Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1830 chữ

Lúc này vừa mới đến giờ làm việc nên người làm thủ tục xuất viện không quá nhiều, chưa đến mười phút mà Hứa Dung Dung đã làm xong hết tất cả các thủ tục rồi về tới phòng bệnh. Hứa Tiểu Quân đã đổi sang quần áo của mình, hai mẹ con cầm đồ và đỡ Hứa Tiểu Quân rời khỏi bệnh viện.

Từ bệnh viện lái xe về nhà cũng chỉ mất nửa tiếng, Lý Á Phi đổ hộp cháo giữ nhiệt ra, Hứa Tiểu Quân miễn cưỡng ăn mấy thìa thì nuốt không nổi nữa. Tất cả những chuyện trải qua tối hôm qua thực sự quá khủng khiếp, Hứa Tiểu Quân cảm thấy cả toàn thân không chỗ nào thoải mái cả.

Lý Á Phi thở dài: “Nếu không thì anh về phòng nằm một lát trước nhé?”

Hứa Tiểu Quân yếu ớt xua tay, ông run rẩy ngồi trên sô pha với vẻ mặt không còn luyến tiếc cuộc sống: “Lúc đi làm ngày hôm qua, thư ký Hàn, không đúng, đại sư Hàn từng nhắc nhở anh, nhưng anh chẳng những không tin tưởng còn đi mách tổng giám đốc. Hiện tại nhớ tới anh thấy anh ngu thật, vốn dĩ tổng giám đốc Cố là người theo chủ nghĩa duy vật, nhưng hiện tại cậu ấy không chút nghi ngờ nào đối với lời nói của đại sư Hàn, điều này chứng tỏ cậu ấy biết bản lĩnh của đại sư Hàn rồi, sao anh lại không nghĩ đến điều này chứ?”

“Đó là bởi vì cha không tin vào quỷ thần thôi, thực ra những chuyện thế này thà rằng tin chứ không thể không tin, mang trong lòng nỗi kính sợ mà xem xét những việc này thì chắc chắn không sai được.” Tuy Hứa Dung Dung còn trẻ tuổi nhưng thường ngày cô thích lên mạng xem những thể loại như này cho nên trình độ tiếp nhận cao hơn Hứa Tiểu Quân đôi chút, cũng có đạo lý rõ ràng. Cô đưa cốc sữa bò ấm cho Hứa Tiểu Quân rồi nghiêm túc dặn dò ông: “ Lúc nữa đại sư tới cha cần đi xin lỗi người ta. Người có bản lĩnh khó tránh khỏi sẽ kiêu căng đôi chút, nếu thái độ của cha không tốt thì người ta sẽ không cứu cha đâu.”

“Cha biết.” Hứa Tiểu Quân vừa cầm cốc sữa bò vừa gật đầu, chỉ là ít nhiều cảm xúc vẫn không tốt: “Chẳng phải nói trên thế giới này vốn không có ma quỷ sao? Vì sao cha đi đêm thôi cũng gặp phải quỷ chứ?”

Hứa Dung Dung yên lặng nhìn ông: “Hiện tại còn nói sau khi kiến quốc không thể thành tinh đấy.”

*Sau khi…… thành tinh: là câu ngôn ngữ mạng xuất hiện ở nhiều truyện nhưng mình không hiểu câu này có nghĩa là gì lắm. Có hai cách nghĩ, một là thời hiện đại theo chủ nghĩa duy vật, khoa học công nghệ phát triển rồi nên không tin vào yêu ma quỷ quái và sự tồn tại những thứ mà khoa học không công nhận. Hai là từ sau khi giải phóng, chính phủ Trung Hoa chống mê tín dị đoan không cho phép tuyên truyền ma quỷ làm phép này nọ, nhất là những quan chức trong bộ máy nhà nước càng nghiêm ngặt hơn, về sau được nới lỏng nhưng vẫn bị nghiêm trị. Bạn nào biết thì góp ý thêm giúp mình nha.

Vành mắt Hứa Tiểu Quân đỏ lên, thoạt nhìn rất bất lực: “Trên bản tin thời sự rõ ràng nói cho chúng ta biết muốn tạo dựng giá trị quan khoa học chính xác phải dùng thế giới quan của khoa học và phương pháp luận để nhìn nhận sự vật sự việc. Nếu cha biết trên đời này lại có chuyện không khoa học thế này thì có đánh chết cha cũng không ra khỏi cửa vào buổi tối đâu!”

Thấy Hứa Tiểu Quân gào khóc, Hứa Dung Dung xấu hổ không biết làm sao để an ủi cảm xúc tồi tệ của cha mình. Cũng may Hứa Tiểu Quân không khóc quá lâu thì có tiếng chuông của vang lên. Lý Á Phi vội vàng lấy hai tờ khăn giấy đưa cho Hứa Tiểu Quân: “Lau nhanh đi, đại sư tới rồi.”

Hứa Dung Dung mở cửa ra, một cô gái đi đôi giày cao gót phối hợp với bộ đồng phục cùng với mái tóc dài cuộn sóng bồng bềnh đang đứng ở ngoài cửa hỏi một cách rất khách sáo: “Xin hỏi đây có phải là nhà của ngài Hứa Tiểu Quân không?”

Hứa Dung Dung thấy cô gái tầm bằng tuổi mình thì chần chờ hỏi: “ Cô là?”

Hàn Hướng Nhu bình thản đáp: “Tôi là đồng nghiệp của giám đốc Hứa, Hàn Hướng Nhu của phòng thư ký, tổng giám đốc Cố bảo tôi tới đây thăm giám đốc Hứa.”

Bỗng nhiên Hứa Dung Dung mở to mắt: “Ngài chính là đại sư Hàn, mau mời ngài vào nhà.”

Trong phòng khách, Hứa Tiểu Quân được Lý Á Phi đỡ dậy, sau khi ông nhìn thấy Hàn Hướng Nhu thì cảm thấy xấu hổ không biết nên nói gì mới tốt, chỉ ấp úng chào một tiếng đại sư Hàn rồi xấu hổ đến nỗi không ngẩng đầu nổi.

Hàn Hướng Nhu liếc mắt đánh giá Hứa Tiểu Quân, ngày hôm qua tuy tướng mặt của ông là xui xẻo nhưng ít nhất vẫn tràn đấy tinh lực. Thế mà hôm nay nhìn thấy lại nhiều tóc bạc, đầy nếp nhăn trên mặt, bọng mắt xệ xuống còn lớn hơn cả đôi mắt, thoạt nhìn già đi mười mấy tuổi.

Hàn Hướng Nhu lắc đầu: “Mới chỉ là tân quỷ còn không làm được trò trống gì, sao lại khiến chú sợ hãi đến mức này vậy?”

Hứa Tiểu Quân vừa nghe được câu này chân liền nhũn ra: “Như này còn không làm được trò trống gì? Cô ta còn đưa tôi đi nhảy lâu đấy.”

Lý Á Phi rót tách trà cho Hàn Hướng Nhu rồi cẩn thận hỏi: “Đại sư, ngài xem việc này lão Hứa nhà chúng tôi phải làm sao bây giờ? Ông ấy chẳng qua đi ngang qua nơi đó thôi, sao nữ quỷ kia cứ phải để ông ấy làm thế thân bằng bất cứ giá nào chứ?”

Hàn Hướng Nhu trầm ngâm một chút mới giải thích: “Gần đây sắc mặt của giám đốc Hứa hơi tối, đang thời kỳ đen đủi cho nên dễ dàng gặp phải âm vật hơn so với người bình thường. Đến nỗi phải tìm thế thân……” Hàn Hướng Nhu lắc đầu: “Tuy dân gian có rất nhiều chuyện nói về quỷ nước hoặc là người nhảu lầu chết cần tìm người thế thân mới có thể đầu thai nhưng bình thường mà nói mặc kệ chết kiểu nào thì đều có quỷ sai tới đón. Trừ khi nơi nhảy lầu có vấn đề gì làm quỷ sai không cảm nhận được đến người chết.”

Lý Á Phi khô khốc hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ đây?”

Hàn Hướng Nhu thấy dáng vẻ không được tỉnh táo bèn lấy bùa An Thần ra. Lá bùa không lửa tự cháy, Hàn Hướng Nhu bỏ lá bùa cháy vào trong cốc sữa bò để trên bàn rồi gật đầu với Hứa Tiểu Quân và bảo: “Chú uống hết cốc sữa bò đi.”

Hứa Tiểu Quân nhìn lớp tro màu xám đang nổi trên bề mặt sữa bò màu trắng thì lập tức không biết nên làm sao, Lý Á Phi vội vàng bê sữa bò đưa cho Hứa Tiểu Quân rồi duỗi tay ra véo lên cánh tay của ông: “Nhanh uống cho xong đi, chắc chắn bùa của đại sư rất linh nghiệm.”

Sữa bò đã nguội, hơn nữa vị của tro bùa càng khó có thể diễn tả được. Nhưng cũng may Hứa Tiểu Quân còn nhớ rõ hậu quả của việc không nghe lời nên cũng không dám có ý kiến gì, đành uống sạch cốc sữa bò trong một hơi.

Sữa bò lạnh trôi xuống bụng lại từ trong bụng dâng lên hơi ấm, lập tức Hứa Tiểu Quân cảm thấy người nhẹ nhàng hơn nhiều, tay vẫn luôn run rẩy không ngừng cũng đã không còn run nữa, cảm xúc vốn đang khẩn trương và sợ hãi cũng tiêu tán không ít.

Hàn Hướng Nhu xem đồng hồ đeo tay rồi dặn: “Chú lên giường ngủ một giấc đi, buổi tối tôi lại quay lại.”

Lý Á Phi thấy Hàn Hướng Nhu sắp đi thì vội vàng tiễn cô ra cửa cùng với Hứa Dung Dung rồi sau đó hỏi nhỏ: “Đại sư, làm phiền ngài tới đây một chuyến, chi phí là bao nhiêu ạ?”

Ngoại trừ đảo Hải Thần ra thì Hàn Hướng Nhu vẫn chưa báo giá với khách hàng bao giờ. Những khách hàng trước đây của cô đều là nhà giàu, ra tay đều là tiền triệu. Đương nhiên bọn họ cùng muốn tạo mối quan hệ tốt với Hàn Hướng Nhu cho nên mới ra tay hào phóng đến thế, làm buôn bán khó tránh khỏi việc sẽ gặp phải các loại thủ đoạn xấu, có thể làm quen được với đại sư thì có xài bao nhiêu tiền cũng đáng giá.

Nhưng tình huống của Hứa Tiểu Quân và bọn họ không quá giống nhau, tuy Hứa Tiểu Quân là quản lý bộ phận có lương cao nhưng vẫn quá chênh lệch so với giới nhà giàu ra tay là tiền triệu. Hàn Hướng Nhu cân nhắc xong, quyết định trở về hỏi Tần Mặc giá thị trường của việc làm ăn này là bao nhiêu, sau đó dựa trên cơ sở của Tần Mặc mà điều chỉnh. Rốt cuộc bùa mình dùng đều là bùa cực phẩm, không phải là bùa sơ cấp có thể so sánh được.

“Trước hết không gấp, chờ sau khi xử lý xong việc này rồi lại nói.” Nhìn thấy cửa thang máy mở, Hàn Hướng Nhu không nhiều lời nữa bèn đi thẳng vào thang máy. Đi ra khỏi nhà họ Hứa, Hàn Hướng Nhu cũng không vội vã trở về công ty mà dựa theo địa chỉ trên tin tức đi tới chỗ cô gái tự chụp ảnh mà ngã từ trên cao xuống --- Đông Đường Hoa Phủ.

Đông Đường Hoa Phủ cũng không phải là tiểu khu chính, nó chỉ có ba tòa nhà cao tầng nằm ngay rìa phố. Sau tòa cao tầng là một con hẻm nhỏ hẹp, bên kia hẻm nhỏ xây tường cao. Đã từng có rất nhiều người đi đường đều đi con hẻm nhỏ này để đi tắt, nhưng từ khi xảy ra vụ rơi lầu thì người đi đường đã ít hơn nhiều.

Bạn đang đọc Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ (Dịch) của Tín Dụng Tạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.