Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tín Điều

Phiên bản Dịch · 1171 chữ

Đại Tà Ma phá cửa gầm lên giận dữ. Nó không đời nào chịu để con mồi thoát khỏi tay mình, liền vung tay tóm lấy hắn. Đồng thời, Thích Chí Dũng cũng phóng ra một sợi xích dài.

Sợi xích đó chính là ‘Câu Hồn Tỏa’, một loại pháp cụ của âm sai, với phần đầu gắn móc sắc bén. Đối với các loại tà ma yếu ớt, sợi xích này có thể trực tiếp xé toạc cơ thể chúng.

Câu Hồn Tỏa bám chặt vào xương bả vai của Đại Tà Ma phá cửa, khiến nó bị trói buộc, khó lòng di chuyển linh hoạt. Từ một con tà ma hung hăng, giờ đây nó chỉ có thể chậm rãi lê bước về phía trước.

Nhưng Thích Chí Dũng cũng chẳng khá khẩm gì hơn.

Lồng ngực hắn đã bị móng vuốt của tà ma xé toạc, máu tươi nhuộm đỏ cả áo. Mỗi nhịp thở đều như xé rách thêm cơ thể, khiến hắn suýt ngã quỵ.

Nhưng... hắn đã thành công!

Giờ đây, khi con tà ma bị trói buộc, hắn chỉ cần phá cửa một căn phòng bất kỳ để chuyển họa sang người khác, tránh được kết cục tử vong.

Tuy nhiên, trước khi hắn kịp tiến thêm bước nào…

Một cánh cửa mở ra.

Bên trong là một cảnh tượng đầy ghê rợn, máu me và thịt nát vương vãi khắp nơi. Hai người, Ngô Hiến và Sử Tích, từ trong phòng lao ra, đâm sầm vào Thích Chí Dũng.

Cả ba người đứng chết trân tại chỗ, trừng mắt nhìn nhau.

Ngô Hiến ngay lập tức chú ý đến tình trạng thê thảm của Thích Chí Dũng.

Trước đó, anh đã đổi cánh cửa phòng mình với Sử Tích để kiểm tra xem thứ bị tà ma đánh dấu là căn phòng hay cánh cửa. Và giờ đây, việc Thích Chí Dũng trốn khỏi phòng cho thấy thí nghiệm của anh đã thành công.

Nữ quỷ Vũ Anh Hoa đánh dấu cửa, không phải phòng!

Ngay khi nhận ra điều này, Ngô Hiến dời mắt về phía sau Thích Chí Dũng, nơi Đại Tà Ma phá cửa xuất hiện với toàn bộ hình dạng kinh dị của nó.

Đó là một sinh vật có chiều cao hơn hai mét, cơ thể vạm vỡ, làn da đen xanh cùng những đường gân nổi cuồn cuộn như giun đất. Nó bị quấn chặt trong hai loại xích sắt khác nhau, những xích này xuyên qua khoang bụng rồi được khâu lại. Tuy nhiên, nó vẫn có thể cử động linh hoạt cánh tay phải tràn đầy cơ bắp, với móng vuốt sắc bén như mũi khoan thép.

Nhưng điều đáng sợ nhất lại chính là khuôn mặt của nó.

Da mặt của con tà ma bị móc sắt kéo căng và xé toạc từ chính giữa, để lộ hốc mũi trống rỗng và hàm răng nhọn hoắt ghê rợn bên trong!

Khi nhìn thấy Đại Tà Ma phá cửa xuất hiện cùng Thích Chí Dũng, Ngô Hiến lập tức hiểu rõ, Thích Chí Dũng không có ý định tốt lành gì!

“Tránh ra ngay! Dù anh có định làm gì đi nữa, tôi cũng sẽ không để anh đạt được mục đích.”

Ngô Hiến giơ lên trường thương Tiền Đồng, còn Sử Tích cũng kịp rút ra thanh đao Đồng Tử Niệu An Cương. Lưỡi dao ánh lên màu xanh lục nhàn nhạt, khiến Thích Chí Dũng bất giác rùng mình.

“Thì ra là thế… Thì ra mọi chuyện là như vậy!”

Ban đầu, Thích Chí Dũng tái mét mặt mày, nhưng ngay sau đó dường như bừng tỉnh đại ngộ. Những mối nghi ngờ đeo bám hắn suốt nhiều ngày cuối cùng đã sáng tỏ.

“Thì ra tôi đã bị cậu tính kế từ đầu!”

Thích Chí Dũng vốn đã nghi ngờ dấu tay in trước cửa phòng mình. Hôm nay, mặc dù hắn chọn ở trong một căn phòng không bị đánh dấu, nhưng vẫn bị tấn công. Điều này chỉ có thể giải thích rằng Ngô Hiến chính là người đứng sau mọi chuyện.

Sau đó, hắn lại để ý đến vũ khí trong tay Ngô Hiến và Sử Tích, bất giác kinh ngạc trước trường thương Tiền Đồng của anh ta. Dù trước đây đã thấy loại vũ khí này, nhưng hắn chưa từng gặp cây thương nào có kích thước to lớn đến vậy.

Còn cảnh tượng bên trong phòng thì sao?

Căn phòng vô cùng hỗn loạn, đủ để chứng minh hai người họ vừa phải đối mặt với một hiểm họa kinh hoàng đến mức buộc phải rời khỏi phòng. Thế nhưng, cho dù rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm đến vậy, cả hai vẫn gần như không bị thương nặng.

Còn hắn thì sao?

Vết thương sâu hoắm trên ngực đau đớn đến mức máu vẫn chảy không ngừng.

Trong tình trạng này, Thích Chí Dũng biết mình không thể nào so bì được với Ngô Hiến và Sử Tích. Hắn cần phải nhanh chóng tìm nơi chữa trị nếu muốn sống sót.

“Ha… Ha ha ha…”

Thích Chí Dũng thay đổi sắc mặt liên tục. suy nghĩ vô số cách thức để kéo cả Ngô Hiến chết cùng mình, nhưng cuối cùng chỉ có thể bật cười bất lực.

“Tôi đã nhìn nhầm rồi! Giá trị của cậu cao hơn tôi nhiều.”

“Nếu vậy, có lẽ tôi nên dọn đường để cậu sống tiếp.”

Từ phía sau, tiếng xích sắt kêu lách cách vang lên. Sợi xích Câu Hồn Tỏa mà Thích Chí Dũng dùng để trói Đại Tà Ma phá cửa đang sắp không chịu nổi nữa. Thế nhưng, hắn vẫn đứng chắn trước mặt Ngô Hiến và Sử Tích, không cho họ đi.

“Ngô Hiến, cậu có tín ngưỡng không? Cậu đã bao giờ nghĩ đến việc cứu lấy thế giới đang cận kề cái chết này chưa?”

“Khốn kiếp, anh lảm nhảm cái gì thế?!”

Ngô Hiến bực bội đến mức lấm tấm mồ hôi trên trán. Nếu không phải lo lắng việc giết chết Thích Chí Dũng sẽ khiến Tà Ma đổi mục tiêu tấn công, anh đã ra tay từ lâu.

“Cậu là một người có giá trị. Nếu sau này còn cơ hội, tôi hy vọng cậu có thể tham gia cùng chúng tôi.”

Sử Tích nhịn không nổi liền chửi thề: “Tham gia cái khỉ gió nhà ngươi!”

Vừa nói, anh vừa lén lấy ra một nắm chất bẩn. Nếu Thích Chí Dũng tiếp tục cản đường, anh sẽ không ngần ngại mà ném thẳng nó vào mặt đối phương.

Tiếng xích bắt đầu đứt từng đoạn. Đại Tà Ma phá cửa đang di chuyển nhanh hơn. Thích Chí Dũng bất lực thở dài, sau đó nhét một quyển sổ nhỏ vào tay Ngô Hiến.

“Thứ này có thể sẽ hữu ích cho cậu! Hơn nữa, cậu hãy nhớ lấy tên của chúng tôi.”

“Chúng tôi là ‘Tín Điều.’”

Bạn đang đọc Thiên Quan Tứ Tà (Bản Dịch) của Huyễn Mộng Liệp Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChiêuLạcHi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.