Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửa Hàng Thần Kỳ

Phiên bản Dịch · 1751 chữ

Chương 1: Cửa Hàng Thần Kỳ

“Mình xuyên không rồi sao?”

Chu Ích Dân ngơ ngác nhìn căn nhà đầy dấu ấn của thời đại.

Anh không thể ngờ rằng chỉ vì tăng ca mà mình lại im hơi lặng tiếng xuyên đến thời đại trước mắt.

Thực tế đã chứng minh, tăng ca chẳng có lợi ích gì.

Ngay sau đó, Chu Ích Dân xử lý xong ký ức của nguyên chủ, lại một lần nữa ngây người.

Người này cũng tên là Chu Ích Dân, năm nay 18 tuổi, hiện đang là một nhân viên hậu cần mua sắm tại nhà máy thép, vừa mới nhận việc vài ngày trước. Mẹ qua đời khi anh còn rất nhỏ, còn cha đã bỏ đi gần đây.

Đúng vậy! Bỏ đi, bỏ đi cùng với một người đàn bà góa chồng.

Tuy nhiên, Chu Ích Dân không hề oán trách cha mình.

Người cha đã nuôi dưỡng anh khôn lớn, không chỉ để lại cho anh hai căn nhà, một khoản tiền lớn 1000 nhân dân tệ, mà còn sắp xếp công việc cho anh, thậm chí còn tìm cho anh một đối tượng.

Còn đòi hỏi gì nữa?

Là một người cha, đã làm hết những gì có thể.

Ngoài ra, anh còn có ông bà ở quê.

Theo kế hoạch của nguyên chủ, anh ta dự định sẽ đón ông bà lên sống ở Tứ Cửu Thành. Theo những gì anh biết, hiện tại cuộc sống ở quê rất khó khăn, rau dại đã bị đào sạch, anh lo lắng ông bà ở quê sẽ sống không tốt.

Chu Ích Dân chuyển sự chú ý đến một cửa hàng trong đầu.

Đúng vậy! Anh cũng có bàn tay vàng khi xuyên không – một cửa hàng. Đây là lý do chính khiến anh không cảm thấy lo lắng.

Cửa hàng không lớn, giống như một siêu thị nhỏ, hàng hóa chủ yếu là đồ dùng hàng ngày, có đồ ăn, đồ dùng, và đều có giá cả rõ ràng. Ví dụ, một túi bột mì 10 cân giá 1 nhân dân tệ, một túi gạo 10 cân cũng giá 1 nhân dân tệ, một thớt vải 30 nhân dân tệ…

Chu Ích Dân nhíu mày một chút, vì giá cả không rẻ hơn bao nhiêu so với thực tế.

Hiện tại, ở Đế Đô, bột mì chất lượng tốt giá 0.18 nhân dân tệ mỗi cân, gạo thường giá 0.15 nhân dân tệ, còn gạo ngon thì 0.2 nhân dân tệ…

Tất nhiên, bây giờ cái gì cũng cần có phiếu, không phải có tiền là mua được.

Hơn nữa, bây giờ đang là thời kỳ khó khăn, vật tư rất thiếu hụt, có tiền cũng không mua được lương thực. Trên thị trường chợ đen, giá lương thực đã tăng gấp vài lần rồi.

Anh chợt chú ý thấy ở góc dưới bên phải của cửa hàng có một khu vực giảm giá 1 nhân dân tệ, lập tức đôi mắt sáng lên.

Khu vực giảm giá 1 nhân dân tệ hôm nay chỉ có hai loại hàng hóa: bột mì và trứng gà.

Mỗi loại 100 kg.

Không nhìn lầm, chỉ với 1 nhân dân tệ có thể mua 50kg bột mì hoặc 50kg trứng gà.

Vậy còn chờ gì nữa?

Chu Ích Dân nhấn mua ngay theo phản xạ.

Ngay lập tức, anh cảm thấy ngượng ngùng.

Cửa hàng nhắc nhở anh số dư không đủ, số dư hiện tại là 0.

Chu Ích Dân lo lắng trong lòng: Làm sao đây? Tăng số dư bằng cách nào đây? Có phải nạp tiền không? Anh nghĩ đến khoản tiền 1000 nhân dân tệ cha mình để lại, vội vàng lôi ra. Rất nhanh cửa hàng đã hỏi có muốn nạp tiền không.

Chu Ích Dân không chút do dự, lập tức chọn nạp tiền.

Rất tốt, tiền được nạp vào ngay lập tức, số dư của cửa hàng là 1000 nhân dân tệ.

Tỷ lệ nạp tiền là 1:1!

Anh quyết định chi 2 nhân dân tệ để mua 100 cân bột mì và 100 cân trứng gà. Những món hàng đã mua xuất hiện trong ba lô cửa hàng. Ba lô này hơi giống như ba lô trong giao diện trò chơi.

Không biết các vật phẩm thực tế có thể bỏ vào đó được không.

Nghĩ vậy, Chu Ích Dân nhìn về phía cái bàn trong nhà, thầm nghĩ, và cái bàn ngay lập tức chuyển vào ba lô.

Ồ!

Cái này…

Chu Ích Dân vui mừng khôn xiết.

Đây là công cụ không thể thiếu cho việc cướp bóc! Sau này làm việc sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Anh nghiên cứu cửa hàng một lúc thì nhận ra bên ngoài trời đã sáng. Hôm nay anh cần phải xuống thôn mua sắm. Thực ra, bây giờ ở quê còn gì đâu? Người ta đã sắp chết đói rồi, còn phải đi xuống vùng nông thôn.

Ở Trung Quốc, từ xưa đến nay, nông thôn luôn là nơi bao bọc cho những người khốn cùng.

Lúc thức dậy Chu Ích Dân không muốn tự mình nhóm lửa nên quyết định ra ngoài ăn sáng.

Hiện tại, anh đang sống trong một tứ hợp viện, căn phòng bên trái của sân giữa, vòi nước ở bên ngoài cách đó không xa. Bây giờ đang có người dùng nước để rửa mặt.

“Ích Dân, sao dậy sớm thế?” Một bác gái mặt đầy mồ hôi chào hỏi.

“Chào buổi sáng, Nhị nương! Thím ăn sáng chưa?” Chu Ích Dân trả lời.

Cũng giống như một số bộ phim truyền hình, khu nhà của họ cũng có ba ông lão. Đại gia ở căn phía trước, là bác sĩ của nhà máy thép; Nhị gia ở sân giữa, đối diện với Chu Ích Dân; Tam gia sống ở sân sau, là thợ rèn cấp sáu của nhà máy thép.

Tuy nhiên, ba ông lão của khu nhà này khá bình thường.

Đại gia không sử dụng đạo đức để ép buộc, Nhị gia cũng không ham muốn quyền lực, Tam gia thì không phải là người tính toán chi li, bình thường chỉ giúp giải quyết một số mâu thuẫn nhỏ trong khu nhà.

Điều này khiến Chu Ích Dân cảm thấy nhẹ nhõm.

Nhị nương cười ngượng ngập, hiện tại các gia đình đều không còn lương thực dự trữ, những người không đi làm cũng không được ăn sáng. Chỉ có người làm chủ gia đình phải đi làm mới được ăn hai ba chiếc bánh.

“Ích Dân, nhà cháu còn lương thực không?”

Sau một chút do dự, Nhị nương vẫn đến gần và hỏi nhỏ.

Bà cảm thấy hiện tại Chu Ích Dân sống một mình, có thể sẽ dư ra chút lương thực.

Chu Ích Dân cười cười: “Còn một ít, Nhị nương muốn mượn không?”

Anh hỏi rất thẳng thắn.

Khi có khả năng, chỉ cần ai ở đây cần giúp đỡ thì Chu Ích Dân vẫn sẽ giúp đỡ.

Không giống như một số bộ phim truyền hình làm méo mó quan điểm, cư dân của khu viện này đều sống tốt và đoàn kết. Khi còn nhỏ, có không ít lần Chu Ích Dân ăn nhờ ở đậu và được mọi người chăm sóc.

Khu nhà của họ mới thực sự là một nơi đầy tình cảm.

Nhị nương lắc đầu: “Tuy nhà thím cũng khó khăn nhưng vẫn còn chịu đựng được. Nhà ông Từ thì đã hết lương thực từ hôm qua rồi. Ích Dân à, nếu được thì cháu hãy giúp đỡ gia đình ông ấy nhé!”

Nhà thím có ba đứa trẻ và một ông lão, mặc dù cũng không đủ ăn, đặc biệt là ba đứa trẻ thường dậy giữa đêm để uống nước vì đói, nhưng vẫn còn chịu đựng được.

Nhà ông Từ bên cạnh có hai người già, một người phụ nữ góa chồng và hai đứa trẻ, tình trạng thật sự khó khăn.

Lúc trước, khi nhà ông Từ còn khá giả, con trai ông là tài xế xe tải, thu nhập ổn định. Nhưng không may, con trai ông ấy lại gặp tai nạn xe cộ.

Hiện giờ, nhà ông Từ chỉ có một mình người phụ nữ góa chồng gồng gánh, không đủ lương thực để sống.

Chu Ích Dân gật đầu.

Sau khi đánh răng rửa mặt xong, anh cầm theo khoảng 10 cân bột ngô, từ nhà mình đi về phía nhà ông Từ.

Anh cũng không quen ăn bột ngô vì nó khô và cứng, chi bằng đem đi giúp đỡ người khác, một công đôi việc.

Ở thời đại này, bột ngô là bột được xay từ ngô và lõi ngô, ăn không ngon. Dù vậy, hiện tại nhiều gia đình còn không có đủ bột ngô để ăn.

“Bà Từ, bà đang đan đế giày ạ?”

Khi đến nhà ông Từ, Chu Ích Dân thấy bà lão với vẻ mặt hiền từ đang đan đế giày.

Đan đế giày là cách gọi khi làm đế giày từ thời xưa, phụ nữ Trung Quốc thời đại này rất chú trọng công việc khâu vá, các cô gái đến tuổi mười một, mười hai đều được mẹ dạy cách cắt mẫu giày, thêu hoa lên giày, đan đế giày, làm thân giày, v.v.

Bà lão trông thiếu dinh dưỡng thấy rõ, khi thấy Chu Ích Dân đến, bà nói: “Là Ích Dân à? Dạo này công việc có thuận lợi không? Cha của cậu cũng vậy, muốn tìm người đồng hành thì cũng đâu cần bỏ đi với người khác vậy chứ!”

Chu Ích Dân xua tay: “Đừng nói về ông ấy nữa, bà Từ, bà cũng đan cho cháu một đôi nhé, cháu sẽ đổi bằng bột ngô.”

Nói rồi anh đặt bột ngô xuống, không để ý xem bà có đồng ý hay không mà quay đi.

Bà lão Từ nhìn túi bột ngô, đôi tay hơi run rẩy.

“Đứa trẻ tốt, đúng là đứa trẻ tốt…”

Nhà bà thực sự cần lương thực quá, từ hôm qua, ông lão và con dâu đã đi khắp nơi tìm lương thực, nhưng giờ nhà ai cũng khó khăn!

Ai lại có lương thực dư để đổi lấy đế giày?

Hiển nhiên là đứa nhỏ Ích Dân này không muốn thấy nhà bà đói bụng nên đã cố tình đến giúp đỡ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc Thập Niên 60: Ta Có Một Cửa Hàng Thần Kỳ (Dịch) của Mèo Cày Bóng Tối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanledongha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.