Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông Lão Bí Ẩn

Tiểu thuyết gốc · 1382 chữ

Nghe đến đây, những người còn lại, bao gồm cả Alex, đều trầm ngâm. Một sự kiện có thể giúp họ thức tỉnh sức mạnh thực sự của bản thân, điều mà họ chưa từng nghĩ tới. Không khí căng thẳng và sự tò mò lan tỏa khắp đấu trường, mọi người trao đổi ánh mắt, tự hỏi loại năng lực nào đang ẩn giấu bên trong mình, và làm thế nào để có thể sử dụng nó.

Sir Richard tiếp tục:

"Sự kiện này không chỉ là một cơ hội, mà còn là thử thách. Chỉ những người mạnh mẽ và xứng đáng mới có thể vượt qua và thức tỉnh sức mạnh thực sự. Hãy chuẩn bị tinh thần,tất cả các ngươi sẽ tập trung tại Thánh Điện Tinh Hoa, nằm trong vương quốc Valoria. Nơi đó là nơi linh thiêng, nơi sức mạnh của mỗi người sẽ được thức tỉnh và hé lộ."

Anh ta nhìn sâu vào ánh mắt của từng người trước khi tiếp tục:

"Giờ thì giải tán! Các ngươi có thời gian để dưỡng thương và khám phá vương quốc này. Hãy chuẩn bị cho những gì sắp đến. Chữa lành vết thương, và hiểu rõ Valoria, vương quốc mà các ngươi sẽ phải sống, chiến đấu, và sinh tồn. Khi trở lại, hãy đảm bảo các ngươi đã sẵn sàng cho việc thức tỉnh."

Với lệnh đó, Sir Richard quay lưng, bóng dáng kiêu hãnh của anh biến mất sau cánh cửa đấu trường. Những người còn lại nhìn nhau, nửa phần lo lắng, nửa phần háo hức. Cả Alex cũng không ngoại lệ, khi những lời nói của Sir Richard vẫn còn vang vọng trong tâm trí anh, nhắc nhở về sứ mệnh và con đường đầy chông gai phía trước.

Mọi người dần rời khỏi đấu trường, mang theo những vết thương thể xác lẫn tinh thần, nhưng cũng với hy vọng về tương lai, về sức mạnh siêu nhiên mà họ sẽ sớm thức tỉnh.

Alex bắt đầu cảm nhận rõ rệt những cơn đau nhói lan tỏa khắp cơ thể. Cú đấm của Gorgon đã làm anh gãy xương, và dường như tác dụng của thứ thuốc mà Lyanna đưa cho anh trước đó sắp hết. Hơi thở trở nên khó khăn, mỗi bước đi như có hàng ngàn mũi kim đâm vào ngực anh.

"Không thể để mình gục ngã ở đây," anh tự nhủ, cố gắng kìm nén cơn đau.

Nhìn xung quanh, Alex thấy những người khác đã dần rời khỏi đấu trường. Những kẻ may mắn sống sót đang tìm kiếm nơi trú ẩn và chữa thương. Anh hối hả chạy ra khỏi đấu trường, trong đầu không ngừng tính toán tìm nơi để chữa trị. Ở vương quốc Valoria này, anh chưa biết rõ nơi nào có thể giúp mình hồi phục nhanh chóng.

Vừa chạy, Alex vừa cảm thấy vết thương trong người như muốn kéo anh ngã quỵ xuống. Nhưng ý chí sinh tồn thúc giục anh tiếp tục bước đi. Bản năng mách bảo rằng anh cần phải tìm được một thầy thuốc hoặc một nơi an toàn để chữa trị trước khi tình trạng của mình trở nên tồi tệ hơn

Alex nhận ra cơn đau nhói trong cơ thể ngày càng tăng lên, không thể chờ đợi thêm nữa. Anh chạy ra khỏi đấu trường, mong tìm một nơi an toàn để chữa trị vết thương. Ánh sáng rực chiếu xuống con đường, nhưng trong lòng Alex chỉ có sự lo lắng và quyết tâm. Anh cần phải tìm một thầy thuốc hoặc một nơi có thể giúp anh hồi phục trước khi cơn đau trở nên không thể chịu nổi.

Alex đưa mắt nhìn xung quanh, bối rối và mệt mỏi sau trận chiến với ba con quái vật. Trời đang sáng, ánh nắng nhẹ nhàng rọi xuống con đường nhỏ dẫn lối ra khỏi đấu trường. Khi anh cố gắng đi tiếp, một cơn đau nhói từ vết thương ở bụng khiến anh phải dừng lại, dựa vào một bức tường gần đó để lấy lại sức.

Đột nhiên, một giọng nói trầm ấm vang lên từ phía bên phải. "Xương của ngươi đã không thể cứu," một ông lão với tóc bạc rối bù, mặc bộ quần áo rách rưới, ngồi trên một vách tường. Dáng vẻ của ông rất giống một kẻ lang thang, nhưng ánh mắt lại đầy trí tuệ và hiểu biết.

Alex cảm thấy hơi khó chịu trước câu nói của ông. "Ông là ai mà lại nói như vậy?" anh hỏi, có phần nghi ngờ. Anh nhìn ông lão một cách châm biếm, không hiểu sao một người như ông ta lại dám đưa ra nhận xét về tình trạng của mình.

Ông lão mỉm cười, đôi mắt sáng lên trong ánh sáng ban ngày. "Ta là một thầy thuốc.

Alex băn khoăn, không hiểu vì sao ông lão lại nói như vậy. "Tại sao lại không chữa được?Có phải vết thương của tôi quá nặng hay không?" Anh cố giữ giọng điềm tĩnh, nhưng lo lắng rõ ràng hiện trên nét mặt.

Ông lão thở dài, ánh mắt trở nên nghiêm túc. "Xương bên trong cậu đã bị tổn thương nghiêm trọng. Ngươi cần một loại thuốc đặc biệt để hồi phục, nhưng vấn đề là… số tiền ít ỏi đó sẽ không ai trong vương quốc này chịu bỏ ra để cứu cậu, kể cả khi cậu là anh hùng trong cuộc triệu tập đến đây và sống sót qua hôm nay.

Alex cảm thấy thất vọng. "Ý ông là gì? Tôi đã chiến đấu, đã tiêu diệt quái vật. Không lẽ tôi không xứng đáng nhận được sự giúp đỡ?"

"Nếu chỉ dựa vào danh tiếng, ngươi sẽ chẳng bao giờ tìm được sự cứu rỗi trong thế giới này," ông lão đáp. "Chúng ta sống trong một thế giới nơi sức mạnh và sự sống sót được đo bằng tiền và quyền lực. Không ai quan tâm đến những kẻ yếu đuối, ngay cả những anh hùng."

Cảm giác bế tắc tràn ngập trong lòng Alex. Anh cần chữa trị, nhưng cũng hiểu rằng sẽ không có gì miễn phí. "Vậy tôi phải làm gì? Tôi không có thứ gì giá trị để trả."

Ông lão nói với giọng điệu khẽ khàng, nhưng đầy uy lực. "Nếu ngươi muốn chữa trị vết thương này, ta có thể giúp, nhưng có một điều kiện."

Alex nín thở, hy vọng le lói trong lòng. "Điều kiện gì?"

Ông lão nhìn Alex, ánh mắt sâu thẳm và tràn đầy ý nghĩa "Ngươi phải hứa sẽ đi tìm cho ta một loại thuốc hiếm có tên là Huyền Dược Sinh Mệnh"ông nói, giọng điệu nghiêm túc. "Còn về vị trí của nó, ta cũng không rõ . Nếu ngươi phát hiện ra, hãy tìm hộ ta."

Alex cảm thấy bất an nhưng cũng hiểu rằng ông lão có lý do riêng. "Ông có thể cho tôi biết tác dụng của nó không?" anh hỏi, hy vọng có thêm thông tin.

Ông lão lắc đầu, nụ cười thoáng qua nhưng không dài. "Đó là điều ta không thể tiết lộ. Ngươi sẽ hiểu giá trị của nó khi thấy được hiệu quả mà nó mang lại. Nhưng hãy nhớ, hành trình tìm kiếm sẽ không hề dễ dàng."

Alex cảm thấy một cảm giác nặng nề trong lòng, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng sự giúp đỡ của ông lão là tia hy vọng duy nhất lúc này. "Tôi sẽ đi tìm 'Huyền Dược Sinh Mệnh', nhưng trước tiên, ông hãy giúp tôi."

Ông lão liền vẫy tay ra hiệu cho Alex đi theo. "Đi nào, ta có một nơi tạm trú, bên trong có những thứ ta cần để chữa trị cho ngươi," ông nói, giọng điệu thân thiện hơn.

Alex bước theo ông, lòng đầy băn khoăn và hi vọng. Ông dẫn anh qua những con hẻm nhỏ hẹp, đến một ngôi nhà bé tí lụp xụp, với những bức tường xỉn màu và mái nhà bị hư hại. Dù vẻ bề ngoài có phần tồi tàn, nhưng Alex cảm nhận được một sự ấm áp tỏa ra từ bên trong.

Bạn đang đọc Thế Giới Xuyên Không sáng tác bởi TobiasToToBi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TobiasToToBi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.