Chương 7: Ký Ức Từ Quá Khứ
Sau khi kích hoạt thành công điểm kết nối đầu tiên, cả đội rời khỏi khu vực ngầm và tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi. Dù đã quen với những thử thách khó khăn, họ vẫn cảm thấy kiệt sức sau trận chiến vừa rồi.
Lâm Huy tựa lưng vào một phiến đá, lấy ra tấm bản đồ cũ kỹ mà họ đã tìm được trong trung tâm của điểm kết nối. Trên bản đồ, có ba điểm sáng đại diện cho ba điểm kết nối còn lại. Anh suy ngẫm về hành trình phía trước, không ngừng tự hỏi liệu có còn bao nhiêu thử thách khó khăn đang chờ đợi.
Đỗ Minh nhìn Lâm Huy, nhẹ giọng hỏi: “Anh có bao giờ nghĩ về lý do vì sao hệ thống này tồn tại không? Một hệ thống tái sinh tài nguyên trên hành tinh xa lạ như thế này. Ai là người đã tạo ra nó?”
Mai Lan tiếp lời, ánh mắt đầy sự tò mò: “Tôi cũng thắc mắc như vậy. Họ dường như không chỉ bảo vệ tài nguyên, mà còn cố gắng truyền đạt một thông điệp nào đó, một niềm tin hay ý chí gì đó.”
Lâm Huy trầm ngâm, anh nhớ đến những lời mà hệ thống đã hỏi họ trước khi cho phép kích hoạt. Anh cảm thấy rằng, người sáng tạo hệ thống không đơn thuần chỉ muốn bảo vệ tài nguyên, mà còn muốn kiểm tra phẩm chất của những ai đến tìm kiếm nó.
Trong lúc ngồi nghỉ, Lâm Huy nhớ về quá khứ, về những ngày anh còn nhỏ và cha mẹ anh điều hành công ty khai thác. Gia đình anh từng rất giàu có nhờ vào ngành khai thác tài nguyên không gian, nhưng đến một ngày, cha mẹ anh đột nhiên thay đổi cách nhìn về tài nguyên và môi trường. Họ bắt đầu đầu tư vào công nghệ tái chế, dù không mấy ai ủng hộ, cho rằng việc này là lãng phí. Chính cha anh đã gieo vào anh tư tưởng phải bảo vệ những nguồn tài nguyên còn lại, chứ không chỉ đơn thuần khai thác chúng.
Lâm Huy khẽ mỉm cười khi nhớ lại những lời của cha anh: “Con người không thể mãi mãi lấy đi mà không trả lại gì cho thế giới này. Nếu không tìm cách tái sinh tài nguyên, sẽ đến lúc mọi thứ chỉ còn lại một vùng đất chết.”
Lâm Huy siết chặt tay, ánh mắt kiên định. Anh đã thừa hưởng di sản ấy, và đây chính là sứ mệnh mà anh phải tiếp tục.
Sau khi nghỉ ngơi, cả ba người bắt đầu lên đường tiến đến điểm kết nối thứ hai. Theo như bản đồ, nó nằm sâu trong một vùng rừng rậm đã bị ô nhiễm nặng nề. Cây cối nơi đây không còn xanh tươi mà đã hóa thành màu xám xịt, u ám. Những sinh vật từng sống ở đây dường như cũng đã biến mất, chỉ để lại một vùng đất chết.
Mai Lan quan sát cảnh tượng trước mắt, khẽ thở dài: “Nếu chúng ta không hành động kịp thời, không chỉ hành tinh này, mà nhiều nơi trong vũ trụ sẽ trở nên như thế này.”
Lâm Huy đáp: “Đúng vậy, và chúng ta phải thay đổi điều đó. Chúng ta đã khởi động được một điểm, hy vọng điểm thứ hai sẽ không quá khó khăn.”
Tuy nhiên, khi họ tiến vào sâu trong rừng, một tiếng động lớn vang lên từ xa. Đỗ Minh nhìn quanh, ánh mắt cảnh giác. “Có gì đó không ổn… các cậu nghe thấy không?”
Từ trong bóng tối, một nhóm người bất ngờ xuất hiện, trang bị vũ khí hiện đại và mặc những bộ giáp chiến đấu. Họ không hề che giấu sự thù địch trong ánh mắt, và rõ ràng không phải là người của hành tinh này.
Một người đàn ông, có vẻ là thủ lĩnh của nhóm, bước tới, giọng nói lạnh lùng: “Chào các vị khách không mời. Các người không được phép động vào hệ thống này. Hãy rời đi ngay lập tức.”
Mai Lan nhanh trí hỏi: “Các anh là ai? Tại sao các anh lại ngăn cản chúng tôi?”
Người thủ lĩnh cười khẩy: “Chúng ta không cần phải giải thích gì với các ngươi. Hệ thống tái sinh này là thứ mà chúng ta không thể để rơi vào tay kẻ khác. Các ngươi sẽ phải dừng lại ở đây.”
Không để Lâm Huy và đội kịp phản ứng, nhóm người lạ mặt lập tức tấn công. Đỗ Minh và Mai Lan nhanh chóng tìm chỗ nấp và cố gắng phản công, trong khi Lâm Huy tìm cách tiếp cận thủ lĩnh của nhóm kẻ địch.
Trong cuộc chiến, Lâm Huy nhận thấy nhóm này rất chuyên nghiệp và được trang bị công nghệ tối tân, có vẻ như họ đến từ một tổ chức nào đó ngoài hành tinh này.
Sau một hồi giao tranh, Lâm Huy cuối cùng cũng tìm được cơ hội và hạ gục thủ lĩnh, ép hắn vào góc tường.
Lâm Huy hét lên: “Các ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao các ngươi lại muốn chiếm lấy hệ thống tái sinh này?”
Người thủ lĩnh cười khẩy, dù đã bị áp đảo: “Các ngươi chẳng hiểu gì cả. Hệ thống này có thể tạo ra một nguồn tài nguyên vô hạn. Nhưng điều đó không phải là để cứu thế giới. Nó là công cụ để thống trị. Để đạt được quyền lực tối cao, và các ngươi đang đi sai đường rồi.”
Trước khi kịp tìm hiểu thêm, thủ lĩnh nhóm địch kích hoạt thiết bị tự hủy trên người mình, và cả hắn cùng nhóm kẻ thù đều biến mất trong một vụ nổ lớn. Lâm Huy và đội may mắn thoát khỏi phạm vi vụ nổ, nhưng cú sốc và những lời cuối cùng của người thủ lĩnh khiến họ không thể ngừng suy nghĩ.
Mai Lan nhìn Lâm Huy, ánh mắt lo lắng: “Có lẽ họ nói đúng, có những thứ chúng ta chưa biết về hệ thống này. Liệu chúng ta có thực sự đi đúng hướng?”
Lâm Huy trầm ngâm, nhưng cuối cùng anh lắc đầu. “Chúng ta không thể dừng lại ở đây. Cho dù là quyền lực hay là cứu rỗi, chúng ta phải tiếp tục đến cùng để khám phá sự thật. Nếu dừng lại, mọi công sức của chúng ta sẽ trở nên vô nghĩa.”
Cả đội quyết định tiếp tục hành trình, mang theo những thắc mắc về mục tiêu thực sự của hệ thống tái sinh. Điểm kết nối thứ hai hiện ra trong tầm mắt, như một lời nhắc nhở rằng cuộc phiêu lưu của họ chỉ mới bắt đầu và còn nhiều điều bí ẩn cần phải giải đáp.
Đăng bởi | yy15529619 |
Thời gian |