Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc quái Đông Hoà

Tiểu thuyết gốc · 2028 chữ

Sau khi thu dọn xong đồ đạc, tất cả mọi người đều khẩn trương rời đi, La Tân dẫn đầu đi phía trước, trong đêm tối cả đoàn người im lặng di chuyển họ còn không dám thở mạnh sợ sẽ kinh động đến Hắc Hùng

“ Trời tối tất cả mọi người đi sát nhau, không được để mất dấu người phía trước “ Tín thúc nhẹ giọng ra lệnh

Các hộ vệ khác chỉ yên lặng gật đầu và ra hiệu đã hiểu

Đi được tầm ba mươi phút nữa La Tân mới đưa tay ra, bảo mọi người dừng lại

Bên cạnh Đông Hoà cứ tưởng đã tới nơi an toàn nên quay sang hỏi

“ Tới rồi à ? “

Chỉ thấy La Tân quay đầu nhìn về phía sau, chậm rãi nói

“ Ừ, nó tới “

“ Nó? “ Tín thúc nghe La Tân nói xong thì khó hiểu hỏi

Nhưng vừa hỏi xong thì dường như Tín thúc cảm nhận được có một luồng sát khí cực mạnh từ phía sau đang tiến nhanh lại gần chỗ này

“ Không ổn Hắc Hùng đuổi tới “

Nhưng Tín thúc chưa kịp nói xong thì từ trong bóng tối, một bàn tay to lớn như một con gấu của Hắc Hùng bay ra xoẹt ngang người A Tứ

Tuy bộ giáp mà A Tứ mặc trên người rất trâu bò nhưng sau một đòn này nó đã bị xé toạc ra

May mắn là lúc đó A Tứ kịp phản ứng, đã kịp thời lách qua một bên, móng vuốt của Hắc Hùng cũng chỉ quẹt ngang qua nên không có nguy hiểm tới tính mạng

Lúc này những khác cũng đã kịp phản ứng, Tín thúc cầm thanh kiếm trong tay lao vào đầu tiên, tuy tuổi đã già nhưng thân thủ của ông vẫn còn nhanh nhẹn

Hắc Hùng thấy nhân loại trước mắt dám lao về phía mình, nó rống lên một tiếng, một luồng lực lượng vô hình bay từ miệng nó tấn công về phía Tín thúc

Nhưng Tín thúc cũng không phải ăn chay, từ trong cơ thể ông một luồng khí màu trắng bay ra bao phủ thanh kiếm của trong tay ông, sau đó ông giơ tay lên dùng toàn lực chém vào đòn tấn công của Hắc Hùng

Ngay khi hai đòn tấn công va chạm, hai luồng khí liên tục giao phong

*bùm

Một tiếng nổ mạnh, Tín thúc văng ra xa, khi tiếp đất ông phun ra một ngụm máu, sau đó yếu ớt cắm thanh kiếm trong tay xuống đất, chống đỡ cho mình không ngã

Từ lúc Tín thúc lao vào tấn công Hắc Hùng cho tới lúc phun ra một ngụm máu, tất cả những thứ này chỉ diễn ra trong vài hơi thở

Lâm Như Vân thấy Tín thúc bị thương thì vội chạy lại đỡ

Tín thúc giơ tay ra hiệu mình không sao, sau đó ông rút kiếm ra khỏi đất và nhìn về phía Hắc Hùng, giọng nặng nề nói

“ A Tam A Tứ A Ngũ mau hộ tống tiểu thư rời khỏi đây, ta ở lại đoạn hậu “

Lâm Như Vân nghe ông nói xong thì cô trả lời với một gương mặt kiên quyết

“ Không được, ta sẽ ở lại đây chiến đấu với thúc “

Từ nhỏ cô đã lớn lên trong vòng tay của Tín thúc, cô coi ông như người cha thứ hai của mình, bây giờ bảo cô bỏ mặc ông và rời đi sao cô có thể

Tín thúc cũng biết tiểu thư nhà mình trọng tình nghĩa, sẽ không chịu nghe theo, vì vậy ông không nói hai lời quay sang đánh ngất Lâm Như Vân

Không kịp phản ứng, Lâm Như Vân ngất xỉu trong trong vòng tay của Tín thúc, nhìn Lâm Như Vân, Tín thúc cười nói

“ Tiểu nha đầu, ta không vợ không con, ta xem ngươi như con gái của mình vậy, từ nhỏ ta đã bế ngươi trong tay, không ngờ khi ngươi lớn vẫn còn có thể bế ngươi thêm lần nữa, chỉ là không ngờ đây lại là lần cuối“

Tín thúc biết mình đã già yếu rồi, không đánh lại con Hoang Thú này, cho dù ông có dùng toàn lực thì cuối cùng cũng chỉ có thể lấy tính mạng của mình ra để đổi lại một chút thời gian chạy trốn cho Lâm Như Vân, cho nên những lời mà ông vừa nói cũng giống như là những lời trăn trối trước khi ra đi

Sau đó ông quay qua nhìn Đông Hoà

“ Tiểu tử, ta biết ngươi cũng là cường giả tam giai giống ta, trên đường đi tiểu thư của chúng ta cũng không bạc đãi ngươi, vì vậy giúp ta đưa cô ấy an toàn ra khỏi đây nhé “

Tín thúc biết tính mạng của những người xa lạ như mình sẽ không quan trọng trong mắt Đông Hoà, nên mặc dù biết Đông Hoà mạnh nhưng hắn sẽ không vì mình và tiểu thư mà ở lại mạo hiểm chiến đấu với Hắc Hùng

Đông Hoà nghe Tín thúc nói xong thì ông nhăn mặt trả lời

“ Ta nói này lão già, ta cũng bốn mươi mấy gần năm mươi ông đừng gọi ta là tiểu tử nữa, còn nữa ta sẽ không mang tiểu thư của các người chạy trốn đâu “

Nói xong Đông Hoà rút từ trong người ra một thanh dao găm được bao bọc lại bằng vải lụa, mở miếng vải ra, bằng mắt thường có thể thấy được phía trên lưỡi dao được bôi lên hàng chục loại độc khác nhau

Sau đó nhìn sang Tín thúc ông mới nói

“ Lão già ta biết các người mới đến Tây vực, vậy nhưng các người có biết biệt danh mà người Tây vực gọi ta là gì không ? “

“ Haha bọn họ hay gọi ta là Độc quái Đông Hoà, tuy ta không dám nhận mình là người tốt, nhưng mà ta chưa bao giờ thấy chết không cứu “

Tín thúc nghe Đông Hoà nói xong thì rất kinh ngạc, cuối cùng thì ông cũng nhớ ra đã nghe cái tên Đông Hoà này ở đâu

Khi ông vừa mới đến Tây vực, ông có nghe kể về cái tên Độc quái, một vị thức tỉnh giả dùng độc khét tiếng Tây vực, nghe đồn Độc quái đã từng dùng độc của mình để giết chết ba con tam giai hoang thú, có người còn nói tuy hắn không phải là người xấu nhưng mà không một thức tỉnh giả nào dám đến gần người hắn, sợ là dính độc của hắn xong chết lúc nào không hay, ngoài ra người này còn là đệ đệ của thành chủ Thiên Vũ thành, một trong mười đại cường giả bá chủ của Tây vực

Thấy Tín thúc kinh ngạc khi nhớ ra danh tiếng của mình thì Đông Hoà mới nói tiếp

“ Đây không phải là lúc để kinh ngạc đâu, với lại ta cũng không có mạnh như vậy, là do người khác phóng đại lên thôi, còn bây giờ nếu muốn giết con súc sinh này thì lão hãy đi lên thu hút sự chú ý của nó, khi nào ta ra hiệu thì lão hãy né ra khỏi chỗ nó đứng, sau đó việc còn lại cứ để ta lo“

“ Được “

Vì biết bản thân mình đánh không lại Hắc Hùng, cũng hết cách nên Tín thúc chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Đông Hoà

Ông lại cầm thanh kiếm lên, một lần nữa tiến tới chỗ của Hắc Hùng

Lúc vừa nãy, ông và Hắc Hùng vừa giao thủ đã tung ra toàn lực, vì vậy rất nhanh đã phân ra thắng bại, còn bây giờ ông chỉ muốn thu hút sự chú ý của nó và tìm kiếm thời cơ cho Đông Hoà ra tay, nên ông và nó giao thủ qua năm sáu chiêu ông vẫn chưa thua

Hắc Hùng thấy tên nhân loại này vẫn chưa chịu thua thì dường như nó đã nổi cơn giận, chỉ thấy nó đứng tại chỗ, dậm mạnh chân xuống đất sau đó nó hít một hơi thật sâu rồi nó rống mạnh, dường như nó muốn sử dụng chiêu vừa nãy để kết liễu Tín thúc

Đúng lúc này giọng của Đông Hoà vang lên

“ Lão già né ra “

Khi nghe Đông Hoà ra hiệu, Tín thúc không mạo hiểm đỡ đòn này nữa mà ông nhanh chóng lùi về sau rồi né qua một bên

Chỉ thấy ở phía sau lưng Hắc Hùng, vừa nãy Đông Hoà vẫn còn đang đứng yên thì ngay lúc này hắn ném thanh dao găm về phía nó, sau đó phóng nhanh như một mũi tên lên phía trước, bắt lấy thanh dao găm đang xoay 360 độ trên không, thừa lúc Hắc Hùng không để ý Đông Hoà đã cầm thanh dao găm trong tay cắt ngang qua lớp da bên hông của Hắc Hùng

Khi Hắc Hùng quay đầu lại nhìn tên nhân loại vừa đánh lén mình, trong lòng nó hiện giờ chỉ muốn ăn tươi nuốt sống tên nhân loại này ngay, nhưng chưa kịp làm gì bỗng nhiên trước mắt nó tối sầm

*ầm

Hoang thú tam giai Hắc Hùng ngã gục xuống đất, từ bây giờ trở đi có lẽ nó sẽ không bao giờ có thể tỉnh lại được nữa

Ở phía ngoài, La Tân nãy giờ vẫn im lặng đứng tại chỗ nhìn xem trận chiến này, cho tới khi trận chiến kết thúc, thì đôi mắt của cậu nhìn chằm chằm vào Đông Hoà, trong đầu dường như đang suy nghĩ điều gì đó

Quay lại với Tín thúc và Đông Hoà

Tín thúc nhìn thấy Hắc Hùng không chịu nổi một kích của Đông Hoà thì nể phục nói

“ Cùng là cường giả tam đẳng, nhưng mà tên tiểu tử ngươi mạnh hơn ta nhiều thật “

Đông Hoà cười cười rồi trả lời

“ May mắn, may mắn thôi, tại độc này nó mạnh chứ có phải tại ta mạnh đâu “

“ Nhưng mà độc đó là của ngươi cho nên ngươi mạnh “

“ Rồi rồi ta mạnh “

Tín thúc thấy Đông Hoà cuối cùng cũng chịu nhận mình mạnh thì cười nói

“ Hahaha, cảm ơn tên tiểu tử ngươi đã cứu bọn ta nhé “

Thấy Tín thúc vẫn kêu mình là tiểu tử thì Đông Hoà lườm ông một cái

“ Ông già, dặn ông đừng kêu ta là tiểu tử rồi, ta mới chế ra loại độc mới, muốn thử không? “

“ Giỡn giỡn, ta giỡn “

Tín thúc nghe Đông Hoà nói xong thì nhanh chân né ra xa năm mét rồi cười nói cho qua

Đông Hoà nhìn qua xác của Hắc Hùng, sau đó đến bên cạnh xẻ xác của nó ra, ông chỉ lấy những bộ phận cần thiết rồi để vô chiếc nhẫn chứa đồ của mình, sau đó ông mới nói với Tín thúc

“ Con gấu này dính độc của ta mà chết, trên người nó giờ khắp cơ thể toàn độc không đó, ông và mấy người này tốt nhất không nên đụng vào “

“ Được “

Sau đó Tín thúc bảo mọi người thu dọn, ông thì cõng Lâm Như Vân vẫn còn đang bất tỉnh trên vai rồi kêu La Tân dẫn mọi người đi tiếp, dù sao thì hiện tại vẫn đang là ban đêm, vẫn còn những nguy hiểm khác đang rình rập nên phải khẩn trương đi tìm một nơi trú ẩn mới

——————

“Nếu mọi người thấy thích thì like và bình luận cho mình biết nhé, và nếu có chỗ nào muốn mình cải thiện thì xin hãy góp ý cho mình, mình sẽ tiếp thu, được các bạn yêu thích chính là nguồn động lực cho mình “

—Ngòi Bút Cô Đơn—

Bạn đang đọc Thiên Mệnh Tháp sáng tác bởi yy13143705
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy13143705
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.