Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 795 chữ

“Cố Nam cũng thức dậy, ngồi ngơ ngác trên giường, mắt sưng vù thành ba mí, trông vừa đờ đẫn vừa đáng yêu.

“Lại tè dầm hả?” Dư Huệ bước tới, nhìn thấy một mảng ướt lớn trước chỗ Cố Tây Tây đang quỳ. Nhận ra có gì đó không ổn, cô quay đầu nhìn Cố Đông.

Cố Đông lúng túng nhìn ra cửa sổ, hai tai đỏ bừng khiến bí mật bị bại lộ.

Dư Huệ khẽ cười, rồi quay lại nhìn Cố Tây Tây đang tỏ vẻ đáng thương áy náy với mẹ: “Hôm qua mẹ nhớ con ngủ ở bên trong mà, sao lại tè ra ngoài thế này?”

Cố Tây Tây gật đầu lia lịa: “Anh cả bảo con ngủ lăn ra ngoài, lúc tỉnh dậy con đã ở ngoài rồi.”

Đối với chuyện tè dầm, Cố Tây Tây không chút nghi ngờ.

“Ồ—” Dư Huệ kéo dài giọng, “Vậy là lăn xa phết nhỉ.”

Cố Tây Tây gãi đầu bối rối. Anh cả và anh hai vẫn bảo nhóc ngủ không ngoan, hay lăn qua lăn lại, sáng ra thức dậy ở đâu cũng không biết. Thậm chí có lần còn tỉnh dậy dưới gầm giường.

“Không sao, hôm nay mẹ con mình cùng giặt chăn nhé.” Dư Huệ không định vạch trần Cố Đông, coi như giữ chút thể diện cho anh cả.

Cố Tây Tây lập tức vui vẻ đồng ý. Mẹ kế không giận thật là tốt quá! Trước đây, mỗi lần tè dầm, mẹ ruột của nhóc đều nổi giận, bắt nhóc đứng phạt trong bộ quần ướt. Lần nào cũng là cha về mới thay quần cho nhóc.

“Ngủ dậy có chóng mặt không?” Dư Huệ vươn tay sờ trán Cố Nam, thấy không nóng, chắc chắn không có sốt.

Cố Nam lắc đầu nguầy nguậy.

“Không chóng mặt là tốt rồi. Ăn sáng xong mẹ sẽ đưa con đi thay thuốc.”

“Bây giờ mẹ đi nấu sáng, Cố Đông, con dậy giúp hai em rửa mặt.”

Hiếm hoi lắm Cố Đông mới ngoan ngoãn “vâng” một tiếng.

Dư Huệ nấu một nồi cháo khoai lang. Khi cháo gần nhừ, cô đặt thêm vỉ hấp lên nồi rồi cho bánh bao vào hấp.

Vừa mới cho bánh lên, Bắc Bắc đã thức.

Dư Huệ vào phòng, dỗ bé tè xong mặc quần áo, dùng khăn ướt lau mặt và tay cho bé rồi đặt vào nôi. Sau đó cô kêu Cố Đông vừa rửa mặt xong trông em một lát.

Bữa sáng còn chưa ăn xong, Vu Lập Tân đã tới đứng ngoài cổng chờ Cố Đông. Vu Kiến Thiết hôm nay trực nhật, đã trước từ sớm.

Cố Đông uống nốt bát cháo, đeo cặp lên vai, cầm một chiếc bánh bao rồi đi.

“Đợi đã!” Dư Huệ gọi cậu lại, “Lấy thêm một cái nữa cho anh Lập Tân.”

Cố Đông nghe xong liền quay lại lấy thêm cái bánh. Vu Lập Tân ở ngoài cổng nghe vậy, cười to la lên: “Cảm ơn dì Dư!”

“Cho anh này, anh Lập Tân.” Cố Đông đưa chiếc bánh nóng hổi cho Vu Lập Tân, hai anh em vui vẻ cùng nhau đi học.

Cố Đông đã ăn ba cái bánh bao và uống hai bát cháo, bụng đã no căng nhưng vẫn muốn ăn thêm. Vừa định cắn miếng thì bị Vu Lập Tân ngăn lại.

“Đừng ăn vội.”

“Sao thế?” Cố Đông chớp mắt ngạc nhiên.

“Đợi lát nữa gặp Chu Đại Bảo rồi hãy ăn.”

Cố Đông lập tức hiểu ra, gật đầu lia lịa.

Chu Đại Bảo là cháu trai của đầu bếp Chu trong căng thực đường của khu đại viện này, tính tình rất khó chịu. Sáng nào cậu ta cũng cầm một món ăn sáng khác nhau, cố tình ăn trước mặt mọi người rồi làm ra vẻ nó ngon lắm để khiến người khác thèm thuồng.

Những đứa như Vu Lập Tân hay Cố Đông ở tuổi này đúng là miệng hay thèm ăn. Bữa sáng trong nhà thường không được coi trọng, đa số chỉ có cháo trắng với dưa muối. Những hôm tốt hơn thì ra thực đường mua ít bánh bao, bánh quẩy về ăn.

Ngày nào cũng bị Chu Đại Bảo trêu chọc bằng bánh nhân thịt, bánh bao thịt, bánh quẩy thơm phức, bọn họ chỉ biết tức tối chịu trận.

Hôm nay, bọn họ cũng có bánh bao nóng hổi, nhất định phải khiến Chu Đại Bảo thèm chết một lần!

Vừa bước ra khỏi cổng viện, hai anh em đã gặp ngay Chu Đại Bảo. Cậu ta cầm trong tay một chiếc bánh bao tròn căng, thơm nức mũi, phía sau còn có mấy đứa bạn đi cùng thường ngày.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Mẹ Kế Giỏi Nuôi Con Khéo Quản Chồng của Nguyệt Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.