Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tài cao bát đấu 3

Phiên bản Dịch · 1026 chữ

Thương hoa tiếc ngọc ư?

Không có đâu!

Tô Thanh Linh che mắt, mắt còn lại trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi dám đánh ta?"

Lạc Tử Quân cũng che mắt, mắt còn lại cũng trừng mắt nhìn nàng: "Sư tỷ dám đánh ta?"

Hai người dùng một mắt trừng mắt nhau một lúc, đều thấy vô vị và trẻ con.

"Ngươi chờ đó!"

Tô Thanh Linh buông lời tàn nhẫn, đứng dậy bỏ đi.

"Được."

Lạc Tử Quân tiếp tục đọc sách.

...

Buổi chiều.

Lạc Tử Quân trở về nhà.

Tỷ phu vẫn chưa về.

Tỷ tỷ đã nấu một bàn đồ ăn nhưng mặt lại lạnh tanh, trông rất tức giận.

Lạc Tử Quân cho rằng là tỷ phu gây ra, đang định khuyên can thì Lạc Kiều Dung tức giận nói: "Đệ đoán xem khi tỷ trở về vào tối hôm qua, tỷ đã gặp ai? Hừ, gặp đại tiểu thư Tôn gia và mẫu thân của nàng ta."

Lạc Tử Quân không nói gì, lắng nghe nàng tiếp tục nói: "Lúc đầu tỷ nghĩ đến tình nghĩa giữa hai nhà, dù không thể làm thông gia thì cũng có thể làm bằng hữu nên chủ động tiến lại gần định chào hỏi."

"Ha ha, ai ngờ Trần thị lại tưởng tỷ muốn dây dưa với nữ nhi của bà ta, trực tiếp nói rằng tháng sau nữ nhi của bà ta sẽ đến thư viện học, tạm thời không muốn thành thân. Sau đó lại bóng gió nói rằng khuê nữ nhà bà ta từ nhỏ đã thích đọc sách, giờ lại đến thư viện học nên sau này muốn tìm một người đọc sách để gả..."

"Ta phỉ! Bà ta thật sự cho rằng nhà chúng ta không có khuê nữ của bà ta thì không sống nổi sao? Bộ dạng đó thật khiến tỷ buồn nôn!"

"Chẳng phải chỉ có mấy đồng tiền hôi ư? Không phải chỉ cấu kết với mấy tên làm quan ư? Tức chết ta rồi!"

Lạc Kiều Dung càng nói càng tức, nước mắt sắp rơi.

Lạc Tử Quân vội vàng khuyên can, thấy nàng vẫn chưa hết giận, đành nói: "Tỷ tỷ đừng tức giận, đến lúc đó đệ thi đỗ cử nhân, rồi dẫn mấy nàng dâu đẹp hơn Tôn đại tiểu thư gấp trăm lần về, chọc tức chết bọn họ."

Lạc Kiều Dung nghe vậy thì "phì" cười, lúc này mới hết giận, lườm hắn rồi nói: "Nói khoác, đệ mà thi đỗ tú tài thì nhà chúng ta đã phải đốt hương khấn tạ rồi. Nếu thi đỗ cử nhân, tỷ và tỷ phu còn không cười chết sao, tổ tiên nhà họ Lạc chúng ta cũng phải bò ra khỏi quan tài mà cười. Nếu đệ dẫn thêm mấy nàng dâu đẹp về, tỷ tỷ đảm bảo mỗi ngày sẽ làm trâu làm ngựa, hầu hạ các nàng vui vẻ, còn hạnh phúc hơn cả công chúa! Còn về việc tức giận đôi mẹ con vong ơn bội nghĩa Tôn gia, hừ, đến lúc đó, ta nhìn cũng không thèm nhìn bọn họ! Không đáng!"

Lạc Tử Quân ngây người nhìn nàng, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm xúc chưa từng có.

Vừa quen thuộc vừa xa lạ, vừa thân thiết vừa ấm áp.

Rõ ràng gần trong gang tấc nhưng lại cảm thấy rất xa xôi.

Không.

Hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.

Hắn chỉ đến thế gian này để hoàn thành nhiệm vụ, sau khi hoàn thành hắn sẽ rời đi.

Vì vậy, với hắn hiện tại, những thứ như tình thân, tình yêu, tình bạn đều là giả dối.

Hắn tuyệt đối không thể tin tưởng thêm lần nào nữa.

Ngày mùng hai tháng tư, kỳ thi Phủ bắt đầu.

Sáng sớm tinh mơ.

Những sĩ tử chuẩn bị tham gia kỳ thi Phủ đã chen chúc trước nha môn ở phố Đông.

Địa điểm thi Phủ hôm nay chính là đại viện bên phải nha môn.

Tri phủ huyện này là Từ Tùng Văn, đảm nhiệm chức chủ trì kỳ thi Phủ lần này.

Lạc Tử Quân đã dậy từ rất sớm.

Sau khi ăn sáng cùng tỷ tỷ và tỷ phu, hai người đã hộ tống hắn đến phủ nha.

Trên đường đi, tỷ tỷ luôn khuyên hắn không nên căng thẳng.

"Nếu năm nay không đỗ thì năm sau thi lại, đệ còn trẻ, không sợ. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên, đệ lại quyết định vội vàng, không có nhiều thời gian ôn luyện..."

Sau đó lại kể về người hàng xóm nào đó đã thi mười mấy năm mới đỗ.

Chủ yếu là không muốn hắn có gánh nặng tâm lý.

Tỷ phu Lý Chính Sơn cũng ở bên cạnh nói: "Cứ coi như đi mở mang tầm mắt, tiện thể có thể kết giao với vài bằng hữu là sĩ tử."

Ba người đến phủ nha, thấy nơi này đã chật kín người.

Ngoài các sĩ tử ra, còn có người thân, bằng hữu của các sĩ tử và một số người dân hiếu kỳ đến xem náo nhiệt.

Lạc Kiều Dung đột nhiên gặp được người quen.

Vương thẩm bán trái cây ở con phố bên cạnh, hôm nay cả nhà già trẻ đến đây để đưa chất tử đi thi Phủ, thấy Lạc Kiều Dung thì rất ngạc nhiên: "Kiều Dung à, đây là đệ đệ của con à? Hôm nay đệ đệ con cũng đến dự thi Phủ à? Không phải nghe nói nó đi học y ở tiệm thuốc rồi sao?"

Lạc Kiều Dung cười tươi nói: "Đúng là đi học y rồi, chẳng qua đệ ấy cũng thích đọc sách nên đến thử xem sao!"

Đây vốn chỉ là lời nói khiêm tốn, ai ngờ đối phương lại tin là thật.

Vương thẩm nhìn Lạc Tử Quân từ trên xuống dưới, gật đầu nói: "Thử cũng tốt, không đỗ cũng không sao, giao du với những người đọc sách, biết đâu cũng có thể được tiếng là người đọc sách. Sau này lấy vợ, còn có thể tăng thêm chút vốn liếng."

Bạn đang đọc Thư Sinh Này Có Chút Hung Ác (Bản Dịch) của Nhất Thiền Tri Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luizy.97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.