Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sẵn sàng hy sinh

Phiên bản Dịch · 1155 chữ

Sau khi nói xong, Thích Chí Dũng quay người lại, đối mặt với con Tà Ma khủng khiếp trước mặt.

Hắn đột ngột giậm mạnh chân xuống đất, toàn bộ mạch máu trên cơ thể lập tức chuyển thành màu đen. Cùng lúc đó, hắn rút ra một thanh đoản kiếm, như thể được bơm đầy adrenaline, hét lên giận dữ và lao thẳng vào Tà Ma.

Thứ khiến mạch máu của Thích Chí Dũng biến đen chính là Thiên Ma Giải – một năng lực mà hắn nhận được khi cúng bái “Địa Quan – Ma Thần Si Vưu.”

Thiên Ma Giải là một tuyệt kỹ chỉ có thể sử dụng duy nhất một lần trong đời. Một khi kích hoạt, cái chết là điều chắc chắn.

Nhưng trước khi chết, người sử dụng sẽ dồn toàn bộ tiềm năng cơ thể, bộc phát sức mạnh vượt xa giới hạn.

Còn thanh đoản kiếm trong tay hắn chính là Ngư Trường, chính là phần thưởng trong lần đầu cúng bái.

Với Ngư Trường trong tay, Thích Chí Dũng lao tới như cơn cuồng phong, không ngừng đâm vào con tà ma, đồng thời phun ra tung tóe từng dòng máu đen bẩn thỉu vào người nó, tạo thành một cảnh tượng khiến cả Ngô Hiến và Sử Tích đứng chết lặng.

Thậm chí, ngay cả con Tà Ma bị tấn công cũng ngỡ ngàng trong chốc lát.

Trong suy nghĩ của nó, con người chẳng qua chỉ là thức ăn.

Nhưng bây giờ…

Thức ăn lại quay ra đánh mình!

Giữa cuộc giao tranh nguy hiểm, ký ức về lần đầu gia nhập “Tín Điều” bất ngờ ùa về trong tâm trí Thích Chí Dũng.

Khi đó, hắn đang ngồi trong một tiệm hamburger ồn ào, thoải mái gặm một miếng bò bít tết lớn, đối diện với một người đàn ông với dáng vẻ cũng tùy tiện chẳng kém.

Thích Chí Dũng cắn nửa chiếc burger trong tay, vừa nhai nhồm nhoàm vừa hỏi: “Kinh Kha, anh từng nói với tôi rằng sống sót trong Phúc Địa là cả một kỳ tích! Nhưng cả hai chúng ta đều biết, không ai có thể sống mãi được. Rồi sẽ đến một ngày, chúng ta chết đi mà chẳng còn chút tôn nghiêm nào, chỉ là nạn nhân trong một Phúc Địa nào đó.”

“Vậy thì… ngoài việc sống sót, còn điều gì ý nghĩa hơn không?”

Động tác ăn uống của Kinh Kha chậm lại.

Anh ta im lặng một lúc lâu, rồi mới trả lời: “Nếu có, thì đó chính là để những người giá trị hơn chúng ta được sống.”

Thích Chí Dũng bật cười.

Sự dũng mãnh liều lĩnh của Thích Chí Dũng không khiến tà ma phá cửa kinh ngạc quá lâu.

Nó nhanh chóng nhận ra mình đã bị xúc phạm, liền giận dữ gầm lên, cắt đứt dây xích trên người. Lúc này, pháp khí Câu Hồn Toả thì bị phá hủy hoàn toàn.

Ngay sau đó, bàn tay to lớn duy nhất còn lại của nó phình to thêm một vòng, rồi chộp mạnh về phía Thích Chí Dũng. Lúc này, hắn đang dùng thanh đoản kiếm để rạch máu Đại Tà Ma, thì bị nó đè chặt xuống đất.

Sức mạnh mà Thiên Ma Giải mang lại đối với tà ma phá cửa chẳng đáng là gì.

Tiếp đó, bàn tay của nó chuyển thành nắm đấm, rồi nện mạnh xuống.

Bịch!

Một lực đánh phi nhân tính rơi thẳng lên người Thích Chí Dũng!

Rắc!

Cơ thể phần trên của hắn tan nát, đến nỗi sàn nhà cũng bị đập lõm một hố lớn. Bê tông nứt toác, máu tươi thấm vào từng kẽ nứt. Nếu không nhờ lớp thép cốt nối liền, cú đánh này đã phá thủng cả sàn nhà.

Ngô Hiến sững sờ.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Anh vốn dĩ có mối thù với Thích Chí Dũng. Lúc nãy, hắn thậm chí còn muốn lấy họ làm vật thế mạng. Vậy mà chỉ trong chớp mắt, hắn bỗng như biến thành một con người khác, sẵn sàng hi sinh bản thân?

Nhưng mặc kệ mục đích của Thích Chí Dũng là gì.

Giờ hắn đã chết, chẳng lẽ mục tiêu tiếp theo của Đại Tà Ma lại là bọn họ?

Ngô Hiến nâng cao trường thương Tiền Đồng, còn Sử Tích rút ra thanh đao Đồng Tử Niệu An Cương. Cả hai đứng vào thế phòng thủ, tập trung cao độ.

Vốn dĩ, họ tự tin hơn do vừa nâng cấp vũ khí.

Nhưng tà ma mà họ đối mặt trước đây chỉ sở hữu một vài năng lực đặc biệt. Cho dù chúng quái dị và đáng sợ như thế nào, họ chỉ cần dùng pháp khí và bùa chú trúng đích là có thể tiêu diệt chúng.

Nhưng tà ma phá cửa thì hoàn toàn khác. Sức mạnh của nó vượt xa mọi quy chuẩn.

Thứ to lớn như gã Hulk xanh này liệu có thể bị hạ gục chỉ bằng thanh kiếm Tiền Đồng hay thanh đao Đồng Tử Niệu An Cương không?

Không thể!

Thích Chí Dũng, kẻ giờ đây nằm gục dưới đất, chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Dù trong lòng hoàn toàn không còn chút tự tin, Ngô Hiến và Sử Tích vẫn phải gồng mình chống đỡ, bởi họ không có đường thoát thân.

Thế nhưng, điều khiến cả hai bất ngờ là tà ma phá cửa không lao tới tấn công họ.

Trên người nó, sợi dây xích câu hồn đã bị đứt, nhưng vẫn còn một sợi xích khác. Sợi xích này có màu đen tuyền, trên đó gắn những lưỡi răng sắc nhọn, cắm sâu vào máu thịt của nó, như thể là một phần cơ thể. Chính sợi xích này đã khâu chặt cánh tay của con quỷ vào phần bụng của nó.

Nhưng giờ đây, sợi xích ấy cũng đã bị tháo bỏ!

Tà Ma phá cửa chậm rãi kéo cánh tay khỏi khoang bụng đầy máu me. Giờ đây, nó đã có lại cả hai tay, mạnh mẽ hơn bao giờ hết!

Đặc biệt, cánh tay mới này giống hệt tay người, còn đang cầm một xâu chìa khóa!

Lòng Ngô Hiến lập tức thót lại.

Nhìn kiểu dáng của xâu chìa khóa, không khó để nhận ra đây chính là chìa khóa dự phòng của nhà trọ Bình An. Trước đây, con quỷ này mỗi ngày chỉ mở được một cánh cửa, nhưng bây giờ nó có chìa khóa thì sao?

Một cảm giác bất lực dâng trào trong lòng.

Ngô Hiến đã tốn bao công sức, thậm chí giăng bẫy để hại chết Thích Chí Dũng, mới có thể phá được quy tắc hành động của tà ma phá cửa. Nhưng giờ, dường như tất cả điều đó đã trở nên vô nghĩa.

Bạn đang đọc Thiên Quan Tứ Tà (Bản Dịch) của Huyễn Mộng Liệp Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChiêuLạcHi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.