Người đông thế mạnh 1
Trên con đường thặng tiên, sinh tử có số, đối địch với loại cự thú này, cho dù có trăm mạng cũng không đủ để mất. Nhưng mà...
Nhưng Hải Vân Phàm vẫn rút bảo kiếm gia truyền ra, dũng cảm chỉ thẳng về phía đối thủ.
Linh Kiếm phái Phiêu Miểu Phong có một truyền thống tốt đẹp: Xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Ban đầu, chỉ là hai vị sư huynh đệ hắc bạch phụ trách theo dõi trên mây kia do quá nhàm chán, tùy ý bình phẩm về biểu hiện của mọi người trên Thăng Tiên lộ, nhưng sau khi Hải Vân Phàm dẫn đầu tiến vào cửa ải cuối cùng, bắt đầu kịch chiến với tinh quái tam cấp cửu phẩm, chẳng bao lâu sau, đã có đến mấy chục hắc bạch tụ tập lại, bắt đầu bình phẩm, chỉ điểm.
"Ồ, tốc độ của vị công tử này thật nhanh! Mới mười mấy ngày đã đến cửa ải cuối cùng rồi sao?"
"Nhanh thì có tác dụng gì? Thăng Tiên lộ mấy trăm năm nay chưa từng có ai đi qua, hắn càng nhanh, lại càng đến gần thất bại hơn, nghe nói cửa ải cuối cùng là một con tinh quái tam cấp cửu phẩm... Ơ, kia chẳng phải là dị chủng Mãnh Mã Tượng của Tây Di đại lục hay sao? Ai thả nó ra vậy? Loại này ở trong đám tinh quái đồng cấp có thể coi là bá chủ, tam cấp cửu phẩm có thể so với thất, bát phẩm của những loại khác, còn đánh cái gì nữa?"
"Chuyện này cũng khó nói, sau ba lần Hàng Đầu, tu vi của Mãnh Mã Tượng đã giảm mất ba phần, bị giáng cấp rồi..."
"Giáng cấp thì có tác dụng gì? Kêu chưởng môn giáng xuống một cảnh giới đánh với ngươi, ngươi có phần thắng sao?"
"Ngươi đừng cãi nữa, nhìn kìa, Hải Vân Phàm ra tay rồi!"
"A, vậy mà lại dùng thanh kiếm nhỏ như cái tăm trong tay đi chém Mãnh Mã Tượng da dày thịt béo, thật là dũng cảm, vô cùng dũng cảm!"
"Đúng vậy, biết rõ phải chết nhưng vẫn vung kiếm, loại giác ngộ về kiếm này thật khiến người ta bội phục."
"A, hình như bị đánh bay rồi, ôi chao, có vẻ như sắp rơi xuống vực rồi."
"... Hình như thật sự rơi xuống rồi?"
"Không phải chứ? Chờ chút xem, nói không chừng lát nữa sẽ bay lên lật ngược tình thế."
"... Đã lâu như vậy rồi, hoàn toàn không thấy động tĩnh gì cả! Nằm im trong đống tuyết kia kìa!"
"Chuyện này, rốt cuộc là thế nào? Còn át chủ bài đâu? Còn tuyệt cảnh lật ngược tình thế đâu!?"
"Không thể nào cứ như vậy mà chết chứ? Chẳng phải rất nhiều vị sư thúc, sư bá đều rất coi trọng hắn sao? Mấy hôm trước sư phụ còn ở ngay trước mặt chúng ta khen hắn là thiên tài có hy vọng nhất đi xuyên qua Thăng Tiên lộ, vậy mà cứ như vậy mà chết rồi!?"
"Chắc là sư phụ muốn mượn chuyện này để dạy bảo chúng ta, trên con đường tu hành, mọi chuyện đều có thể xảy ra, phải biết kiềm chế, không được kiêu ngạo, nóng vội?"
"... Àii, xem ra là hết trò hay để xem rồi, giải tán thôi."
Không bao lâu, đám người tụ tập lại liền ầm ầm tản đi, chỉ còn lại hai vị sư huynh đệ kia do có nhiệm vụ trong người nên vẫn ở lại.
Một lát sau, người sư đệ kia vẫn còn chút khó tin: "... Sư huynh, Hải Vân Phàm kia, không phải thật sự chết rồi chứ?"
Sư huynh nhìn chằm chằm vào tầng mây, do dự nói: "Ta lại cảm thấy hắn ta cố ý, tư thế bay ra ngoài vừa rồi có chút kỳ lạ, tuy rằng cách một tầng mây mù, ta cũng không dám chắc chắn. Nhưng nếu đổi một góc độ khác mà suy nghĩ, gặp phải loại đối thủ không thể chiến thắng, có lẽ nhảy xuống vực sâu còn có một đường sinh cơ."
"... A! Sư huynh, hắn động rồi kìa!"
Sư đệ vô cùng kinh hỉ chỉ vào đám mây đang động đậy.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Hải Vân Phàm đương nhiên không chết, nếu đã chết, chẳng phải mấy năm khổ luyện bí kiếm hoàng thất Nhu Vân Kiếm Thuật coi như uổng phí sao?
Đại hội Thăng Tiên không tiếp nhận những tu giả đã bước chân vào con đường tu hành, mà Hải Vân Phàm cũng chỉ mới luyện tập võ học thế gian, tư chất tu hành của hắn chỉ có tam phẩm, nhưng tư chất võ học lại là thượng thừa, mười hai tuổi đã luyện thành Nhu Vân Kiếm đến năm, sáu phần hỏa hầu, thi triển ra bằng Nhu Vân Nhuyễn Kiếm, một trong tam đại thần binh của Vân Thái, cho dù là vạn quân chi lực cũng có thể đỡ được một lần.
Một đòn của Mãnh Mã Cự Thú đâu chỉ có vạn quân, nhưng đối với cự thú mà nói, một con kiến hôi như Hải Vân Phàm căn bản không đáng để nó dốc toàn lực, chỉ cần dùng cái mũi to lớn như cột đá kia tùy ý vung lên một cái, cũng đủ để nghiền nát người thành thịt vụn... Nếu như vẫn chưa nát, vậy thì tăng thêm một lần lực đạo nữa mà vung tiếp.
Nhu Vân Kiếm của Hải Vân Phàm vừa vặn chặn được một kích đầu tiên của Mãnh Mã Tượng, sau đó mượn lực bay xuống vực sâu — ngoài cách này ra, cho dù hắn có chạy về phương hướng nào, cũng sẽ bị cự thú đuổi kịp, giẫm chết ngay tại chỗ.
Còn về phần rơi xuống vực, cũng không phải là vấn đề gì to tát, sườn núi Băng Phong cốc quanh năm tích tuyết, lại thêm Nhu Vân Kiếm có thể hóa giải lực đạo... Tuy rằng cuối cùng vẫn bị lực phản chấn khiến cho thiếu chút nữa hộc máu, nhưng trước một con tinh quái khổng lồ tam cấp cửu phẩm mà có thể bảo toàn tính mạng, đó chính là thắng lợi lớn nhất rồi.
Đăng bởi | Athox |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 127 |