Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất Ngờ

Phiên bản Dịch · 1145 chữ

“Hả?” Ngụy Cung Trình sững sờ, chẳng biết lúc nào ở trước mặt hắn đã xuất hiện một thư sinh đội mũ rộng vành.

“Tiểu tiên sinh là?” Khác với những binh sĩ ngang ngược kia, Ngụy Cung Trình là một vô cùng tôn trọng văn nhân, thấy đối phương ăn mặc phong cách thư sinh, vội vàng chắp tay đáp lễ.

“Tại hạ Trần Khanh, phụng mệnh của Đại Lý Tự thiếu khanh Vương đại nhân, có chuyện quan trọng muốn tìm tướng quân!”

Ngụy Cung Trình nghe vậy thì chấn động, nghiêm túc nói:”Vương đại nhân?”

“Vâng, Vương đại nhân đang gặp nguy hiểm đến tính mạng, mong tướng quân cứu hắn!”

Ngụy Cung Trình:”!!!”

...

Một khắc đồng hồ trước đó.

“Vẫn chưa có tin tức sao?” Hoàng phu tử đang bận rộn bên trong tiểu viện, thấy Quỷ Oa đi vào cũng không ngẩng đầu lên hỏi.

Mâu tiên sinh tự mình đến phủ đệ của Úy Trì Bằng, Quỷ Oa thì ở đây bảo vệ Hoàng phu tử, thế lực có thể dùng ở Liễu Châu đều đã huy động toàn bộ.

Nhưng chuyện kỳ quái chính là, điều tra cả ngày cũng chưa thấy thân ảnh của Trần Khanh.

“Không có, Mâu tiên sinh phán đoán có thể Vương Dã đã truyền tống Trần Khanh đến âm dương lộ.” Quỷ Oa nhếch miệng cười nói:”Ở địa phương kia, cho dù là ta cũng phải bỏ lại một lớp da, thư sinh kia sợ là một mảnh xương vụn cũng không còn.”

Lời này khiến cho Hoàng phu tử đang chế tác Vương Dã có chút xuất thần.

Trong ấn tượng của hắn, người học sinh kia có phong thái điềm tĩnh không ai sánh bằng, tuy sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn nhưng hắn không bao giờ khiêm tốn hay kiêu ngạo, quan trọng hơn là đôi mắt của hắn không hề có sự sợ hãi đối với quyền thế.

Kỳ thực hắn rất thích người học sinh này, nếu lý tưởng trước kia của Tần Vương có thể thực hiện, người giống như Trần Khanh hẳn là sống rất tốt?

Lắc đầu một cái, Hoàng phu tử không hao tâm tốn sức suy nghĩ đến chuyện này nữa, tiếp tục chuyên tâm điêu khắc, hắn cũng không lo lắng Trần Khanh sẽ tạo nên sóng to gió lớn gì, một thư không có thực lực, cũng chẳng thể làm tạo nên gợn sóng gì trong thế cục như thế này, lão Mâu đã lo lắng quá mức rồi.

Ps: đợi vài chap nữa đi xem ai lo lắng =))

“Nhưng mà có một chút chuyện kỳ quái ...” Quỷ Oa nhàm chán ngồi ở bên cạnh đình nghỉ mát, tự lẩm bẩm:”Hình như đã một canh giờ trôi qua nhưng những khôi lỗi ở thành Bắc vẫn vừa hồi báo tin tức.”

Nhưng mà sau khi nghe được câu này động tác của Hoàng phu tử vốn đang nhàm chán không quan tâm sự đời đột nhiên cứng đờ!

Hắn lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía Quỷ Oa:”Ngươi nói là bao lâu?”

Toàn bộ Liễu Châu có thể nằm dưới sự kiểm soát của hắn, nguyên nhân nằm ở khôi lỗi chi thuật “Họa Bì”, sau khi Tần Vương chết đi, những lão nhân như bọn hắn đã lui về Giang Nam, thừa dịp lực khống chế của tân triều còn chưa mạnh mẽ, hắn cùng với Mâu tiên sinh đã thay thế không ít người ở Liễu Châu.

Trải qua mấy chục năm vận hành, toàn bộ Liễu Châu thành đã bị mấy người bọn hắn chế tạo thành ống thép, bất luận gió thổi cỏ lay gì đều không thể gạt được hắn.

Ngay cả cư dân sinh hoạt ở cùng một chỗ cũng không biết, hàng xóm bằng hữu thậm chí là phụ mẫu thê tử cùng giường, đều có thể đã bị thay thế thành khôi lỗi, khống chế toàn bộ Liễu Châu thành.

Những khôi lỗi này do hắn chuyên tâm tạo ra, cùng chân nhân không có chút khác biệt, nhưng tất cả bọn chúng đều có một đặc điểm bất di bất dịch, chính là tuyệt đối không trì hoãn chỉ thị của hắn, hắn đã ra lệnh khôi lỗi ở thành bắc mỗi một khắc đồng hồ phải tiến hành báo cáo một lần, cho dù trễ thêm một khắc cũng không thể nào xảy ra chứ đừng nói đến chuyện trễ 1 canh giờ.

“Xảy ra chuyện rồi!” Hoàng phu tử trực tiếp dừng động tác điêu khắc, bắt đầu cẩn thận thu thập linh kiện của Vương Dã:”Ngươi đi gọi ảnh vệ, thông tri Mâu tiên sinh, lập tức tụ tập ở chỗ cũ!”

Quỷ Oa chợt sững sờ, hắn cảm giác đối phương có hơi nhạy cảm quá rồi không? Nhưng lúc này hắn lại bị Hoàng phu tử trừng một cái, một loại pháp lệnh nào đó lập tức xuất hiện trong đầu hắn, ép buộc hắn phải lập tức phát động phù chú đi thông tri Ảnh vệ.

Nhưng mà chuyện kỳ quái tiếp theo đã phát sinh, sau khi lá bùa màu vàng bị thiêu đốt, thời gian vài cái hô hấp trôi qua, một chút động tĩnh cũng không thấy!

Trong nháy mắt Quỷ Oa lập tức bước vào trạng thái đề phòng, liếc mắt quan sát xung quanh.

Ảnh vệ chính là lực lượng lưu lại bảo vệ Hoàng phu tử, chưa bao giờ rời khỏi phạm vi 10 trượng, lá bùa bị đốt sau 3 hơi vẫn chưa trả lời, cũng chỉ có một loại khả năng có thể xảy ra.

Chết!

“Vị cao nhân nào đã tới đây? Tại sao không ra gặp mặt?”

Hoàng phu tử cũng cảnh giác quan sát 4 phía, mồ hôi trên trán chậm rãi rớt xuống.

Ảnh vệ chính là thức thần cao cấp của Mâu tiên sinh, nếu 4 tên Ảnh vệ phối hợp cho dù là Quỷ Oa cũng không dễ dàng đối phó, dưới tình huống không một tiếng động đã bị xử lý, rốt cuộc người tới là ai?

Chẳng lẽ triều đình phát giác được Vương Dã xảy ra chuyện, tên Lưu Dụ kia đích thân đến đây?

Nhưng mà lúc đối phương bước vào tiểu viện, lại khiến cho Hoàng phu tử cho dù có nằm mơ giữa ban ngày cũng không nghĩ đến!

“Tại sao lại là ngươi?”

Quỷ Oa bảo hộ trước người Hoàng phu tử cũng sững sờ, ngơ ngác quan sát người đang đi đến, một cỗ cảm giác quen thuộc mà xa lạ bốc lên, để cho hắn có cảm giác vô cùng quái dị.

Vừa có bản năng sợ hãi, vừa có một loại cảm giác thân thiết ...

“Đã lâu không gặp ... Họa Bì Tiên Sinh!”

Bạn đang đọc Thế Giới Yêu Ma Này Do Ta Thiết Kế (Dịch) của Đệ Thất Cá Ma Phương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xathucoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.