Chuẩn bị vào Vũ Thiên sơn
La Tân lại tiếp tục dẫn mọi người đi về nơi mình ở, khoảng một giờ đồng hồ sau, khi tới một vách núi bị dây leo bao phủ, La Tân mới nói với mọi người
“ Tới nơi rồi, phía trước là nơi mà ta ở “
Chỉ thấy La Tân dùng tay xé đi những cọng dây leo sau đó một cái hang lộ ra
Mọi người cùng nhau đi vào, Tín thúc thì tìm một chỗ bằng phẳng rồi đặt Lâm Như Vân nằm xuống và nói
“ Mọi người dựng trại và đốt lửa thôi, đêm nay chúng ta dừng ở đây “
Sau đó ông quay sang nói với La Tân
“ Cảm ơn cậu, chút nữa đốt lửa lên xong cậu muốn ăn gì cứ việc lấy “
La Tân nghe Tín thúc nói thì cậu chỉ chỉ tay sang Đông Hoà
“ Không cần cảm ơn, giao dịch mà thôi với lại ta không cần đồ ăn của mấy người, kêu ông chú đó chế biến đồ ăn cho ta là được, ta thích mùi vị của chiếc đùi gà mà ổng nướng “
Đông Hoà thấy La Tân khen mùi vị đồ ăn mình làm thì cười lớn rồi đi đến bên cạnh vỗ vỗ vai La Tân
“ Haha tiểu tử nhà ngươi được đó, đúng là người biết thưởng thức ẩm thực, không như mấy cái tên này, ăn không nêm nếm gì hết, dở ẹc “
La Tân thấy Đông Hoà chịu làm cho mình thì mới lấy từ trong nhẫn chứa đồ ra xác của một con nhất giai hoang thú
“ Ở đây ta có một con hoang thú vừa săn được, ông chú làm giùm ta đi “
Nhìn La Tân lấy xác của một con nhất giai hoang thú ra đưa mình thì ông cảm thán
“ Ái chà, tiểu tử ngươi cũng được phết, nhìn dấu vết trên xác thì hình như tiểu tử ngươi đã đấm chết nó hả “
La Tân nghe vậy, cậu mới đập tay vô con chuột của mình rồi cười nói
“ Ta không có tinh thần lực nhưng mà được cái sức mạnh của ta khá lớn, dư sức đấm chết mấy con súc sinh này “
Đông Hoà nghe vậy thì tới gần bóp thử con chuột của cậu
“ Cũng cứng dữ à “
“ Thôi lửa đốt lên rồi, để cảm ơn tiểu tử ngươi cho bọn ta ở ké, nay ta phá lệ xuống bếp làm đồ ăn cho ngươi “
Sau một hồi lâu thì bỗng nhiên mắt của Lâm Như Vân động đậy dường như muốn tỉnh
“ Tín thúc Tín thúc không được!!”
Bỗng nhiên cô bật dậy, khuôn mặt hoảng hồn kêu gào Tín thúc
Bên cạnh Tín thúc thấy tiểu thư nhà mình bật dậy thì ngay lập tức ôm cô vào lòng rồi vuốt ve đầu cô
“ Không sao, không sao, ta ở đây, mọi chuyện ổn rồi “
Lâm Như Vân ngửa mặt lên nhìn thì thấy là Tín thúc đang vuốt ve mình thì cô dang tay ra ôm ông thật chặt
“ Đây không phải là mơ đúng không ?”
Nhìn cô, Tín thúc cười nói
“ Đúng vậy ta vẫn ổn, mọi chuyện xong xui hết rồi. “
Có lẽ nghe Tín thúc nói xong Lâm Như Vân vẫn chưa tin nên cô tự nhéo mình thêm một cái để chắc chắn đây không phải là mơ
“ Thật sự không phải mơ, làm thế nào mà chúng ta vẫn ổn vậy Tín thúc “ cô vui mừng hỏi
Tín thúc cười cười chỉ tay sang Đông Hoà
“ Là tiểu độc độc cứu chúng ta “
Ngồi bên cạnh, Đông Hoà nghe người khác gọi mình là tiểu độc độc thì ông phát hoả
“ Cái gì mà hết tiểu tử rồi tới tiểu độc độc nữa, ta mệt ông rồi đó lão già “
“ Hahaha”
Nằm trong lòng Tín thúc, Lâm Như Vân vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra nên Tín thúc đã kể lại mọi chuyện cho cô nghe
Sau khi nghe xong, Lâm Như Vân mới cười cười rồi quay sang Đông Hoà nói một lời cảm ơn thật lòng
“ Ông chú, cảm ơn ông đã cứu bọn ta, bây giờ trên người ta không có thứ gì quý giá không biết báo đáp ông thế nào nên lúc về ông muốn gì cứ nói với bọn ta nhé “
Đông Hoà thấy Lâm Như Vân bữa nay hết dùng lời lẽ để ăn hiếp mình thì ông đắc ý nói
“ Thôi được rồi, ta tiện tay thôi, không cần trả ơn đâu “
“ Không được, ông chú đã cứu bọn ta một mạng, sao có thể không cần trả ơn, vậy coi như ta thiếu ông một ân tình, ngày sau có việc gì cần cứ tìm ta “ Lâm Như Vân kiên quyết nói
Đông Hoà cười cười trả lời
“ Được, à mà hôm bữa ai nói gì mà ăn ké ngủ ké vậy ta “
“ Ta nói A Tam “
Lâm Như Vân chỉ chỉ tay phía A Tam nói
A Tam chỉ là hộ vệ đi theo bảo vệ an toàn cho tiểu thư, cậu không giống như Đông Hoà không dám giỡn với tiểu thư nhà mình nên chỉ gãi gãi đầu cười cho qua
Đông Hoà cũng cười cười không tiếp tục giỡn nữa, giờ phút này thì thịt cũng đã chín, nên mọi người nhanh chóng dùng bữa
Sau đó thì phân chia công việc gác đêm rồi tất cả mọi người cùng chìm vào giấc ngủ
Một đêm yên bình trôi qua, có lẽ hôm nay sẽ phải vào Vũ Thiên sơn nên mọi người ngủ nhiều hơn bình thường, dưỡng sức cho thật tốt để đối mặt với những nguy hiểm sắp tới
Gần mười giờ trưa tất cả đã dậy hết duy chỉ còn Tín thúc vẫn ngủ, có lẽ hôm qua ông đã chiến đấu rất mệt nên hôm nay ngủ nhiều hơn một xíu
Đông Hoà tính đến bên lều để gọi Tín thúc dậy thì Lâm Như Vân ra hiệu không cần
“ Hôm qua thúc ấy chiến đấu với Hắc Hùng gần như kiệt sức, để thúc ấy ngủ thêm tí nữa đi Hoà đại thúc, chúng ta cũng không gấp lên đường “
Nghe xong, Đông Hoà chỉ gật đầu biểu thị đã hiểu
Sau đó Lâm Như Vân ra lệnh cho mọi người thu dọn nhưng không được làm to tiếng tránh ảnh hưởng tới Tín thúc còn cô thì bước đến chỗ La Tân đang ngồi
“ Cảm ơn cậu, nếu hôm qua cậu không đến cảnh báo bọn ta thì chắc bọn ta đã bị con Hắc Hùng kia đánh lén rồi, khi đó sợ sẽ không được ngồi đây như bây giờ nữa”
Cầm trong tay chiếc đùi gà nóng hổi, La Tân cắn một miếng rồi nói
“ Không có gì, với lại ta thấy độc của ông chú kia cũng dữ dằn lắm, không có ta cảnh báo chắc các người vẫn ứng phó được thôi “
Nói xong cậu chỉ tay về phía Đông Hoà
Lâm Như Vân nghe vậy cũng không nói tiếp vấn đề này mà cô hỏi
“ Ta thấy hình như cậu rất hiểu rõ nơi này nhỉ, với lại người không có tinh thần lực như cậu sao mà sống sót được ở đây ? “
La Tân lại cắn một miếng trên đùi gà rồi không quan trọng nói
“ Ta cũng mới tới đây không lâu nên cũng biết sơ sơ thôi, tuy ta không có tinh thần lực nhưng sức mạnh cơ bắp thì cũng đủ xài “
“ Ồ, cậu cũng mới tới đây à ? Trước đó cậu ở đâu, ta thấy cậu không giống như người trong hội mạo hiểm giả “ Lâm Như Vân hỏi
Hôm nay hình như La Tân được ăn đồ ngon nên tâm trạng của cậu cũng khá tốt, dù là cô nàng bên cạnh cứ thắc mắc mãi nhưng cậu vẫn kiên nhẫn trả lời
“ Ta không nơi để đi, không nhà để về, ngao du tứ phương, nay đây mai đó vậy thôi “
Nói xong thì dường như cậu cũng đã nhận ra Lâm Như Vân đang muốn nói gì tiếp theo nên cậu nhanh chóng cướp lời
“ Muốn ta dẫn các người vào trong Vũ Thiên sơn đúng không ? “
“ Haha bị cậu đoán được rồi “ Lâm Như Vân cười đáp
La Tân suy tư trong chốc lát rồi nói tiếp
“Các người cũng biết đây còn chưa phải là bên trong Vũ Thiên sơn, mà chỉ là ở phía ngoài thôi, chỉ mới vậy mà các người đã xém bỏ mạng, thế mà còn đòi đi vào “
Nghe La Tân nói xong thì Lâm Như Vân mới lấy từ trong túi của mình ra một tấm bản đồ
“ Bọn ta cũng biết phía trong nguy hiểm, nhưng mà bọn ta đã có bản đồ nên mới dám mạo hiểm đi chuyến này, chỉ là không ngờ tới mới ở phía ngoài thôi mà đã có hoang thú tam giai “
Sau đó cô mở tấm bản đồ ra cho La Tân xem, liếc liếc qua nhìn tấm bản đồ, La Tân lắc đầu nói
“ Bản đồ này là giả “
“ Cái gì? Đây là của A Tam mua ở chợ đen trong Vũ La thành mà “ cô hết hồn thốt lên
Nhìn Lâm Như Vân cái gì cũng không biết như vậy, La Tân thở dài nói
“ Thôi được rồi, thấy các người thiếu hiểu biết như thế này thì thôi để ta dẫn các người vào trong, chứ không có ta lỡ vào trong rồi chết hết cả lũ người khác mà biết lại bảo ta thấy chết không cứu, nhưng mà cái gì cũng phải có cái giá của nó cả“
Nghe cậu đồng ý dẫn đường vào trong Vũ Thiên sơn thì Lâm Như Vân vui vẻ cười tươi đáp
“ Được được, cậu muốn gì cũng được “
Nhìn nụ cười của Lâm Như Vân còn có thêm một ít nắng từ phía ngoài cửa hang chiếu vào làm cho La Tân sửng sốt trong giây lát, sau đó cậu ho nhẹ một tiếng rồi nói
“ Chưa nghĩ ra, đợi ta nghĩ ra ta muốn gì sẽ nói cho cô “
“ Được, vậy thì bọn ta đi thu dọn, tí nữa chúng ta sẽ lên đường “ Lâm Như Vân nói xong rồi cô đứng dậy đi thu dọn đồ đạc
Ở phía sau, La Tân nhìn bóng lưng của cô sau đó nở một nụ cười nhẹ, trong lòng cậu thầm nghĩ
“Thông minh, lại rất hiểu lòng người, lão già đó có đứa cháu này không sợ không có người kế tục rồi “
Thấy Lâm Như Vân với La Tân trò chuyện xong, Đông Hoà mới kéo cô lại bên cạnh chỗ mình
“ Vân tiểu thư, sao ngươi có bản đồ mà không lấy ra sớm “
Lâm Như Vân mới đáp lại
“Bản đồ giả thì lấy ra làm gì ?”
Đông Hoà mới liếc cô một cái
“ Nhưng lúc đầu cô có biết nó là giả đâu, tại sao…“
Chẳng biết Tín thúc đã dậy từ lúc nào, nãy giờ ông vẫn ngồi bên cạnh Đông Hoà, ông mới đưa tay ra cản lời của hắn, sau đó ông nói nhỏ
“ Tấm bản đồ này là A Tam mua từ chợ đen mà ra, lúc đem về đưa cho tiểu thư hắn đã nói là mua nó với giá mấy chục đồng, khi đó tiểu thư đã biết bản đồ này là giả, vì một cấm khu như Vũ Thiên sơn ai rảnh mà mạo hiểm vào đây rồi vẽ bản đồ xong bán nó với giá mấy chục đồng “
Dừng một hồi Tín thúc mới lén nhìn qua La Tân, thấy cậu vẫn còn đang ăn sau đó ông mới nhỏ giọng nói tiếp
“ Còn việc tiểu thư dù đã biết tấm bản đồ này là giả nhưng vẫn lấy tấm bản đồ này ra cho cậu ta xem là vì hôm qua cậu ta đã nhắc nhở chúng ta và cố giúp chúng ta tránh khỏi nguy hiểm, mặc dù đây là giao dịch giữa chúng ta và cậu ấy, nhưng mà tiểu tử ngươi nghĩ xem có ai rảnh vì ăn ngon mà đi lo chuyện bao đồng không, rõ ràng từ đầu cậu ta vốn dĩ đã có ý định giúp chúng ta rồi, ăn ngon chỉ là cậu ta nhất thời muốn thôi, nắm được điều này, tiểu thư đã biết người này không phải là kiểu người thấy chết không cứu, nên tiểu thư mới lấy tấm bản đồ này ra, khi đó nếu cậu ta biết rõ về Vũ Thiên sơn cậu ta sẽ thấy tấm bản đồ này là giả và nếu bỏ mặc chúng ta tự đi theo bản đồ này thì sẽ nguy hiểm tới tính mạng, vì vậy khi đó cậu ta mới đồng ý “
Đông Hoà nghe Tín thúc giải thích xong thì khá bất ngờ, ông gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu sau đó giơ ngón tay cái lên về phía Lâm Như Vân làm kí hiệu number one
Tín thúc lại liếc sang nhìn La Tân lần nữa rồi nói tiếp
“ Mà còn nữa, tên nhóc này cũng không đơn giản đâu “
Đông Hoà lại gật đầu rồi không đợi Tín thúc nói xong thì ông đã chen miệng vào
“ Cái này thì ta biết, hôm qua khi cậu ta đưa xác con hoang thú nhất giai cho ta làm thịt, ta thấy trên xác con hoang thú đó chỉ có dấu vết của một đấm, rõ ràng là ăn một đấm xong rồi chết luôn, với lại cậu ta sống ở nơi hoang dã như này mà vẫn có thể sống yên ổn thì đúng là không đơn giản thật “
Lâm Như Vân ở bên cạnh nghe hai người lớn ngồi trò chuyện nãy giờ thì cằn nhằn
“ Hai vị đại thúc thúc này nói đủ chưa, dọn đồ nhanh rồi lên đường thôi “
Nghe Lâm Như Vân nhắc nhở mình, Tín thúc và Đông Hoà cười cười cho qua xong rồi tự về chỗ thu dọn phần đồ đạc của mình
Đăng bởi | yy13143705 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |