Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tú tài lão gia 3

Phiên bản Dịch · 1015 chữ

Chậc chậc, đến lúc đó chẳng phải sẽ gặp Bạch nương tử và Tiểu Thanh sao?

"Thế nhé, Lạc lão đệ, chiều tối ba ngày sau, ta sẽ đợi đệ ở bên cầu Đoạn Tây Hồ, không gặp không về."

Tô Biệt lại liếc trộm thiếu nữ trong quầy, vẫy tay cáo từ.

Lạc Tử Quân tiễn hắn ra khỏi tiệm, đứng ở cửa, trên mặt lộ vẻ như có điều suy nghĩ.

Nếu Bạch nương tử xuất hiện sớm như vậy, e rằng chuyện này khó mà giải quyết.

Đang lúc hắn định quay người trở vào tiệm thì cánh cửa gỗ sau lưng hắn đột nhiên đóng "rầm", rồi còn cài then.

Lạc Tử Quân sửng sốt: "Này, sư tỷ, tỷ làm gì vậy?"

Trong phòng không có tiếng đáp lại.

Lạc Tử Quân lại đợi một lúc, lẩm bẩm vài câu, định về nhà.

Lúc này, bên trong đột nhiên truyền đến giọng nói lạnh như băng của Tô Thanh Linh: "Tú tài lão gia, đi thong thả."

Lạc Tử Quân đành phải nói vọng vào trong: "Sư tỷ, vừa rồi ta chỉ muốn trêu chọc tỷ thôi, không có ý gì khác, ta xin lỗi tỷ."

"Không dám, giờ ngươi đã là tú tài lão gia rồi mà."

"Tỷ còn là sư tỷ của tú tài lão gia, tú tài lão gia trước mặt tỷ chẳng là gì cả!"

"Thật vậy ư?"

"Đương nhiên là thật."

Cánh cửa đột nhiên mở ra.

Tô Thanh Linh cao ráo xinh đẹp, đứng trong cửa nhìn hắn lạnh lùng nói: "Vậy thì ngươi vào đây, để ta véo mông ngươi một cái."

Lạc Tử Quân: "…"

"Sao, không muốn à?"

"Sư tỷ, vậy ta cũng có thể véo mông tỷ một cái không?"

"Hừ, ngươi thử xem?"

Lại không phải chưa từng thử!

Lạc Tử Quân bước chân vào nhà.

Tô Thanh Linh lập tức véo mạnh vào mông hắn, đôi mắt lạnh lùng trừng hắn nói: "Nếu ngươi dám trả đũa, ta, á——"

Lạc Tử Quân không chút do dự, cũng lập tức véo mạnh vào mông nàng.

"Lạc Tử Quân! Ngươi dám… ta sẽ véo chết ngươi!"

"Sư tỷ! Tỷ dám… ta cũng véo chết tỷ!"

"Á…"

Hai người đồng thanh kêu thảm thiết.

Để không ảnh hưởng đến hàng xóm láng giềng và danh tiếng của tiệm thuốc, hai người thậm chí còn cùng nhau đưa tay đóng cửa, rồi tiếp tục véo mông nhau.

Trong nhà không ngừng truyền ra những âm thanh hỗn loạn của nam nữ.

Khi Tô Đại Phương xách hòm thuốc trở về, cửa nhà vừa mở, Lạc Tử Quân ôm mông, khập khiễng đi ra từ trong nhà.

Còn Tô Thanh Linh thì ôm mông, tóc tai bù xù nằm rên rỉ trên quầy thuốc.

"Sư phụ, sư tỷ véo mông đệ tử!"

Lạc Tử Quân lập tức cáo trạng trước, còn vạch mông ra cho hắn xem: "Sư phụ xem, bóp đến chảy máu rồi, quần cũng đỏ hết."

Móng tay của nha đầu kia thật nhọn.

Tô Thanh Linh ở bên trong ôm mông rên rỉ: "Gia gia, đánh chết hắn đi."

Tô Đại Phương nhìn tư thế của hai người, khóe miệng giật giật, phất tay nói: "Các ngươi cứ tiếp tục, ta về trước."

Nói xong, hắn thậm chí còn không vào tiệm, trực tiếp xách hòm thuốc quay về nhà.

Hoàng hôn buông xuống.

Lạc Tử Quân ôm mông chạy về nhà.

May thay, tỷ tỷ đang nấu cơm trong bếp, không để ý thấy, nếu không thì còn tưởng hắn bị cái gì nữa chứ.

Trên quần còn loang lổ vết máu.

Sư tỷ ra tay đúng là tàn nhẫn!

Lạc Tử Quân vội vàng chạy về phòng thay một chiếc quần khác, rồi lại ra giếng giặt quần.

Tỷ phu Lý Chính Sơn vừa về đến, thấy hắn đang giặt quần liền ngạc nhiên hỏi: "Tử Quân, đệ đang làm gì vậy? Quần áo cứ để đó cho tỷ tỷ giặt là được, sao đệ lại tự giặt? Đỗ tú tài rồi mà lại khách sáo thế?"

"Không sao, chỉ là một chiếc quần thôi."

Lạc Kiều Dung nghe thấy tiếng động, cũng đi ra khỏi bếp, vừa định nói gì đó thì ánh mắt nhìn thấy chiếc quần trên tay hắn, ngẩn ra, dường như đột nhiên nghĩ ra điều gì, lại vội vàng lùi vào bếp.

Đợi Lý Chính Sơn vào bếp, nàng vội vàng nói nhỏ: "Chúng ta phải mua cho Tử Quân một nha hoàn."

Lý Chính Sơn ngạc nhiên: "Sao lại thế?"

Lạc Kiều Dung liếc nhìn ra ngoài, nói nhỏ: "Tử Quân cũng không còn nhỏ nữa, trước mắt vẫn phải học hành thi cử, nhất thời chắc chắn không thể thành thân. Mua một nha hoàn, một là có thể tận tình chăm sóc cuộc sống sinh hoạt của đệ ấy, bình thường giúp đệ ấy sắp xếp sách vở, mài mực rót trà, ban đêm trời lạnh cũng có thể giúp đệ ấy ủ ấm chăn, ủ ấm chân. Đệ ấy lớn rồi, thiếp chăm sóc đệ ấy cũng không tiện lắm."

Lý Chính Sơn lập tức hiểu ra, không nhịn được cười nói: "Ta hiểu ý nàng rồi, nàng nghi ngờ vừa rồi chiếc quần của Tử Quân…"

"Đừng nói nữa!"

Lạc Kiều Dung vội vàng cắt ngang lời hắn.

Lúc này, Lạc Tử Quân đi tới, đứng ở cửa nói: "Tỷ phu, đệ đã luyện thành thạo bộ Thái Tổ Trường Quyền rồi. Không phải huynh nói còn có tâm pháp nội công sao? Có thể dạy đệ không?"

Lý Chính Sơn cười nói: "Mới có mấy ngày mà đệ đã luyện thành thạo rồi sao? Đánh thử một lần cho tỷ phu xem đã."

Lạc Tử Quân không nói gì nữa, lập tức bày tư thế, đánh quyền.

Từng chiêu từng thức đều rất có khí thế.

Lý Chính Sơn lộ vẻ kinh ngạc, sau khi Lạc Tử Quân đánh xong, hắn mừng rỡ nói: "Tử Quân, không ngờ đệ lại là một thiên tài luyện võ!"

Bạn đang đọc Thư Sinh Này Có Chút Hung Ác (Bản Dịch) của Nhất Thiền Tri Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luizy.97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.