Mười Đại Tướng Quân
Chiêu binh tại Huyền Nguyên Quan Trường được diễn ra tại Cửu Phong Trại, là khu vực doanh trại và thao trường của binh sĩ và Đội Trưởng. Cửu Phong Trại có đầy đủ cơ sở vật chất từ doanh trại đến các khu huấn luyện, rèn luyện.
Khi lễ chiêu binh bắt đầu, từ trên không, các pháp trận xung quanh Cửu Phong Trại đồng loạt bừng sáng, tỏa ra ánh hào quang rực rỡ.
Những lá cờ đại diện cho Huyền Nguyên Quan Trường phấp phới tung bay dưới gió núi, tạo thành một khung cảnh hùng vĩ, uy nghiêm.
Tướng Quân và các Đội Trưởng đứng thành hàng, cùng binh sĩ chuẩn bị sẵn sàng để tiếp đón và tuyển chọn những tu sĩ ưu tú nhất.
Mộc Chiến được Lý Không dẫn đến khu vực dành cho các Đại Tướng Quân, nơi đã có sẵn mười thân ảnh khác đứng đó.
Vũ Thanh Phong là một trung niên cao lớn, dáng vẻ cương nghị, khí thế trầm ổn như núi, nổi danh với phong hệ võ kỹ. Lời đồn kể rằng y từng một mình cản phá đại quân Độc Giáo suốt ba ngày ba đêm mà không thối lui nửa bước.
Hàn Băng Nguyệt là một nữ tướng dung nhan diễm lệ nhưng lạnh lùng như sương tuyết. Toàn thân nàng tỏa ra hàn khí rét buốt, từng lời nói như ngưng tụ thành băng châm. Hàn Băng Nguyệt xuất thân từ Băng Nguyệt Cung, mang trong mình thần thông hàn băng có thể đóng băng cả một thung lũng trong chớp mắt.
Lôi Vân Dực là một người đàn ông râu tóc bù xù, ánh mắt như lôi điện chớp sáng. Lôi Vân Dực nổi danh với sức mạnh cuồng bạo, chiêu thức lôi hệ mạnh mẽ, thường được ví như “Sấm sét nhân gian”. Hắn có chiến tích tiêu diệt một Đại Tướng Quân cấp của Độc Giáo chỉ bằng một chưởng “Lôi Phong Thủ”.
Diệu Hoa Linh là một nữ nhân mang vẻ đẹp tao nhã, dịu dàng nhưng ẩn giấu bên trong là sát ý mạnh mẽ. Xuất thân từ Hắc Tâm Đạo, nàng giỏi về trận pháp và mê huyễn, từng dùng một chiêu Ngàn Hoa Kết Giới vây khốn mười đại cao thủ của Độc Giáo trong bảy ngày bảy đêm.
Thạch Liệt Sơn là một đại hán lực lưỡng như ngọn núi, thân mặc chiến giáp nặng trịch, trên vai vác thanh cự kiếm lớn như cánh cửa. Thạch Liệt Sơn nổi danh với thân thể cứng rắn, từng hứng chịu một kích toàn lực từ Huyết Ma Độc Giáo mà không suy suyển.
Hỏa Long Dương là một nam nhân tóc đỏ rực như lửa, ánh mắt bừng bừng chiến ý. Hắn xuất thân từ Hỏa Long Môn, là kẻ liều lĩnh nhưng sức chiến đấu lại đáng sợ, với tuyệt kỹ Hỏa Long Táng Thiên thiêu rụi toàn bộ một cánh quân của Độc Giáo.
Xuất cùng sư môn, nên tuyệt sát của Hoả Long Dương cũng khá giống với Long Huyền..
Hắc Ngạo Thiên là một nhân vật thần bí toàn thân mặc hắc y, khuôn mặt che kín trong bóng tối. Hắn xuất thân từ Hắc Tâm Đạo, tinh thông ám sát và cạm bẫy, từng khiến kẻ địch kinh hãi với chiêu Bóng Tối Cắn Nuốt, hạ gục cả một đại tướng Độc Giáo chỉ trong tích tắc.
Thủy Lan Phong là một nữ tướng với nụ cười hòa nhã, dáng người uyển chuyển như dòng suối. Nàng sử dụng thủy hệ võ kỹ, nổi danh với chiêu Lam Thủy Vạn Trùng, từng cứu nguy cho cả một quân đoàn khi bị bao vây bởi ma thú.
Diệp Vân Kình là một nam nhân khí độ phi phàm, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm. Hắn là người của Thiên Tinh Hội, tinh thông kiếm thuật, với chiêu Thiên Vân Phá Nguyệt từng chém tan cả một con Linh Vương Thú.
Kim Bất Hoán là một lão giả tóc bạc phơ nhưng dáng vẻ cường tráng, nổi danh với thân thể kim loại bất hoại, từng dùng tay không ngăn cản vô số binh khí của địch. Hắn là người duy nhất có thể khắc chế những đòn công kích linh lực mạnh nhất của Độc Giáo.
Mười vị Đại Tướng Quân đều là người của năm thế lực lớn của Huyền Nguyên Đại Lục.
Thiên Tinh Hội có Vũ Thanh Phong, Diệp Vân Kình.
Băng Nguyệt Cung có Hàn Băng Nguyệt và Thuỷ Lan Phong.
Hoả Long Môn có Hoả Long Dương và Kim Bất Hoán.
Hắc Tâm Đạo có Hắc Ngạo Thiên và Diệu Hoa Linh.
Thuỷ Sa Tông có Thạch Liệt Sơn và Lôi Vân Dực.
Khí tức bọn hắn dao động từ Linh Anh Cảnh trung kỳ đến Linh Anh Cảnh đỉnh phong.
Quả nhiên, các thế lực tại Huyền Nguyên Đại Lục không tầm thường, chủ yếu lực lượng nòng cốt của bọn họ đều tập trung tại Huyền Nguyên Quan Trường rồi.
Khi Mộc Chiến bước vào, hắn đánh giá nhanh các cường giả nơi này.
Mà ánh mắt của mười vị đại tướng cũng đồng loạt dồn về phía hắn. Nhưng hắn không chút dao động, ánh mắt thản nhiên quét qua, trong lòng thầm cân nhắc từng nhân vật một.
Ánh mắt đám người này liếc nhau một cái, rồi Vũ Thanh Phong, người có thực lực cao nhất trong đám người, Linh Anh Cảnh đỉnh phong lên tiếng:
“Tại hạ là Vũ Thanh Phong, từng là Đại trưởng lão của Thiên Tinh Hội!”
Sau đó Vũ Thanh Phong giới thiệu từng người một cho Mộc Chiến.
Mộc Chiến nghe vậy, cũng nhanh chóng đáp lại:
“Tại hạ Mộc Chiến, ra mắt chư vị! Tại hạ cũng chỉ mới vừa nhậm chức thôi!”
Thật ra những gì Vũ Thanh Phong giới thiệu thì Mộc Chiến hắn đều đã nắm rõ khi thần niệm lướt qua đống sổ sách trong mật thất của mình rồi.
Dù sao cũng chỉ là một lượng thông tin mà thôi, thần niệm Tứ giai hậu kỳ linh hồn lực quét qua nhẹ cũng đủ ghi nhớ hết rồi.
Hoả Long Dương âm thanh có chút hồ vực:
“Ngươi chính là Linh Anh Cảnh trung kỳ trảm sát được cả oán hồn Nguyên Thần Cảnh trong Huyết Ảnh Bí Cảnh sao?!”
Lời này của Hoả Long Dương làm chín người còn lại đều tập trung vào thân ảnh của Mộc Chiến, dường như muốn xem thực hư như thế nào.
Mộc Chiến âm thanh bình thản:
“Chính là tại hạ!”
Lời nói vừa dứt, Hoả Long Dương híp ánh mắt lại, dường như muốn đánh giá Mộc Chiến rõ hơn.
Kim Bất Hoán thở dài lên tiếng:
“Không ngờ Mộc Đại Tướng lại có chiến lực cường hãn như vậy.. Có lẽ trong mười người chúng ta không ai là đối thủ của ngươi đâu nhỉ?”
Mộc Chiến nghe Kim Bất Hoán nói, ánh mắt hắn hơi híp nhẹ lại nhìn lão già này.
Câu này, không dễ trả lời..
Đây là lão già này muốn Mộc Chiến hắn kéo cừu hận sao?
Mười người ở đây ai mà chẳng phải là Linh Anh Cảnh cường giả tâm cao khí ngạo?
Nếu Mộc Chiến trả lời rằng hắn hoàn toàn có thực lực vượt trên bọn họ, thì chẳng khác nào vả mặt bọn hắn cả.
Nhưng nếu Mộc Chiến khiêm tốn nói không bằng thì sao..
Quỷ mới tin ngươi..
Ngươi có thực lực hạ sát oán hồn Nguyên Thần Cảnh, mà lại nói những người ở đây mạnh hơn ngươi, thế thì chẳng khác nào bọn hắn mạnh ngang Nguyên Thần Cảnh cường giả cả.
Đây không chỉ động chạm bọn hắn, mà còn động chạm đến mấy vị Nguyên Soái ở phía trên đấy.
Kim Bất Hoán lão già này.. âm hiểm thật..
Mộc Chiến khẽ cười nhạt:
“Kim Đại Tướng nói vậy có chỗ không đúng, mỗi người một thế mạnh, không thể nói ta có thể mạnh hơn tất cả mọi người ở đây được!”
Lập tức, hắn điều động 3000 chiếc lá, bộc phát khí tức Linh Anh Cảnh trung kỳ lan tràn ra ngoài, bên cạnh đó, còn lẳng lặng điều động Mộc Chi Ý Cảnh, nhưng chỉ điều động ngang mức Nhị Tầng Cảnh mà thôi.
Mộc Chiến khẽ nói:
“Tại hạ là Mộc hệ tu sĩ, nếu đánh nhau với Thổ hệ tu sĩ thì nắm chắc phần thắng, nhưng nếu đánh nhau với Hoả hệ tu sĩ như Hoả Đại Tướng thì cũng chưa chắc đâu.”
Dứt lời, Mộc Chiến híp nhẹ mắt về phía Kim Bất Hoán:
“Nếu như tại hạ có thực lực như Kim Đại Tướng, biết đâu thật có thể mạnh hơn chư vị ở đây thì sao? Kim Đại Tướng có nghĩ vậy không?”
Kim Bất Hoán nghe vậy âm trầm nhìn về Mộc Chiến, tên này..
Không ngờ hắn quay một hồi rồi hướng câu hỏi khó về phía hắn.
Nếu hắn không đồng ý với câu nói của Mộc Chiến thì khác nào hắn tự nhận mình thua kém đám người ở đây.
Mà nếu hắn đồng ý, thì rõ ràng là vả mặt chứ còn gì nữa.
Khá lắm..
Hàn Băng Nguyệt thấy khí thế giương cung bạt kiếm giữa Mộc Chiến và Kim Bất Hoán ánh mắt liền lấp loé, không biết nàng nghĩ gì, nhưng nàng không hề lên tiếng ngăn cản.
Trái lại, bên Thuỷ Sa Tông Thạch Liệt Sơn lại có khí thế trầm ổn:
“Được rồi, đúng như Mộc Đại Tướng nói, mỗi người một thế mạnh. Như ta là Thổ hệ, chưa chắc đánh bại được Mộc Đại Tướng, nhưng ta có thể dễ dàng đánh thắng Lôi Đại Tướng dù cho cả hai người bọn hắn đều là Linh Anh Cảnh trung kỳ!”
“Vì thế không nên cãi nhau về một việc như thế chứ.. chúng ta ai mạnh cũng được, càng mạnh càng tốt. Nếu có thể sớm diệt được đi Độc Giáo lại quá tốt ấy chứ..”
Lôi Vân Dực nghe Thạch Liệt Sơn hạ bệ mình nhưng chỉ khẽ hừ một tiếng mà không nói gì.
Hiển nhiên hắn cũng đồng ý, dù là Lôi hệ tu sĩ có sức sát phạt mãnh liệt, nhưng điểm yếu chính là đối đầu với Thổ hệ tu sĩ.
Mọi người nghe Thạch Liệt Sơn đứng ra giảng hoà hạ hoả, đều âm thầm gật đầu.
Thuỷ Sa Tông là tông môn nổi danh với sự hiền hoà, không thích tranh chấp với đời.
Thêm nữa, hắn còn lôi sứ mệnh của Huyền Nguyên Quan Trường vào để nói, ai bị điên mới phản bác lại lúc này.
Mộc Chiến chắp tay nhìn về phía Thạch Liệt Sơn:
“Tại hạ cũng chỉ là ví dụ, Thạch Đại Tướng cũng không nên để bụng!”
Thạch Liệt Sơn khoát khoát tay, ý bảo không sao.
Kim Bất Hoán thì khẽ hừ một tiếng, dù trong lòng có chút khó chịu nhưng cũng không nói gì.
Vũ Thanh Phong thấy nhiệt có vẻ hạ, lập tức lên tiếng:
“Thôi, được rồi, sắp đến lúc chiêu binh, mời chư vị Đại Tướng ổn định chỗ ngồi, Ngũ Nguyên Soái gần đến rồi!”
Đám người nghe đến Nguyên Soái, lập tức không chần chờ gì mà ngồi đàng hoàng vào vị trí.
Nguyên Soái vẫn là cái gì đó ghê gớm với bọn hắn lắm..
Mộc Chiến cũng không chậm trễ, tiến vào vị trí ngồi của mình.
Lý Không biết thân biết phận, dù thường ngày nịnh hót, nhưng đối mặt với nhiều Linh Anh Cảnh cường giả thế này, hắn có chút không dám múa miệng.
Nên lập tức, hắn cáo từ Mộc Chiến rời đi, Mộc Chiến nhẹ phất tay, cho hắn một vạn linh thạch trung phẩm.
Với hại vạn linh thạch thượng phẩm Lôi Tịch Vân cho hắn, một vạn linh thạch trung phẩm giờ như muối bỏ biển.
Nhưng điều đó lại có ý nghĩa khác hoàn toàn với Lý Không a..
Số lượng linh thạch này đối với hắn quả là một cự phú..
Hắn có chút chần chờ, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Mộc Chiến, hắn lập tức ho khan xấu hổ, thu linh thạch vào nhẫn trữ vật rồi rời đi.
Mộc Chiến khẽ gật đầu, ít ra sau này hắn còn nhiều việc, cho tên Lý Không này chút lợi ích rồi sau này hành xác hắn sau vậy.
Đột nhiên, hắn ngửi thấy một làn hương thoảng qua. Mùi thơm ấy lạnh như tuyết đầu mùa, xen lẫn cảm giác băng giá nhưng lại không mất đi sự thanh nhã. Ngay sau đó, một mùi hương khác tràn vào, dịu dàng như gió xuân thổi qua hồ nước, mang theo chút hơi ẩm nhẹ nhàng mà tinh khiết.
Hàng mi của Mộc Chiến khẽ động, hắn nhìn thấy hai nữ nhân hạ xuống ngồi bên cạnh mình.
Người đầu tiên, y phục lam nhạt như sương sớm, vóc dáng thon dài, khí chất lạnh lùng cao ngạo. Đôi mắt sắc sảo nhưng ánh lên vẻ băng lãnh, tựa như muốn đóng băng cả không gian xung quanh. Nàng chính là Hàn Băng Nguyệt, hàn khí quanh thân tựa như hóa thành từng đóa hoa tuyết vô hình bay lượn.
Bên cạnh nàng, nữ nhân thứ hai dịu dàng hơn, mặc bộ y phục trắng điểm sắc xanh lục. Mái tóc mềm mại buông xõa như dải lụa, đôi mắt trong veo như mặt hồ phản chiếu ánh trăng. Nàng mang theo một cảm giác thanh tịnh, khiến người khác khó lòng dời mắt, chính là Thủy Lan Phong.
Hàn Băng Nguyệt lên tiếng, giọng nói có chút lạnh lùng nhưng rất dễ nghe:
“Mộc Đại Tướng, chúng ta ngồi cùng có được không?”
Đăng bởi | Ryuusama1872 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 12 |