Chương 4: Bí Ẩn Hệ Thống Phòng Vệ
Trở về tàu sau lần thăm dò nguy hiểm, Lâm Huy quyết định cần phải tiếp cận cẩn thận hơn để tránh kích hoạt hệ thống phòng vệ tự nhiên của hành tinh Epsilon Prime. Anh cùng đội ngũ dành cả đêm phân tích dữ liệu đã thu thập được từ những tia năng lượng xanh và rung động mạnh.
"Những rung động và ánh sáng xanh đó là gì nhỉ? Có vẻ như Epsilon Prime không phải là một hành tinh tĩnh lặng như chúng ta nghĩ," Lâm Huy trầm ngâm nói.
Mai Lan gõ trên bàn phím, bật lên các đồ thị phức tạp từ hệ thống phân tích của tàu. "Theo tôi thấy, hành tinh này có những mạch năng lượng tự nhiên ngầm dưới lòng đất. Các mạch này có thể tạo ra các phản ứng tự vệ bất cứ khi nào chúng ta tác động vào một khu vực tài nguyên."
Đỗ Minh ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng, "Có lẽ hệ thống phòng vệ này là một loại cơ chế sinh học hoặc công nghệ cổ đại được cài đặt để bảo vệ khoáng sản trên hành tinh này."
Ngày hôm sau, cả đội quyết định trở lại khu vực đã khảo sát nhưng mang theo nhiều thiết bị đo đạc tinh vi hơn. Lần này, họ tiến hành thăm dò trên bề mặt mà không khoan sâu xuống lòng đất để tránh kích hoạt phòng vệ.
Khi đến gần, Lâm Huy dừng lại và nhìn quanh, giọng nghiêm túc, "Chúng ta cần tìm cách làm quen với hệ thống phòng vệ này, thậm chí là kiểm soát nó nếu có thể. Nếu hành tinh này có hệ thống tự tái sinh tài nguyên, nó có thể là chìa khóa để cứu lấy nhân loại."
"Nhưng làm sao để kiểm soát một thứ chúng ta không hiểu?" Mai Lan lo lắng hỏi.
"Có lẽ hệ thống tái sinh tài nguyên mà chúng ta mang theo có thể đồng bộ hóa với hệ thống của hành tinh," Lâm Huy đề xuất, ánh mắt sáng lên. "Chúng ta sẽ thử sử dụng công nghệ quét sâu để tìm ra cách thức vận hành của các mạch năng lượng."
Với quyết định đó, đội ngũ bắt đầu đặt các thiết bị xung quanh khu vực và tiến hành quét sâu xuống lòng đất. Hệ thống của tàu liên tục hiển thị những tín hiệu phức tạp, hiển thị các đường mạch năng lượng chằng chịt như một mạng lưới lớn.
"Bắt đầu rồi!" Mai Lan vui mừng khi hệ thống bắt đầu phát hiện các mạch năng lượng chính kết nối với nhau thành hình thái một bản đồ.
Đỗ Minh chỉ vào màn hình, "Xem này, có những điểm trung tâm ở mỗi mạch, chúng có vẻ như là điểm kết nối của hệ thống phòng vệ. Nếu chúng ta tìm cách điều chỉnh một trong số những điểm đó, có lẽ chúng ta có thể kiểm soát phần nào hệ thống của hành tinh."
Lâm Huy gật đầu đồng ý, "Hãy xác định các điểm kết nối quan trọng và bắt đầu từ đó. Chúng ta sẽ tiến hành từng bước để đảm bảo an toàn."
Cả đội quyết định sẽ kích hoạt một thiết bị nhỏ ở gần một trong các điểm kết nối, chỉ để xem hệ thống phản ứng ra sao. Họ lắp thiết bị vào và kích hoạt, tạo ra một làn sóng từ trường nhẹ để không kích động hệ thống phòng vệ.
Ngay sau khi thiết bị hoạt động, từ trong lòng đất, những tia sáng màu xanh lam yếu ớt bắt đầu chạy dọc theo các mạch năng lượng, như những con suối nhỏ lan tỏa trong bóng tối.
"Bản đồ năng lượng đang hiện lên rõ hơn," Mai Lan thì thầm. "Hệ thống phòng vệ có vẻ không phản ứng mạnh như lần trước."
Đột nhiên, giọng nói tự động phát ra từ hệ thống tàu, báo hiệu có một kết nối dữ liệu bất thường: "Đã phát hiện tín hiệu không xác định."
Lâm Huy cau mày. "Đây là gì vậy?"
Màn hình chính của tàu bắt đầu hiển thị những ký tự kỳ lạ, như thể một ngôn ngữ xa lạ đang cố gắng truyền đạt điều gì đó. Mai Lan cố gắng giải mã, "Đây… có vẻ như là một dạng mã hóa cũ. Có thể đây là ngôn ngữ của chủ nhân trước kia của hệ thống phòng vệ này."
Lâm Huy đứng dậy, hít một hơi sâu. "Có thể đây là dấu vết của một nền văn minh đã từng tồn tại trên Epsilon Prime. Nếu chúng ta có thể giải mã ngôn ngữ này, có lẽ sẽ mở ra cách tiếp cận an toàn hơn với hệ thống của hành tinh."
"Nhưng quá trình giải mã sẽ mất thời gian," Đỗ Minh lưu ý. "Chúng ta có giới hạn về năng lượng và thiết bị. Nếu cố gắng kết nối lâu quá, hệ thống phòng vệ có thể sẽ nhận ra chúng ta là mối đe dọa."
"Đó là lý do chúng ta cần phải nhanh chóng," Lâm Huy quyết định. "Mai Lan, cậu phụ trách giải mã các ký tự này. Đỗ Minh, tiếp tục theo dõi trạng thái hệ thống phòng vệ. Mọi người, hãy chuẩn bị cho bất cứ tình huống bất ngờ nào."
Trong vài giờ tiếp theo, họ làm việc cật lực. Những ký tự trên màn hình dần dần được dịch ra từng chút một. Mai Lan đột nhiên reo lên, "Tôi nghĩ tôi đã giải mã được một phần. Dòng ký tự này có thể là lệnh 'kích hoạt' hoặc 'ngưng kích hoạt.' Có vẻ như chúng ta có thể dừng hoặc điều khiển hệ thống phòng vệ nếu hiểu đúng cách."
Lâm Huy mỉm cười. "Tốt lắm! Hãy thử sử dụng lệnh 'ngưng kích hoạt' và xem chuyện gì sẽ xảy ra."
Với sự tập trung cao độ, Mai Lan nhập lệnh vào hệ thống, và cả đội đều nín thở. Những tia sáng xanh dần dần mờ đi, hệ thống phòng vệ bắt đầu lắng xuống.
"Chúng ta đã thành công!" Đỗ Minh vỗ tay, giọng đầy phấn khích. "Có vẻ như chúng ta đã kiểm soát được một phần của hệ thống."
Lâm Huy mỉm cười, nhưng trong ánh mắt còn hiện rõ nỗi lo âu. "Đây mới chỉ là bước đầu. Còn nhiều thứ chúng ta chưa hiểu hết về hành tinh này. Nhưng ít nhất, chúng ta có một khởi đầu."
Cả đội quay lại tàu, mang theo niềm hy vọng mới. Họ biết rằng mình vừa mở ra một cơ hội to lớn không chỉ để khai thác tài nguyên mà còn để tái sinh hành tinh này, giúp vũ trụ thoát khỏi khủng hoảng tài nguyên khô kiệt. Thế nhưng, trong lòng Lâm Huy vẫn còn nhiều thắc mắc – về nền văn minh cũ, về hệ thống phòng vệ này, và về khả năng của hệ thống tái sinh tài nguyên mà anh đang theo đuổi.
Đăng bởi | yy15529619 |
Thời gian |