Tài cao bát đấu 2
Còn tấm biển ngang trên cửa vẫn là: Y giả nhân tâm.
Hai tên hán tử treo xong câu đối, lại kiểm tra một lượt, rồi vào nhà lấy bạc rồi rời đi.
Lạc Tử Quân lại đứng ngoài cửa một lúc, mới vào trong tiệm, nhìn thiếu nữ sau quầy nói: "Sư tỷ, tháng này phải trả cho ta nhiều tiền hơn một chút."
Tô Thanh Linh vẫn loảng xoảng gảy bàn tính, không thèm để ý đến hắn.
Lạc Tử Quân định vào trong đọc sách, Tô Thanh Linh bỗng lùi người lại, rồi tiến lên, lại đặt đôi gò bồng đảo cao ngất của mình lên quầy, lạnh lùng nói: "Ngày nào cũng nhìn lén, ngươi phải trả tiền cho ta."
Lạc Tử Quân :"...... "
Tiếp tục đọc sách.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Chớp mắt đã đến ngày trước kỳ thi Phủ.
Trong thời gian này, ngoài việc đi khám bệnh cùng sư phụ, Lạc Tử Quân đều ở trong tiệm đọc sách.
Tối về, hắn lại cùng tỷ phu luyện một bộ Thái Tổ Trường Quyền để cường kiện thân thể.
Vị Tô Biệt công tử kia đã đến tiệm tìm hắn hai lần, thấy hắn đang chăm chỉ đèn sách chuẩn bị thi tú tài, liền động viên một phen, còn đặc biệt tặng cho hắn một số sách.
Một ngày nọ.
Tô Đại Phương một mình ra ngoài mua thuốc, Lạc Tử Quân vẫn ở trong tiệm đọc sách.
Ngày mai phải đi thi Phủ, Tô Đại Phương tất nhiên không muốn làm phiền hắn.
Tô Thanh Linh gảy bàn tính sau quầy một lúc, thấy có vẻ hơi chán, liền vào trong, ngồi xuống đối diện hắn.
Lạc Tử Quân đang chăm chú đọc sách, không thèm nhìn nàng.
Lúc này, Tô Thanh Linh cúi người, chống tay lên bàn, đôi gò bồng đảo cao ngất của nàng đặt trên bàn, rồi chống cằm, nghiêng đầu nhìn hắn.
Lạc Tử Quân liếc nhìn từ dưới sách lên, nói: "Sư tỷ, đừng làm ta mất tập trung."
Tô Thanh Linh vẫn giữ nguyên tư thế quyến rũ, hỏi: "Chờ ngươi thi đỗ tú tài, đến lúc đó còn phải đến thư viện, đúng không?"
"Đúng."
"Vậy ngươi còn quay về chứ?"
Lạc Tử Quân buông sách, nhìn đôi mắt long lanh của nàng, lại liếc nhìn bộ ngực đồ sộ trên bàn, gật đầu: "Tất nhiên, ta đã nói với sư phụ rồi, nếu vào được thư viện, mỗi ngày sau khi tan học, ta sẽ đến giúp."
Vai diễn mà chủ nhân Nguyệt Cung giao cho, tạm thời vẫn chưa thể bỏ.
Hắn nhớ rất rõ câu nói đó: "Trong nhiệm vụ, ngươi nhất định phải đóng tròn vai của mình..."
Đệ tử tiệm thuốc chính là vai diễn của hắn khi đến đây.
Tạm thời vẫn chưa thể từ bỏ.
Hơn nữa, hắn còn cần kiếm tiền.
Mặc dù tỷ tỷ và tỷ phu không nói gì nhưng hắn thấy rõ ràng là áp lực của tỷ phu rất lớn, thậm chí có lúc tối bận đến nỗi không kịp về ăn cơm.
Thi tú tài không tốn bao nhiêu tiền nhưng sau này vào thư viện thì đó là chuyện tiêu tiền như nước.
Hắn còn phải nghĩ cách kiếm tiền giúp tỷ tỷ và tỷ phu giảm bớt gánh nặng.
Tô Thanh Linh lại hỏi: "Ngươi có tự tin không?"
Lạc Tử Quân gật đầu.
Với hắn, thi tú tài quá dễ, nhắm mắt cũng qua được.
Chỉ có thi cử nhân mới có thể hơi khó một chút.
Gần đây, hắn chuyên đọc sách về phương diện này, phát hiện ra khoa cử của thế giới này khác rất nhiều so với khoa cử trong lịch sử mà hắn biết.
Khoa cử của thế giới này, từ tú tài, đến cử nhân, đến tiến sĩ, đến đại nho, v.v.
Trong đó, mỗi giai đoạn đều chia thành tám đấu.
Ví dụ, tú tài từ nhất đấu đến bát đấu, cử nhân cũng từ nhất đấu đến bát đấu.
Nhất đấu thấp nhất, bát đấu cao nhất.
Cái gọi là tài cao bát đấu, chính là dùng để hình dung những người tài hoa hơn, cấp bậc cao hơn.
Hơn nữa, những cấp bậc này không phải chỉ dựa vào khoa cử mà có.
Sách nói rằng còn phải trải qua thử thách của bảo thạch tài khí, cuối cùng mới có thể ban cấp.
Còn về cách các văn nhân dùng tài hoa để chống địch và chiến đấu, hắn tìm khắp sách vở cũng không thấy.
Xem ra cần phải vào thư viện mới có thể tìm hiểu được.
Còn về ghi chép về yêu ma quỷ quái, trong sách cũng không có.
"Nghe nói trong thư viện còn có rất nhiều nữ sinh và nữ lão sư, Lạc Tử Quân, ngươi đến đó có phải sẽ ngày nào cũng lén nhìn ngực của họ không?"
Tô Thanh Linh chống cằm, lại hỏi.
Lạc Tử Quân lắc đầu: "Đương nhiên là không, ta sẽ nhìn đàng hoàng, cần gì phải lén lút?"
Tô Thanh Linh nheo đôi mắt long lanh: "Vậy sao lúc nhìn ta, ngươi lại phải lén lút, không nhìn đàng hoàng?"
Lạc Tử Quân nói: "Sư tỷ cho phép ư?"
"Nếu ta cho phép thì sao?"
Lạc Tử Quân không nói gì nữa, ánh mắt nhìn về phía nàng.
Ngay lúc này, một nắm đấm tung ra, đánh vào mắt hắn.
"Á..."
"Đồ háo sắc!"
Tô Thanh Linh siết chặt nắm đấm, khóe miệng hơi nhếch lên, vẻ mặt lạnh lùng giống như một nữ ma đầu dụ dỗ tiểu bằng hữu làm chuyện xấu rồi lại nghiêm khắc trừng phạt.
Lạc Tử Quân kêu thảm một tiếng, che một bên mắt, đột nhiên nhìn về phía cửa nói: "Sư phụ, sư tỷ đánh đệ tử!"
Tô Thanh Linh quay đầu nhìn lại.
"Bốp!"
Lạc Tử Quân cũng đấm một phát vào mắt nàng: "Đồ lừa gạt!"
Đăng bởi | Luizy.97 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 44 |