Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện Này Có Chút Quen Nha!

Phiên bản Dịch · 1000 chữ

Sau khi lên xe ngựa, Vương Dã kéo màn cửa xuống, những thị vệ xung quanh ngoại trừ mã phu đều đứng cách xa xe ngựa.

“Trần đại nhân cùng với Thôi Ngạn tiến kinh chắc hẳn quan hệ vô cùng tốt, hẳn là cũng muốn biết hắn chết như thế nào phải không?”

Nghe được lời này, sắc mặt Trần Khanh đen lại cuối đầu không nói gì, hắn không muốn biết, tử đạo hữu bất tử bần đạo, Thôi Ngạn và hắn có quan hệ tốt là sự thật, nhưng mà loại bằng hữu như thế này, mất một cái thì tìm một cái, chẳng có gì quan trọng cả.

Hắn không muốn nhắc nhưng mà tránh cũng không thoát nha ...

Thở dài một cái, Trần Khanh chỉ có thể thuận theo đối phương trả lời:”Không phải nói chết bất đắc kỳ tử sao?”

“Tuổi còn trẻ lại từng học qua võ công, làm sao có thể dễ dàng chết bất đắc kỳ tử như vậy?” Vương Dã sâu xa nói:”Chết rất thảm, bụng bị vạch ra, trái tim, gan thận bị mất sạch!”

“Tại sao lại như thế?” Trần Khanh vô cùng khiếp sợ:”Dưới chân thiên tử, làm sao có người có thể đối đãi tàn bạo như thế với tân khoa tiến sĩ?”

Vương Dã nhìn chằm chằm Trần Khanh dò xét rất lâu, sau đó trả lời:”Trần đại nhân có đọc qua dị văn của tiền triều chưa?”

Trần Khanh nghe vậy thì vội vàng chắp tay:”Đại nhân nói đùa rồi, thư tịch của tiền triều chính là vật cấm, hạ quan cũng từng đọc qua luật pháp, không dám cố tình vi phạm.”

“Trần đại nhân nói cũng đúng ...” Vương Dã gật đầu:”Vậy thì bản quan sẽ phá lệ một lần, nói cho Trần đại nhân nghe một chút ...”

“Ta có thể không nghe được không?”

Vương Dã không để ý đến lời nói của Trần Khanh, lẩm bẩm nói:”Tiền triều Huyền Tông từng vô cùng sủng ái Liễu quý phi, Liễu quý phi kia có xuất thân từ thư hương môn đệ, tài danh lan xa, sau khi tiến cung rất được sủng ái, chỉ trong thời gian 3 năm ngắn ngủi đã được Huyền Tông phong làm quý phi, thậm chí Huyền Tông đã từng muốn phế bỏ vị trí hoàng hậu để nhường cho cô gái này ...”

“Sau đó thì sao?” Trần Khanh dùng một bộ dáng rất hiếu kỳ nhìn về phía đối phương, nhưng mà thực tế thì trong lòng đang vô cùng khiếp sợ, đoạn kịch bản này có chút quen nha!

“Sau đó nàng chết ...” Vương Dã sâu xa nói:”Bị độc chết, tất nhiên thủ đoạn trong hậu cung rất khó đề phòng là chuyện bình thường, nhưng mà tiếp đó chuyện quỷ dị đã xảy ra.”

“Chuyện quỷ dị gì?” Trần Khanh phối hợp với đối phương tiếp tục truy vấn.

“Sau khi Liễu quý phi chết, xảy ra một loạt chuyện vô cùng cổ quái.” Vương Dã cười nói:”Đầu tiên là phụ thân nàng Lễ bộ thượng thư Liễu đại nhân, ông ta không nhớ mình đã từng có đứa con gái này.”

“Có rất nhiều người ở kinh thành nhớ về những lần thi hội mà Liễu quý phi đã từng tham dự, nhưng tất cả đều là giả dối, những thơ từ của nàng đều là do người khác viết!”

“Trước đó không có ai phát hiện chuyện sao này sao?” Trần Khanh ngăn chặn sự run rẩy của mình tiếp tục hỏi.

“Trên lý luận hẳn là có ...” Vương Dã đáp:”Bởi vì những thi từ kia vốn là những tác phẩm xuất sắc do một số tài tử thành danh sáng tác, nhưng điều kỳ quái chính là kể từ lúc Liễu quý phi thành danh thì dường như mọi người đều quên đi tác giả thực sự của những thi từ kia, mãi đến lúc nàng bị độc chết thì mọi người mới nhớ đến chuyện này, ngươi nói xem chuyện này quỷ dị không?”

“Có ... rất quỷ dị ...” Trần Khanh nuốt nước bọt một cái miễn cưỡng cười cười.

“Có phải vậy không?” Vương Dã cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Trần Khanh:”Nhưng mà ta thấy Trần đại nhân cũng không quá kinh ngạc nhỉ, hay là Trần đại nhân đã từng gặp qua loại sự tình như thế này? Hoặc là đã biết đây là loại đồ chơi gì?”

“Đại nhân nói đùa, hạ quan làm sao biết được chứ?” Trần Khanh lắc đầu cười khổ:”Chỉ là đại nhân nói quá mơ hồ làm cho hạ quan vô ý thức nhớ đến những cố sự đã từng nghe, người đọc sách không nói chuyện yêu ma quỷ quái, hạ quan không tin những chuyện này!”

“Có phải vậy không?” Vương Dã bình tĩnh quan sát đối phương thật lâu, cuối cùng mới thu hồi ánh mắt, sau đó nhắm mắt lại.

Trần Khanh cúi đầu, làm bộ không nghe thấy lời nói của đối phương, đối phương cũng không tiếp tục truy vấn nữa, cứ như vậy 2 người rơi vào trầm mặc.

Lúc này, Trần Khanh từ từ nhắm 2 mắt, hắn đang hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra cực lâu trước đây, một đoạn hồi ức mà bản thân hắn cũng suýt quên mất.

Mặc dù làm người 2 đời nhưng chuyện của kiếp trước lại là chuyện càng xa xưa hơn nữa, chuyện của hai mươi mấy năm về trước, bây giờ muốn nhớ lại chi tiết cũng có chút miễn cưỡng, bất quá nhớ một chút nội dung cốt lõi thì vẫn ok.

Huyền Tông, Liễu quý phi, thiên diện hồ!

Trần Khanh biết rõ những chuyện mà Vương Dã nhắc đến là chuyện gì, nhưng mà rõ ràng đây là một thế giới cổ đại thuần khiết mà phải không? Tại sao lại biết thành một thế giới thần quỷ do bản thân mình thiết kế rồi!

Bạn đang đọc Thế Giới Yêu Ma Này Do Ta Thiết Kế (Dịch) của Đệ Thất Cá Ma Phương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xathucoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.