Tiểu Hải dũng cảm ơi, mau đi sáng tạo kỳ tích! 3
Kỳ quái, con yêu thú cao mười trượng, toàn thân phủ đầy băng sương, thoạt nhìn có chút giống Nam Man Tượng này rốt cuộc là giống loài gì? Hắn tự nhận mình kiến thức uyên bác, quyển 《 Thương Khê Yêu thú chí 》 được lưu truyền trong giới tu tiên đã được hắn đọc thuộc lòng mấy lần, yêu thú cấp một cấp hai được giới thiệu trong đó hắn đều đã thuộc nằm lòng, thế nhưng lúc này lại không tài nào nhớ nổi mình đã từng gặp qua giống loài này.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
"Nói thật, ta vẫn luôn hoài nghi là các vị tổ sư gia của môn phái chúng ta đã phạm phải sai lầm."
Trên chín tầng mây, tên áo đen trắng lớn tuổi thần thần bí bí nói.
Vị sư đệ trẻ tuổi tò mò hỏi: "Sai lầm gì?"
"Ta hoài nghi lúc ấy bọn họ thiết kế Thăng Tiên lộ, trong quy tắc cửa ải cuối cùng đã vô tình viết sai chữ, yêu thú canh giữ cửa ải vốn là yêu thú nhị cấp cửu phẩm, kết quả lại viết thành tam cấp cửu phẩm, chỉ sai một chữ, à không, chỉ sai có một nét thôi!"
Nghe thấy ba chữ tam cấp cửu phẩm, vị sư đệ không khỏi kinh hô: "Yêu thú tam cấp? Cho dù chỉ là cửu phẩm, vậy chẳng phải cũng sắp đạt đến tu vi Trúc Cơ kỳ rồi sao?!"
Kết quả vị sư huynh lại nghiêm túc sửa lại: "Đó là Trúc Cơ kỳ của những môn phái bình thường khác, còn Linh Kiếm phái chúng ta, tu vi Luyện Khí kỳ nhất nhị phẩm đã đủ để đối phó với yêu thú tam cấp hạ phẩm rồi."
Vị sư đệ có chút bất lực nói: "Vậy cũng phải có tu vi Luyện Khí kỳ nhất nhị phẩm chứ, huynh bảo một đám người còn chưa bắt đầu tu luyện phải làm sao đây? Cho dù có pháp bảo gia truyền e là cũng khó."
Vị sư huynh thản nhiên nhún vai: "Ai mà biết được, cho nên đã mấy trăm năm nay không có ai vượt qua được, yêu thú tam cấp, haiiii, chỉ hơn kém nhau có một cấp mà độ khó đã tăng lên gấp mười lần, hơn nữa tam cấp cửu phẩm chỉ là cấp thấp nhất, cho dù gặp phải yêu thú thất bát phẩm cũng không có gì lạ, lần này Hải Vân Phàm kia vận khí tốt, vừa vặn gặp phải cửu phẩm... Cho nên ta mới nói, trừ Hải Vân Phàm kia ra có chút hy vọng, những người khác không cần phải nghĩ nữa."
Đang nói, trên tầng mây lại nổi sóng, vị sư huynh liếc mắt nhìn, lập tức hai mắt sáng rực.
"Ồ, bắt đầu rồi!"
Sư đệ vội vàng tiến tới: "A, phản ứng thật quả đoán! Vừa lên đã trực tiếp thi triển Hàng Đầu Thảo Nhân! Lại còn dùng liền ba lần!"
Sư huynh gật đầu: "Lựa chọn như vậy là rất chính xác, tuy chỉ là pháp khí cấp bảy, theo lý mà nói chỉ có tác dụng với tinh quái cấp hai trở xuống, nhưng nếu là tam cấp cửu phẩm, dùng liền ba lần, quả thật có thể khiến nó bị giáng cấp."
Sư đệ có chút lo lắng: "Nhưng cho dù có giáng cấp, cũng là trình độ nhị cấp nhất, nhị phẩm, e rằng cả trăm tinh binh cũng khó lòng làm gì được nó..."
Sư huynh nói: "Yên tâm đi, Hải Vân Phàm kia chắc chắn còn có át chủ bài."
Sư đệ tiếp tục lo lắng: "Cho dù có giấu pháp bảo e là cũng vô dụng, đối với người chưa tu hành mà nói, pháp khí càng cao cấp lại càng khó phát huy công hiệu. Ví như mấy tên trộm kia, pháp bảo lục, thất phẩm dùng ra còn không bằng pháp khí cửu phẩm, thật khiến người ta cười cũng không nổi..."
Sư huynh vô cùng tán thành: "Ừm, đúng là làm mất mặt tu sĩ chúng ta... Nhưng Hải Vân Phàm này đâu có cùng một đẳng cấp với đám củi mục kia, ngươi cứ xem tiếp đi."
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Hải Vân Phàm quả thật không cùng một đẳng cấp với Tạ Càn Long.
Bởi vì Tạ Càn Long dù sao cũng có gia tộc cho át chủ bài, còn hắn thì thật sự không có.
Vân Thái Hoàng tử thân phận tuy hiển hách, nhưng cũng chỉ hiển hách ở phàm trần, hoàng thất Vân Thái tuy giao hảo với rất nhiều tu tiên môn phái, nhưng cũng không đến mức có thể dùng tài nguyên phàm tục để đổi lấy pháp khí Tiên gia... À, pháp khí có lẽ còn có thể tùy ý trao đổi, nhưng pháp bảo thì đúng là rất khó.
Đương nhiên, đế quốc ngàn năm, tìm ra một ít pháp bảo cũng không phải là không thể, nhưng người chưa tu hành cho dù có pháp bảo trong tay thì có thể làm được gì? Ngoại trừ cực phẩm pháp bảo trong truyền thuyết có thể so sánh với tiên khí, những thứ khác đối với người thường mà nói còn không bằng pháp khí, mà pháp khí thì lại không thể mang vào đây.
Hải Vân Phàm cũng không phải hạng người gian lận như Vương Lục, không tìm được sơ hở trên con đường thặng tiên, một đường tiến lên, dựa vào không phải át chủ bài cũng không phải gian lận, chỉ là bằng vào sự nỗ lực không ngừng mà thôi.
Vậy nỗ lực không ngừng có thể tạo ra kỳ tích hay không?
Hải Vân Phàm thật lòng hy vọng là có thể.
Bởi vì nếu không có kỳ tích, hắn chắc chắn sẽ toi mạng.
Hải Vân Phàm không phải người tu hành, không cách nào phán đoán chính xác đẳng cấp của tinh quái, nhưng sau ba lần sử dụng Tiểu Thảo Nhân, cự thú trước mặt chỉ từ cao mười trượng thu nhỏ lại còn bảy trượng, cứ như vậy mà tính, có lẽ kết cục của hắn cũng chỉ từ bị nghiền thành thịt vụn tiến hóa thành bị xé thành từng mảnh mà thôi...
Đăng bởi | Athox |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 154 |