Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8: Bí Ẩn Của Hệ Thống Tái Sinh

Tiểu thuyết gốc · 1180 chữ

Khi tiến đến điểm kết nối thứ hai, cả đội bắt đầu cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo bao quanh khu vực này. Những cây cối khô héo từ lâu vẫn đứng trơ trọi như một rừng xác chết, tạo nên khung cảnh u ám đầy rùng rợn.

Lâm Huy cảm nhận được rằng, có điều gì đó rất khác biệt ở điểm kết nối này so với lần trước. Hệ thống phát ra một loại năng lượng không ổn định, giống như đang bị can thiệp. Anh cảm thấy như có một ai đó hoặc một thế lực nào đó đang cố gắng phá hoại hoạt động của nó.

Mai Lan cau mày, nhìn xung quanh: “Có vẻ như chúng ta không phải là những người duy nhất biết đến hệ thống này. Cảm giác như đang bị ai đó theo dõi vậy.”

Đỗ Minh gật đầu, tay nắm chặt vũ khí: “Chúng ta nên cẩn thận. Nhóm người kia đã cho thấy rõ ràng rằng còn nhiều tổ chức đang muốn kiểm soát hệ thống này.”

Lâm Huy trầm ngâm suy nghĩ, rồi anh nói: “Không thể bỏ qua được. Nếu hệ thống này thực sự bị ai đó chiếm đoạt, tài nguyên sẽ không chỉ cạn kiệt, mà có thể còn bị thao túng. Chúng ta phải ngăn chặn bất cứ ai đang nhắm tới hệ thống này.”

Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện từ trong màn sương mù, khiến cả ba người giật mình cảnh giác. Đó là một người đàn ông trung niên, mặc một bộ áo khoác dài, gương mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt sắc sảo. Ông tiến lại gần nhóm của Lâm Huy mà không tỏ vẻ gì là đe dọa.

Người đàn ông cất giọng trầm ấm nhưng có phần cảnh giác: “Các người là ai? Tại sao lại đến đây?”

Lâm Huy bình tĩnh đáp lại: “Chúng tôi đến đây để tìm hiểu về hệ thống tái sinh tài nguyên. Còn ông là ai? Sao ông lại ở đây?”

Người đàn ông gật đầu chậm rãi, dường như đã đoán trước được câu trả lời. “Tôi là Ngụy Trường Thanh, một nhà nghiên cứu từng tham gia vào dự án tạo nên hệ thống này. Nhưng hệ thống mà các người đang tìm kiếm không đơn giản như các người nghĩ.”

Ngụy Trường Thanh nhìn sâu vào mắt Lâm Huy, rồi bắt đầu kể: “Hệ thống này ban đầu được tạo ra để khắc phục tình trạng tài nguyên cạn kiệt. Nhưng qua thời gian, người ta phát hiện rằng nó không chỉ có khả năng tái sinh tài nguyên mà còn có thể thao túng năng lượng tinh thần của những ai sử dụng nó.”

Mai Lan ngạc nhiên: “Ý ông là sao? Hệ thống này có khả năng kiểm soát con người?”

Ngụy Trường Thanh gật đầu: “Đúng vậy. Những ai bị thu hút bởi sức mạnh của hệ thống đều dần bị ảnh hưởng, trở nên lệ thuộc vào nó. Đây là lý do tại sao nhiều tổ chức đang săn lùng và muốn kiểm soát nó. Họ không chỉ muốn tài nguyên, mà còn muốn quyền kiểm soát tuyệt đối đối với những người bị lệ thuộc vào hệ thống.”

Lâm Huy nắm chặt tay, cảm thấy một làn sóng giận dữ trào dâng trong lòng. Anh không thể ngờ rằng thứ mà anh cố gắng bảo vệ lại có thể mang đến nhiều hiểm họa như vậy. Tuy nhiên, anh vẫn kiên quyết: “Dù vậy, chúng ta không thể bỏ cuộc. Nếu hệ thống này có nguy cơ bị lạm dụng, thì chúng ta càng phải bảo vệ nó và ngăn chặn những kẻ có ý đồ xấu.”

Ngụy Trường Thanh nhìn Lâm Huy với sự tôn trọng lẫn lo lắng: “Tôi đánh giá cao ý chí của cậu. Nhưng cậu phải cẩn thận, bởi vì những kẻ đứng đằng sau không chỉ là những tổ chức thông thường. Họ có những công nghệ tối tân, và sẽ không dễ dàng để các người can thiệp vào kế hoạch của họ.”

Lâm Huy suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Vậy ông có cách nào để giúp chúng tôi không?”

Ngụy Trường Thanh khẽ thở dài: “Tôi chỉ có thể dẫn các người đến nơi lưu giữ ‘tinh túy’ của hệ thống này. Ở đó, cậu sẽ hiểu rõ hơn về sức mạnh của nó và cách để vô hiệu hóa những tác động xấu của nó. Nhưng tôi không đảm bảo rằng điều này sẽ dễ dàng.”

Dưới sự hướng dẫn của Ngụy Trường Thanh, cả nhóm bắt đầu tiến vào khu vực bí mật bên trong điểm kết nối. Con đường hẹp, tối tăm và đầy cạm bẫy, nhưng họ không lùi bước. Ngụy Trường Thanh không nói nhiều, nhưng những thông tin mà ông chia sẻ càng làm cho họ nhận thức rõ hơn về tầm quan trọng của nhiệm vụ này.

Cuối cùng, họ đứng trước một cánh cửa lớn được khắc những hoa văn cổ xưa, rực sáng trong bóng tối. Ngụy Trường Thanh dừng lại, quay lại nói với Lâm Huy: “Đây là nơi lưu giữ tinh túy của hệ thống. Chỉ người xứng đáng mới có thể kích hoạt và sử dụng nó.”

Đỗ Minh nhìn cánh cửa với ánh mắt phấn khích: “Cuối cùng thì chúng ta cũng đến nơi. Không biết ở trong còn những gì chờ đợi.”

Lâm Huy tiến đến, cảm nhận sức mạnh từ cánh cửa toát ra, tự nhủ: “Nếu đây là thứ có thể cứu lấy thế giới khỏi cuộc khủng hoảng tài nguyên, thì chúng ta phải thành công.”

Khi Lâm Huy đặt tay lên cánh cửa, anh cảm thấy một dòng năng lượng tràn vào người, hòa quyện với ý chí kiên định của anh. Cánh cửa từ từ mở ra, ánh sáng xanh ngời chiếu rọi khắp không gian. Một luồng sáng rực rỡ bao phủ cả căn phòng, và trong ánh sáng đó, một quả cầu tinh thể lấp lánh hiện ra, là cốt lõi của hệ thống tái sinh tài nguyên.

Ngụy Trường Thanh khẽ nói: “Đây là thứ mà cả thế giới đang săn lùng. Hãy nhớ rằng, với quyền lực lớn lao, luôn đi kèm với trách nhiệm. Hãy sử dụng nó một cách khôn ngoan.”

Lâm Huy cảm nhận được sức mạnh vô cùng lớn từ quả cầu, nhưng trong thâm tâm, anh hứa sẽ không để nó bị lạm dụng. Bởi anh không chỉ chiến đấu cho bản thân mà còn vì tương lai của nhân loại.

Cuộc hành trình của họ tiếp tục, với nhiều câu hỏi chưa có lời giải đáp, nhưng Lâm Huy biết rằng anh đã chọn con đường đúng đắn. Họ đã bước qua một cánh cửa không thể quay lại, và từ đây, mọi thứ sẽ thay đổi mãi mãi. Anh sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để bảo vệ thế giới khỏi những thế lực đen tối đang dòm ngó.

Bạn đang đọc Thời đại Tái sinh sáng tác bởi yy15529619
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15529619
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.