nhưng hắn không bao giờ gây sự, hắn rất ghét những kẻ ỷ thế hiếp người, bởi vì từ nhỏ chính hắn cũng đã phải trải qua những cái giác đó, do vậy mới có chuyện xảy ra như hôm nay.
Nếu như nói đến đây mà không hiểu được tính cách của Lý Thiên, thì quả thật..
Bởi vì tính cách của Lý Thiên luôn xem chống lưng của mình là mỹ nhân sư tôn này là thê tử tương lai của hắn, là một nam nhân, hắn không muốn cậy vào sức mạnh của nàng.
Hắn muốn khinh cuồng, bằng chính thực lực của mình..
Lý Thiên nói tiếp:
“Sư tôn, dù sao thì đây là sinh tử chiến được sự đồng thuận của đồ nhi và Tiêu Thạch, nhưng lão gia hoả Tiêu Lãng này lại dám chõ mũi vào, quả thật là đáng chết!”
“Nhưng chuyện của đồ nhi, xin vi sư hãy để đồ nhi tự xử lý..!”
Nữ nhân lơ lửng trên không trung thấy vậy, hài lòng gật đầu:
“Được, vi sư sẽ để chuyện này cho ngươi!”
Nói xong, nàng phất tay một cái, một viên đan dược như một viên ngọc rực rỡ, phát ra ánh sáng lấp lánh như lôi điện, từ từ bay tới tay Lý Thiên. Ánh sáng của nó tựa như những tia chớp nhảy múa, khiến lòng người không khỏi ngạc nhiên.
Mộc Chiến quan sát viên đan dược này, chấn kinh một phát, nó chính là Lôi Phục Đan, Ngũ giai hạ phẩm đan dược.
Lôi Phục Đan là đan dược có khả năng phục hồi một lượng lớn sinh lực và linh khí cho Lôi hệ tu sĩ. Khi sử dụng, người dùng sẽ cảm nhận được sức mạnh dồi dào, như được tắm mình trong ánh sáng của lôi điện.
Ngoài ra, Lôi Phục Đan còn có khả năng giải trừ một số loại độc tố, giúp người dùng phục hồi nhanh chóng sau khi bị trúng độc trong trận chiến.
Nữ nhân này phất tay một cái liền đưa cho Lý Thiên một viên đan dược ngũ giai, quả thật là tài đại khí thô a..
Lý Thiên nhận lấy đan dược, nói cảm tạ nữ nhân một tiếng đa tạ sư tôn hỗ trợ, liền không ngần ngại nuốt nó miệng.
Khi viên Lôi Phục Đan tròn trịa, lấp lánh ánh sáng, được Lý Thiên nuốt vào, một cảm giác ấm áp và dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể hắn. Hắn nhắm mắt lại, tập trung cảm nhận sức mạnh đang dần chảy vào từng kinh mạch, như những tia lôi điện đang cuồn cuộn dâng trào trong lòng đất.
Vù vù…
Từng đợt năng lượng mạnh mẽ từ viên đan bắt đầu kích thích các huyệt đạo, khiến cho linh khí xung quanh hắn như được hội tụ lại, tạo thành một cơn lốc năng lượng.
Hắn cảm nhận rõ ràng từng luồng khí mạnh mẽ, như lửa lôi đang chảy vào tận sâu trong cơ thể, đánh thức mọi tế bào và khôi phục sức mạnh đã mất đi.
Ánh sáng từ viên đan hòa quyện với nội lực trong người hắn, tạo ra một sự cộng hưởng hoàn hảo, khiến hắn như được tái sinh.
Năng lượng dồi dào như kéo hắn ra khỏi bờ vực của thất bại, thổi bùng ngọn lửa chiến đấu trong tâm hồn.
Ầm…
Khi sức mạnh từ Lôi Phục Đan chạm đến đỉnh điểm, Lý Thiên cảm nhận một sự biến đổi kỳ diệu trong cơ thể, một luồng lôi điện bùng nổ trong lòng, khiến hắn thêm phần dũng mãnh.
Hắn mở mắt, ánh sáng trong đó như ánh chớp, đầy quyết tâm và tự tin.
Hoá Đan Cảnh trung kỳ… Lý Thiên hắn đã đột phá đến Hoá Đan Cảnh trung kỳ nhờ vào Ngũ giai đan dược này..
Lý Thiên trong lòng ngập tràn hưng phấn, không nghĩ đến hắn lại đột phá đến Hoá Đan Cảnh trung kỳ nhanh đến như vậy.
Mặc dù đột phá bằng đan dược không bền chắc bằng tự tu luyện để đột phá, nhưng đừng quên Lý Thiên hắn thân mang Hắc Lôi Diệt Thế.
Việc củng cố căn cơ đối với hắn mà nói, là chuyện nhỏ mà thôi..
Do vậy, Lý Thiên chỉ có mừng rỡ mà không chút lo lắng nào.
Sau khi phục dụng Lôi Phục Đan, thương thế của Lý Thiên gần như lành hẳn, linh khí cũng đa được khôi phục hoàn toàn, còn đột phá Hoá Đan Cảnh trung kỳ.
Ngũ giai đan dược, đối với một Hoá Đan Cảnh như Lý Thiên, tác dụng ấy vậy mà nhiều lắm.
Lý Thiên kiêu ngạo, hướng về phía Tiêu Lãnh mà nói:
“Lão gia hoả, ngươi đúng là mặt dày vô sỉ! Nếu như sư tôn bổn công tử hôm nay không xuất hiện, chỉ sợ bổn công tử đã sớm hôi yên phi diệt!”
“Bây giờ, mặc dù sư tôn bổn công tử phất tay một cái liền có thể diệt sát ngươi, nhưng ta cho phép ngươi một cơ hội để trả thù!”
“Đến chiến!” Lý Thiên ngạo nghễ, đứng khoanh tay hét lớn, như không hề thèm để Tiêu Lãng vào mắt.
Dù cho Tiêu Lãng là một Linh Anh Cảnh, Lý Thiên hắn giờ cũng đã đột phá đến Hoá Đan Cảnh trung kỳ, với Hắc Lôi Diệt Thế, hắn không phải là không có tự tin đánh giết lão già này.
Nữ nhân như tiên nữ ấy thấy Lý Thiên, ánh mắt có chút hài lòng nhìn về thân ảnh của hắn.
Đệ tử của nàng là phải có khí chất của cường giả, trước tiên là không được yếu thế.
Khí thế không có thì dù có mạnh mẽ như thế nào thì cũng không thể xuất ra toàn lực được..
Đăng bởi | Ryuusama1872 |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 22 |