Lời Mời Của Lý Không
Mộc Chiến sau hàng chục canh giờ cố gắng công phá, hắn thở dài..
Vô dụng..
Cố thế nào cũng không thể phá vỡ được..
Dường như cái khế ước này không chịu ảnh hưởng của Thiên Đạo..
Bởi vì Thiên Đạo không thể ràng buộc Mộc Chiến được.
Không thấy Thiên Đạo Chi Nhãn lần trước cũng không dám hạ Thiên Kiếp xuống Mộc Chiến hay sao..
Làm sao nó có thể quản thúc Mộc Chiến được kia chứ..
Vậy thì tại sao Mộc Chiến lại không phá vỡ được..
Chịu.. Mộc Chiến hắn chịu..
Nghĩ không được..
Mộc Chiến thầm thở dài, quan sát một chút số lá trong Thụ Tâm.
Với Cổ Tự - Lâm, số lá cũng đã hấp thụ linh khí khá nhanh, cũng gần như hoàn toàn khôi phục, không khó khăn như lúc đầu nữa..
Thêm Linh Anh trong Thụ Tâm cũng hấp thu linh khí liên tục, bảo sao không hồi phục nhanh..
Cũng may là nhờ có hai thứ này, chứ nếu để Mộc Chiến hắn chờ được khôi phục như lúc Hoá Đan Cảnh, có khi hắn không dám sử dụng Diệp Tàn Nộ Thương Khung luôn quá..
Bỏ qua chuyện của Diễm Tiên Vũ, Mộc Chiến sắp xếp lại thông tin trong đầu về việc gặp mặt mấy tên Nguyên Soái lúc trước.
Lật tay một cái, chiếc nhẫn trữ vật mà Lôi Tịch Vân nói Trần Hàn Phong giao cho Mộc Chiến, hắn kiểm tra liền phát hiện, trong đó chỉ chứa linh thạch, nhưng số lượng lại lên đến hai vạn linh thạch thượng phẩm.
Ồ..
Mộc Chiến khẽ thầm một tiếng, đây là phí bảo kê Lý Thiên của Mộc Chiến hắn trong Huyết Ảnh Bí Cảnh sao..
Lý Thiên tên này cũng uy tín phết đấy chứ nhỉ..
Cả nữ nhân Lôi Tịch Vân kia nữa, ra tay cũng thật là hào sảng..
Hắn chỉ đòi một vạn linh thạch thượng phẩm thôi, nào ngờ nàng ta vung tay liền cho Mộc Chiến tận hai vạn a..
Quá giàu có rồi..
Nhưng tại sao hắn lại nghe Lôi Tịch Vân rời đi?
Nàng ta rời đi nơi nào?
Cả tên Lý Thiên ấy nữa, hắn cũng sẽ theo nàng ta sao?
Mộc Chiến âm trầm suy nghĩ, thật ra hắn quan tâm như vậy bởi vì Lý Thiên nắm giữ bí mật Phệ Sinh Mộc Diễm của hắn.
Vốn tưởng rằng có thể dễ dàng gặp Lý Thiên để tiện bề theo dõi hắn, chỉ cần hắn giở trò quỷ thì Mộc Chiến sẽ không nhân từ.
Dù cho phải đối địch với cả Lôi Tịch Vân, Mộc Chiến cũng hề e ngại.
Giờ thì Lý Thiên và cả Lôi Tịch Vân ấy đều đã rời đi mất tiêu, hắn cũng có chút lo lắng..
Bởi vì Lý Thiên tên này và cả nữ nhân Lôi Tịch Vân ấy chưa hề gặp mặt hắn lần nào, làm sao biết hắn là Mộc Chiến mà nói lại với Trần Hàn Phong kìa chứ.
Từ khi đến Huyền Nguyên Đại Lục đến bây giờ, chỉ có hai người là Mộc Chiến nói ra tên của mình mà thôi.
Đó là Tử Hạo tên béo thổ phỉ hắc linh thạch của hắn và Tống Vũ Hà nữ nhân Tiên Tộc ấy mà thôi.
Nếu như Mộc Chiến phải nghi ngờ, Tống Vũ Hà là người phù hợp với tên béo Tử Hạo kia.
Dù sao hắn chỉ là một Dung Huyết Cảnh, nếu như hắn đã quen biết với Lý Thiên và Lôi Tịch Vân thì hắn cần phải đi hắc linh thạch của Mộc Chiến sao.
Có chút phi lý..
Như vậy chỉ còn mấu chốt nằm ở nữ nhân Tống Vũ Hà ấy mà thôi..
Rốt cuộc là nàng ta muốn làm cái gì?
Tiên Tộc như nàng làm gì ở Thiên Tinh Giới này?
Lý Thiên và Lôi Tịch Vân có mối liên quan gì với nàng?
Thêm nữa, có vẻ như thời điểm hai người bọn hắn rời đi cũng phù hợp với lúc Tống Vũ Hà rời đi..
Nói bọn họ không có mối liên quan gì nhau thì Mộc Chiến không tin tưởng chút nào.
Vậy tại sao Mộc Chiến lúc trò chuyện với Tống Vũ Hà ở Tuyết Nguyệt Thành, nàng lại làm như không quen biết bọn họ?
Trong này có ẩn tình gì sao?
Đáng tiếc, Mộc Chiến làm sao biết toàn bộ đều là kế hoạch tán tỉnh một cách tự nhiên nhất của cô nàng Tống Vũ Hà kia chứ..
Hắn cũng không thể nào ngờ được a..
Mộc Chiến âm trầm, nhưng nghĩ nát đầu cũng không hiểu được, nên chỉ biết âm thầm thở dài..
Nhưng thôi không sao a.. Dù sao hắn vẫn còn một bộ mặt khác, cùng lắm thì từ bỏ nhân dạng Hoá Nhân Quyết Tầng Thứ Hai này.
Bỏ qua vấn đề này, Mộc Chiến liền nghĩ đến một việc, tên Nguyên Soái của Hoả Long Môn luôn hừng hực nhìn vào Mộc Chiến, hắn nghi ngờ, không lẽ tên này biết Mộc Chiến hắn giết chết Long Huyền rồi sao?
Không hẳn..
Nếu như hắn biết thì hắn đã không ngồi im như thế mà phải gây hiềm khích gì đó với Mộc Chiến mới phải.
Đây hắn chỉ lườm lườm Mộc Chiến mà thôi, không có dấu hiệu gì cho biết là hắn đã biết chuyện đó cả.
Vậy nên, Mộc Chiến cũng bớt quan ngại đi một chuyện, nhưng có việc khác hắn quan tâm hơn.
Đó là việc công lao của hắn..
Thường người Huyền Nguyên Đại Lục lập được công lớn như hắn, bọn họ chỉ hận cả Đại Lục không biết mà liên tục huyên náo.
Nhưng Mộc Chiến lại không giống vậy..
Hắn chỉ muốn lặng yên tham gia vào Huyền Nguyên Quan Trường để thâm nhập vào Độc Giáo mà thôi.
Dù sao muốn qua Độc Giáo phải bước qua Huyền Nguyên Quan Trường.
Tại sao Mộc Chiến không vượt qua bờ cản này mà phải tham gia vào Huyền Nguyên Quan Trường gì cho phiền phức?
Hắn cũng muốn như thế.. nếu có thể dễ dàng vượt qua thì đã không nói làm gì..
Huyền Nguyên Quan Trường như một cửa ải, không một ai trong Huyền Nguyên Đại Lục có thể đi qua bên lãnh thổ của Độc Giáo mà không phải là người của Huyền Nguyên Quan Trường, nếu không liên bị xem là kẻ dị giáo.
Không đúng sao? Người Huyền Nguyên Đại Lục thì có việc gì được bên Độc Giáo mà qua bên đó làm cái gì?
Nói không phải gián điệp thì có quỷ mới tin ngươi đấy..
Mộc Chiến không muốn bị chú ý như vậy mới muốn gia nhập Huyền Nguyên Quan Trường.
Nhưng khổ nỗi, ai ngờ tên Lý Thiên và nữ nhân Lôi Tịch Vân ấy chơi trội, cho hắn làm luôn cả Đại Tướng Quân kìa chứ.
Vốn Mộc Chiến hắn chỉ định giả dạng một binh sĩ gì đó với vài chiếc lá, lặng lẽ nhận nhiệm vụ sau đó giả chết.
Như vậy liền dễ dàng thâm nhập vào trong lãnh thổ của Độc Giáo rồi.
Hắn cũng không sợ việc Tư Lệnh Phân Thần Cảnh ấy phát hiện, thứ nhất Hoá Nhân Quyết giả dạng quá tinh vi, thứ hai là thực lực Mộc Chiến phụ thuộc vào số lá hắn thúc động mà không phải hắn che giấu thực lực bằng phương pháp gì cả.
Hắn làm sao nghi ngờ được..
Nào ngờ, giờ phải làm cả Đại Tướng Quân, mấy tên Nguyên Soái ấy cũng chú ý đến hắn mất rồi..
Như này làm sao lặng lẽ thâm nhập vào Độc Giáo?
Giả chết à..
Khó đấy..
Vì bọn hắn biết Mộc Chiến có thực lực đánh bại cả oán hồn Nguyên Thần Cảnh, nếu Mộc Chiến ngã xuống thì đó liền là đại sự.
Đại sự có nghĩ là Nguyên Thần Cảnh bên Độc Giáo đã xuất chiến, như vậy khi không Mộc Chiến lại lôi một đống Nguyên Thần Cảnh ra, làm kế hoạch của hắn dễ bị phát hiện không?
Không hợp lý.. không khả thi..
Lý Thiên à.. ngươi giúp nhiệt tình quá rồi đấy..
….
Trong lúc Mộc Chiến âm trầm suy nghĩ kế sách, thì đột nhiên hắn phát hiện có người tới gần mật thất của mình.
Lập tức, Mộc Chiến thả thần niệm ra bên ngoài để quan sát.
Thì ra là tên Lý Không Tướng Quân.
Mộc Chiến có chút thắc mắc, không biết tên này đến đây có mục đích gì, thì đột nhiên Lý Không đứng ngoài nói vào:
“Bẩm Mộc Đại Nhân, hôm nay là ngày chiêu binh, nếu như ngài có nhã ý, liền có thể đến xem một chút!”
À..
Mộc Chiến khẽ vuốt cằm, thì ra là đến ngày chiêu binh rồi..
Vốn là hắn sẽ là một thành phần tham gia vào cuộc chiêu binh này, nhưng việc cứu Lý Thiên đã làm lệch quỹ đạo của hắn.
Aiz, thôi, có nghĩ gì cũng vô dụng, để từ từ suy nghĩ vậy.
Dứt khoát, Mộc Chiến khai trừ trận pháp bảo vệ, mở nhẹ cánh cửa đá chặt kín ra.
Đây cũng là lý do tại sao một Ngũ giai trung kỳ như Diễm Tiên Vũ bùng nổ khí tức mà trong Huyền Nguyên Quan Trường không ai phát hiện.
Vốn dĩ để tới được tận Thiên Quân Đài thì đều là người có thân phận cũng như đã được kiểm tra kỹ lưỡng nên không sợ bị phản bội hay gián điệp gì cả.
Nên mỗi mật thất đều được trang bị một trận pháp ngăn chặn mọi khí tức từ bên trong toả ra.
Này là tiểu trận pháp được phân tách từ Lục giai trận pháp Liễm Tức Trận từ Vân Tiêu Điện, không chỉ là mỗi mật thất của Mộc Chiến, mà toàn bộ mật thất của mọi tu sĩ trong Huyền Nguyên Quan Trường đều như thế.
Không phải chỉ mỗi Mộc Chiến ngồi bên trong tu luyên, mà toàn bộ tu sĩ đều ở trong mật thất mà tu luyện.
Nếu không ngăn chặn, thì cứ vài ngày lại có khí tức đột phá nổ ra, hay là thăng tiến gì đó, lại không phải rất phiền phức sao?
Chưa kể, Nguyên Thần Cảnh cường giả mà có đột phá, khí thế có khi làm chấn động những tu sĩ cấp thấp, bẻ gãy quá trình tu luyện của họ, khiến bọn họ tẩu hoả nhập ma thì làm sao..
Trận pháp này, là rất cần thiết.
Lý Không thấy cánh cửa đá mở ra, hắn liền bước vào.
Hắn rất là bình thường cho đến khi nhìn một cái lỗ to tướng nơi bức tường thành, hắn kinh ngạc:
“Mộc đại nhân, chuyện gì xảy ra vậy?!”
Mộc Chiến nhìn theo hướng của Lý Không, cười khổ, cái lỗ này không phải là do Diễm Tiên Vũ xấu hổ mà đánh bật hắn đi sao.
Dù sao lúc đó nàng bộc phát khí tức Ngũ giai đánh bay hắn, cũng may là nàng chỉ bộc lộ mà thôi, chứ nàng mà hạ thủ thì cái mật thất này làm gì còn nguyên vẹn cơ chứ.
Nhưng Mộc Chiến cũng không thể nói chuyện của Diễm Tiên Vũ ra được, hắn chỉ đành cười cười cho qua:
“Lý Không Tướng Quân thứ tội, ta trong quá trình tu luyện lỡ tay làm nát nó mà thôi..”
Lý Không nghe vậy có chút giật mình.
Chỉ là lỡ tay mà thôi?
Cái lỗ này ấy vậy mà to lắm a..
Lỡ tay gì mà dữ dằn vậy..
Nhưng Lý Không lập tức chắp tay lại không chần chờ:
“Mộc đại nhân, tu luyện là việc trọng đại, ngài không cần để ý đến tiểu tiết!”
“Tại hạ sẽ lập tức cho người sửa lại mật thất của ngài ngay!”
Mộc Chiến nhìn Lý Không một chút, tên này nói chuyện rất được lòng người, Mộc Chiến chắp tay:
“Vậy đa tạ Lý Không tướng quân rồi!”
Nhưng Mộc Chiến nhẹ nhàng thúc động lá trong Thụ Tâm, toàn thân tỏa ra một luồng mộc khí thanh tịnh.
“Mộc Kết Trường Vũ!”
Bàn chân hắn dậm xuống nền đất, một dòng mộc khí xanh lục như sương khói lập tức chảy sâu vào lòng đất.
Vùn vụt..
Cảm ứng theo lệnh triệu gọi của chủ nhân, hàng trăm mũi thương mộc sắc bén trồi lên từ đất như những nhánh cây trồi từ lòng đất sâu thẳm, tỏa ra ánh sáng xanh lục chói lòa.
Những chiếc rễ cây mềm mại nhưng không kém phần mạnh mẽ bắt đầu đan xen, tựa như một tấm lưới sống động bao trùm lấy toàn bộ bức tường đổ vỡ.
Các mũi thương mộc quấn lấy từng khe nứt, từng viên gạch vỡ, từ từ kéo chúng lại gần nhau, từng chút, từng chút một.
“Vạn Mộc Triều Bái!”
Khi thấy bức tường đã ổn định, Mộc Chiến nhẹ nhàng giơ tay, thi triển Vạn Mộc Triều Bái.
Một luồng khí từ mộc hệ được hắn thuần thục dẫn động, triệu hồi hàng loạt cành lá từ cây cối xung quanh.
Những nhánh mộc khí như nghe theo lời mời gọi, rùng mình chuyển động, vươn đến bức tường cũ kỹ, bắt đầu hòa quyện và lấp đầy những vết nứt nhỏ còn sót lại.
Rột roạt..
Khắp không gian vang lên tiếng lao xao dịu dàng của những chiếc lá đang chắp nối lại, tựa như âm hưởng của thiên nhiên đang quấn quýt quanh từng viên gạch.
Bức tường giờ đây không chỉ được gia cố mà còn được tô điểm thêm bằng một lớp mộc khí thuần khiết, mộc mạc nhưng kiên cường. Những nhánh cây quấn chặt lấy tường, vừa tạo sự vững chãi, vừa sinh động.
Bức tường đổ nát giờ đây như được khoác lên mình lớp áo xanh lục của sự sống, gắn liền với linh hồn của đất trời.
Mộc Chiến hài lòng, nhìn thoáng qua Lý Không đang trố mắt:
“Như này cũng được rồi a..”
Lý Không ho khụ khụ:
“Quả thật là kỳ tài, không ngờ Mộc đại nhân lại còn có tài nghệ trong mảng này nữa.. Tại hạ khâm phục!”
Mộc Chiến thầm hô, tên này đúng là siêu cấp dẻo miệng, việc sửa tường có chút xíu thế này mà hắn cũng tán thán Mộc Chiến hắn cho bằng được.
Mộc Chiến lắc đầu cười khổ, sau đó chụp vai Lý Không nói một tiếng:
“Được rồi, đi thôi..”
Đăng bởi | Ryuusama1872 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 11 |