Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Thừa !!

1041 chữ

Đây là do Tinh Thần lực tiêu hao qúa độ mà thành, nguyên nhân chính là do Đại Thánh Chân Kinh thật sự là quá bác đại tinh thâm, thật khác xa truyền thuyết địa cầu kiếp trước. Thất thập nhị địa sát biến của Tôn Ngộ Không không chỉ là bảy mươi hai biến bình thường, mà là bao gồm thiên địa vạn vật đủ loại biến hóa mà thành , ngoài ra, Đại Thánh chi Đạo của Tôn Ngộ Không thật sâu hấp dẫn Tiêu Thần. Tiêu Thần càng là tìm hiểu, lại càng là cảm thấy Đại Thánh Chân Kinh kỳ diệu vô cùng, tựa hồ mỗi khi lĩnh ngộ một lần, cảnh giới tinh thần của hắn sẽ đề cao một phần. Khẽ dời mắt khỏi Đại Thánh Chân kinh liếc sang ba cái đồ hình trong thức hải của hắn, ba cái đồ hình phân biệt là cây gậy kim cổ bổng, cân đẩu vân cùng Hỏa Nhãn Kim Tinh.

''Đây là....'' Tiêu Thần ngạc nhiên, hắn cảm giác ba món đồ hình này khắc sâu vào linh hồn hắn, cho dù quên cũng không quên được, cũng không cần lĩnh ngộ, nó giống như bản năng vậy, chỉ cần luyện tập thành thạo là được.

''Đây là Bổn Nguyên thần thông !!'' Tiêu Thần gian nan nghĩ đến một đáp án mà chính hắn cũng cảm giác không thể tin nổi.

Bổn Nguyên thần thông là do cường giả thông thiên triệt địa đem cả đời sở ngộ thần thông truyền cho hậu bối, từ đó hậu bối khỏi cần phải lĩnh ngộ cũng đem thần thông sử dụng như tay như chân.

''Vận may của ca cũng quá hot đi. '' Tiêu Thần hạnh phúc đến muốn ngất đi, thì thào nói.

Long Đế chiếm được Thiên Quốc chắc hẳn phải xem qua bảo khổ này một lần, với tu vi thông thiên của Long Đế ắt hẳn nhận ra được bình phong này bất phàm, vì cái gì Long Đế không cất giữ trân bảo này trong mình mà vẫn để trong bảo khố? Phải biết rằng chỉ riêng Đại Thánh Chân Kinh cũng mạnh hơn Cửu Long Đỉnh Thiên Đại Pháp một bậc à.

Kỳ thật Tiêu Thần không biết khối bình phong này là do Long Đế trong Thiên Đạo bí cảnh tìm thấy chung một chỗ với Cửu Long Đỉnh, Long Đế là chân mệnh thiên tử, nên số mệnh hợp với Cửu Long Đỉnh vì thế đã lĩnh ngộ ra vô thượng đại pháp Cửu Long Đỉnh Thiên.

]

Còn Đại Thánh Ca được viết trên bình phong ấy mỗi chữ đều phát ra hào quang rạng rỡ, tản ra khí tức huyền diệu khó giải thích. Chỉ tiếc là Long Đế thủy chung không từ trong Đại Thánh ca lĩnh ngộ ra cái gì cả, bèn cất trong người, đến khi chiếm được Thiên Quốc, bèn cất nó trong bảo khố.

Tiêu Thần tuy nghĩ không ra vì sao Long Đế phải đem bình phong để ở chỗ này, nhưng kệ mẹ nó lý do là sao, miễn là mình từ trong bình phong nhận được chỗ tốt là được rồi. Bèn đặt mông ngồi dưới đất, Tiêu Thần liền lần nữa lĩnh ngộ Đại Thánh Chân Kinh. Đại Thánh Chân Kinh thật sự là quá bác đại tinh thâm, tựa hồ ẩn chứa Tề Thiên Đại Thánh cả đời lĩnh ngộ Đại Đạo , mà mỗi lĩnh ngộ một phần, tâm tình Tiêu Thần càng thanh minh một phần.

''Oanh !!!'' Tiêu Thần cảm giác linh hồn của mình nhiều ra một chút gì đó.

''Thông Biến Hóa, Thức Thiên Thời, Biết Địa Lợi, Di Tinh Hoán Đẩu !! ''

Tiêu Thần khiếp sợ, đây là thiên phú thần thông của Tôn Ngộ Không, tại sao lại thành của hắn rồi.

''Lão Tôn chinh chiến tam giới hơn năm trăm năm, quét ngang tam giới, dưới đánh địa phủ, trên đánh thiên đình, bị Phật Tổ con lừa trọc giam cầm ở Ngũ Hành Sơn,, ô hô, không cam tâm à, tiểu bối, nhận được truyền thừa của lão tôn, phải gánh trách nhiệm giải cứu lão tôn, muahahaha, u minh trên tất có thiên ý, lão tôn chờ ngươi, lão tôn bị giam một trăm năm trên Tiên GIới rồi, hậu bối, mau mau trưởng thành, bộ xương khỉ của lão tôn không chống được bao nhiêu năm đâu !!!'' Một giọng nói không đứng đắn kèm theo tà ác không biết xuyên thấu qua bao nhiêu không gian, vang lên trong đầu hắn, không chờ Tiêu Thần đáp lại, giọng nói biến mất vô tung vô ảnh như chưa từng xuất hiện.

''Vậy là Tôn Ngộ Không mới đại náo thiên đình bị phật tổ giam ở ngũ hành sơn một trăm năm, kịch tình vẫn còn bốn trăm năm nữa mới đầu, mà khoan, 1 ngày trên Tiên Giới bằng 1 năm hạ giới, ta vẫn còn rất nhiều thời gian giải cứu Tôn Ngộ Không, dù sao ta cũng nhận truyền thừa của nhân gia mà, gian nan cỡ nào cũng phải cứu.'' Tiêu Thần trong lòng mặc niệm nghĩ.

''Ở một nơi sâu xa trên Tiên Giới, Ngũ Hành Sơn, nơi giam giữ tuyệt thế đại năng Tề Thiên Đại Thánh...

''Hắc hắc, người sư phụ chọn lựa chắc có thể giải cứu lão tôn, ngáp, Phật tổ con lừa trọc, lão tử mà thoát thân khỏi đây thì lão tử không chỉ đái trên tay ngươi mà phải đái trên đầu ngươi !!'' Tôn Ngộ Không miệng ngậm linh thảo, bất lương nói.

''Vô Tri Con Khỉ, Ngũ Hành Sơn là do bàn tay của bổn tọa biến thành, ngươi nghĩ gì chả lẽ bổn tọa không biết sao ?''

Tây Phương Thiên Phật, Phật Tổ Thích Ca Mâu Ni ngồi trên đài sen, xung quanh là các bồ tát đang vây quanh ngài, nghe ngộ không nói vậy, bèn cười mắng.

'' Đạo Tổ lấy thân hợp đạo, dung hòa với Thiên Ý, tại sao ngài ấy coi trọng một phàm nhân, rốt cuộc ngài ấy có tính toán gì đây. '' Thích Ca Mâu Ni cau mày, tự hỏi.

Bạn đang đọc Thiên Hiển Địa Hoàng của Thiên Nghịch (Việt Nam sáng tác)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.