Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1746 chữ

Cô gái khẽ cười một tiếng, vươn tay ra sờ mặt ông: “Lại đây nào.” 97

Lúc này trên gương mặt của Hứa Tiểu Quân đã không còn thấy chút sợ hãi nào, ông ngẩn ngơ nhìn về phía trước, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì.

Hình ảnh cô gái lại xuất hiện trên của sổ lần nữa, cô gái ở trên cao nhìn xuống Hứa Tiểu Quân và vẫy vẫy tay dụ dỗ ông: “Mau trèo lên đi, chúng ta cùng nhau chụp ảnh nào!”

Hứa Tiểu Quân cứng ngắc đi đến cạnh giường bê cái ghế Lý Á Phi từng ngồi rồi bước từng bước một tới cửa sổ, ông dẫm lên ghế và nắm lấy cửa sổ dùng sức trèo lên.

Đột nhiên của phòng bệnh mở ra, Lý Á Phi vừa muốn đẩy giường cho người nhà bệnh nhân vào phòng thì nhìn thấy cửa sổ phòng bệnh mở toang ra, còn Hứa Tiểu Quâng đang ra sức trèo lên trên đó.

“Cứu mạng! Có ai không mau tới đây!” Lý Á Phi vừa la hét vừa chạy về hướng cửa sổ, trong lúc Hứa Tiểu Quân đang trèo lên đã ôm chặt lấy hông của ông.

Hứa Tiểu Quân giãy giụa một chút nhưng không tránh thoát được sự kìm kẹp của Lý Á Phi, bỗng nhiên ông quay đầu trừng bà, trên khuôn mặt biểu lộ sự dữ tợn: “Bà buông tay ra cho tôi!”

Trong lòng Lý Á Phi kình hoảng, tay lại càng siết chặt hơn: “Ông là ai? Ông không phải chồng tôi! Ông cút ra khỏi cơ thể của anh ấy ngay!”

Nghe thấy tiếng kêu cứu mạng của Lý Á Phi, hai y tá cũng vội vã chạy tới. Các cô vừa nhìn thấy bệnh nhân muốn nhảy lầu lập tức sốt ruột, vừa lớn tiếng gọi người vừa chạy nhanh tới kéo Hứa Tiểu Quân. Người nhà của phòng bên cạnh nghe thấy tiếng ồn ào cũng chạy ra, vừa nghe có người nhảy lầu thì tất cả đều chen vào, có người ngại còn không nhìn rõ bèn tiện tay bật đèn lên.

Một bóng hình màu lam lướt qua, y tá túm cánh tay của Hứa Tiểu Quâng theo bản năng ngẩng đầu nhìn thoáng qua thì phát hiện bên ngoài không có gì cả. Y tá cho rằng bản thân hoa mắt nên cũng không để ý bèn vội vàng bảo hai người đàn ông đỡ Hứa Tiểu Quân không còn giãy giụa nữa xuống.

Hứa Tiểu Quân vừa mới xuống khỏi cửa sổ liền khôi phục ý thức, ông nhìn trong phòng đầy người thì hoang mang: “Sao lại có nhiều người như vậy? Có chuyện gì phát sinh à?”

Lý Á Phi bật khóc, bà vừa đánh lên cánh tay của Hứa Tiểu Quân vừa khóc rống lên: “Anh làm em sợ chết đi được, suýt chút nữa anh nhảy từ trên lầu xuống rồi anh có biết hay không?”

“Anh? Nhảy lầu?” Hứa Tiểu Quân vừa định biện giải hai câu thì trong đầu bỗng hiện lên ảnh tượng trước khi ông bị mất ý thức, nháy mắt sắc mặt trở nên rất khó coi: “Là cô ta! Là cô ta tới! Anh nhìn thấy cô ta! Chính là cô gái kia!”

Một y tá đi ra ngoài tìm bác sĩ, một y tá khác ngồi xuống bên cạnh an ủi ông: “Có phải anh xuất hiện ảo giác hay không? Anh nhìn thấy ai đến?”

“Nữ quỷ nhảy lầu mặc váy màu lam, cô ta muốn tìm tôi làm thế thân.” Hứa Tiểu Quân túm chặt lấy tay y tá, thoạt nhìn thần chí hơi rối loạn: “Các cô cứu tôi với, tôi không muốn làm thế thân cho cô ta, tôi chỉ đi ngang qua nơi đó mà thôi, dựa vào đâu mà tìm tôi……”

“Nữ quỷ?” Y tá nhớ tới cái bóng màu lam chợt lướt qua mà vừa rồi nhìn thấy thì hơi sợ hãi nhìn thoáng qua cửa sổ.

Thời gian sau nửa đêm vượt qua trong nhốn nháo, Hứa Tiểu Quân hoàn toàn không dám ngủ, cứ rụt vào trong chăn, hận không thể cuộn bản thân thành một quả cầu. Lý Á Phi ngồi bên cạnh ông cùng dựa vào nhau, mắt cứ nhìn đèn trần trên trần nhà. Cho đến hơn 5 giờ sáng, hai vợ chồng dựa vào nhau lúc này mới mơ màng ngủ một giấc.

8 giờ sáng, con gái của Hứa Tiểu Quân là Hứa Dung Dung xách theo cháo và bánh bao vào bệnh viện. Tìm được phòng 509 dựa theo Lý Á Phi gửi qua WeChat.

Đẩy cửa phòng thì nhìn thấy phòng bệnh nhỏ chỉ có một cái giường bệnh và một người, Lý Á Phi nửa nằm trên giường bệnh đang dựa vào tường ngủ say, Hứa Tiểu Quân thì rúc vào trong chăn chỉ chừa lại đỉnh đầu.

Hứa Dung Dung để hộp giữ nhiệt lên bàn rồi vỗ nhẹ Lý Á Phi: “Mẹ ơi, dậy đi, sao mẹ lại ngủ như thế? Cổ sẽ bị đau đấy!”

Lý Á Phi bừng tỉnh, bà mở to mắt nhìn thấy khuôn mặt của con gái mới thở dài nhẹ nhõm, bà chào hỏi một cách vô lực: “Dung Dung tới đây, ngồi trước đi đã.”

Hứa Dung Dung nhìn khuôn mặt được chăm sóc kỹ càng của Lý Á Phi có quầng thâm trên mắt thì không vui hỏi: “Tối hôm qua cha con kiểm tra đến khuya sao ạ? Sao quầng thâm mắt của mẹ lại lớn thế?”

Lý Á Phi cảm thấy trên người mình không có chút sức lực nào, bà nhìn trần nhà với vẻ mặt u buồn: “Tối hôm qua cha con gặp phải quỷ, con quỷ kia muốn ông ấy làm thế thân, vẫn luôn quấn lấy cha con nhảy lầu. Cha con sợ quá cho đến sáng mới ngủ được, lúc ấy mẹ cũng ngủ gật theo.”

“A?” Hứa Dung Dung kinh ngạc đến nỗi cằm sắp rơi xuống: “Mẹ, mẹ cũng choáng váng sao? Nói mê sảng gì thế! Thế giới này làm gì có quỷ được!”

“Là người bệnh hôm qua mới nhập viện đúng không?” Một nhóm bác sĩ đi đến, bác sĩ đi đầu cầm hồ sơ bệnh án nhìn lướt qua và nói với vẻ không chút biểu cảm: “Chỉ bị chấn động não bình thường thôi, về nhà tĩnh dưỡng mấy ngày là được, các vị làm thủ tục xuất viện cho bệnh nhân đi.”

Hứa Dung Dung hơi bất an: “Như vậy đã xuất viện rồi sao? Không ở lại quan sát thêm mấy ngày được ạ?”

Bác sĩ nhanh chóng ngẩng đầu nhìn cửa sổ: “Không cần quan sát, ở đây ngược lại lại không tốt cho người bệnh khỏe lại.” Bác sĩ đưa giấy chỉ định nằm viện cho Lý Á Phi: “Cô nhanh đi làm thủ tục xuất viện đi, có bệnh nhân xuất huyết não mới khám xong muốn chuyển đến.”

Hứa Dung Dung định nói gì thì Lý Á Phi đã kéo cánh tay của cô lại rồi yếu ớt nói: “Dung Dung, con đi làm thủ tục xuất viện đi.”

Hứa Dung Dung hoài nghi nhìn bà, cô cầm lấy hồ sơ bệnh án và thẻ căn cước của Hứa Tiểu Quân rồi đi ra ngoài. Nhóm bác sĩ thấy người nhà bệnh nhân khá hợp tác cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó xoay người đi kiểm tra phòng bệnh tiếp theo.

Lý Á Phi thở dài, bà lấy di động từ trong ngăn kéo ra rồi gọi điện cho phó giám đốc bộ phận của Hứa Tiểu Quân, nhờ người đó hỗ trợ làm thủ tục nghỉ bệnh cho Hứa Tiểu Quân.

Gọi xong, Lý Á Phi xoa xoa bả vai nhức mỏi rồi xốc chăn lên đẩy Hứa Tiểu Quân: “Tiểu Quân, dậy nào, về nhà rồi ngủ tiếp.”

Hứa Tiểu Quân mơ màng ngồi dậy, mất một lúc mới tỉnh táo lại, trên mặt lại lộ ra biểu cảm khiếp sợ: “Phải về nhà sao? Nhà mình là ở tầng 12 đấy.”

Lý Á Phi nhớ tới sự việc tối hôm qua cũng hoảng, bà vội vàng nói: “Nếu không thì chúng ta tìm cái miếu nào đó để lạy đi, xin bùa hộ mệnh gì gì đó.”

Hứa Tiểu Quân hoảng loạn gật đầu: “Để anh gọi điện hỏi thím Trương ở quê xem, trước đây thím đi Khiêu Đại Thần chắc là biết chỗ nào linh nghiệm.”

*Khiêu Đại Thần: theo như mình mày mò được trên baidu thì đó là một phong tục phù thủy dân gian của người Hán và nhiều dân tộc thiểu số. Đây là một trong những hoạt động nghi lễ trang trọng nhất trong các ngôi chùa Phật giáo Tây Tạng. Không biết mình tìm hiểu có đúng không nữa vì trong bản convert là Khiêu Đại Thần nhưng mình thử tra tiếng Trung thì không có, chỉ có Khiêu Thần (跳神) là ra nội dung này. Có bạn nào biết thì góp ý giúp mình nha.

Hứa Tiểu Quân vừa mới chạm vào di động thì điện thoại vang lên tiếng chuông, ông nhìn thấy cái tên trên màn hình thì vội vàng ấn nghe, không đủ tự tin gọi một tiếng: “Chào tổng giám đốc Cố.”

Giọng nói của Cố Bách Nhiên mang theo sự giận dữ: “Hứa Tiểu Quân, chú được lắm! Chiều ngày hôm qua tôi nói thế nào với chú, sau 6 giờ không thể ra cửa chẳng lẽ chú đã quên?”

Hứa Tiểu Quân ôm di động khóc không ra nước mắt, nếu biết có thể gặp phải chuyện kiểu này thì có đánh chết ông cũng không dám ra cửa đâu.

Sau khi Cố Bách Nhiên hít sâu hai lần thì giọng nói mới bĩnh tĩnh hơn: “Chú đợi ở nhà không được ra khỏi cửa, chốc lát sẽ có đại sư tới giúp chú giải quyết chuyện này.”

Đầu Hứa Tiểu Quân chưa kịp nạp nên hỏi theo bản năng: “Đại sư nào vậy?”

Tiếng rống giận dữ của Cố Bách Nhiên truyền ra từ loa ngoài: “Là đại sư Hàn nói chú có biểu hiện đại hung.”

“Đại sư Hàn?” Sau khi Hứa Tiểu Quân ngây người lặp lại câu nói thì đột nhiên mở to mắt: “Thư ký Hàn thế mà lại là đại sư!”

Bạn đang đọc Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ (Dịch) của Tín Dụng Tạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.