Ngươi cố ý phải không! Ta muốn cáo buộc ngươi! 3
"Nói ra thì xấu hổ, đích thực là ta chưa tận mắt xác nhận, lúc ấy ta chỉ nhìn lướt qua từ khe cửa... Lúc ấy ta còn thấy kỳ lạ, tại sao nhân vật trong truyền thuyết lại chỉ có Tam phẩm linh căn... Lúc ấy tinh thần lực của ta đang sử dụng vào việc khác, không kịp mở Đại Diễn Linh Nhãn ra, không nhìn ra Vương Lục là Không Linh Căn, còn tưởng rằng hắn ta là người bình thường, cho nên mới lầm tưởng là Vương Trung..."
"Lão ngốc, huynh biết rõ mình cận lòi đến mức Trà với Niên cũng không phân biệt được, ra ngoài còn không đeo kính, hơn nữa còn dám không mở Linh Nhãn, huynh cố ý đúng không!? Ta muốn cáo buộc huynh! Sau đó buộc tội tất cả các đời Chưởng môn tiếp theo cho đến khi đến lượt ta!"
"..."
Chưởng môn đương nhiên không phải cố ý, trong lúc những người khác đang bận rộn với đại hội Thăng Tiên, hắn ta cũng đang bận tối mắt tối mũi vì một số chuyện, cho đến bây giờ bản thể vẫn chưa trở về Linh Kiếm sơn, vốn tưởng rằng đã có các sư đệ sư muội tọa trấn, hóa thân đã đủ để ứng phó, không ngờ chỉ vì sơ suất nhất thời mà suýt nữa gây ra đại họa!
Tuyển nhầm người thì cũng thôi đi, nếu thật sự bỏ lỡ Vương Lục thì có hối hận cũng không kịp.
Mặc dù mười hai năm qua, kết quả của mỗi lần thi triển Tinh Thần Đại Diễn Thuật đều rất mơ hồ, cái gọi là Thiên mệnh chi tử, trải qua mười hai năm, tầm quan trọng cũng dần giảm xuống, nhưng không thể nghi ngờ, sau khi sao chổi Halley đi qua, Tu Tiên Giới sẽ nghênh đón thời đại hoàng kim, trong mười hai năm này, kỳ tài trăm năm khó gặp lần lượt xuất hiện, chỉ riêng những người được Linh Kiếm phái phát hiện và thu nhận cũng đã có hai ba người, còn Vương Lục này...
"Sư muội, rốt cuộc muội nắm chắc bao nhiêu phần?"
"Mẹ kiếp, huynh là cá vàng chỉ có trí nhớ bảy giây à? Câu này huynh đã hỏi bao nhiêu lần rồi mà vẫn chưa nhớ đáp án sao? Đương nhiên là ta nắm chắc mười phần! Ta vĩnh viễn nắm chắc mười phần!"
Chưởng môn thở dài, hắn ta biết sư muội đương nhiên không thể nào nắm chắc mười phần, nàng ta từ trước đến nay chưa bao giờ đáng tin cậy như vậy, nhưng nói đi cũng phải nói lại, tư chất của Vương Lục này quả thực kỳ lạ chưa từng có, nói hắn ta là Thiên mệnh chi tử cũng không quá đáng --- có thể sở hữu loại linh căn truyền thuyết như Không Linh Căn, chỉ riêng giá trị sưu tầm thôi cũng đã khó mà đánh giá, cộng thêm kết quả của Tinh Thần Đại Diễn Thuật...
"Được rồi, vậy chúng ta thu nhận hắn ta, dù sao những chuyện khác tạm thời không đề cập tới... Chung quy thì hắn ta cũng đã có được Tiêu Vân cổ tiền."
Hai người bàn bạc xong, bèn quay trở lại Huyền Vân Đường, các Trưởng lão khác đã sớm mất kiên nhẫn chờ đợi.
Lưu Hiển hỏi: "Sư huynh, bây giờ chúng ta nên làm gì?"
"Trước tiên nghe xem hắn ta nói thế nào đã." Chưởng môn nhân trước mặt các vị Trưởng lão khác vẫn điềm tĩnh như thường, càng không đề cập đến hiểu lầm lớn do bản thân mở mắt mà như mù gây ra: "Linh Kiếm phái là nơi xem trọng quy củ."
Các Trưởng lão khác cũng có suy nghĩ tương tự, sự tình đã đến nước này, trước tiên cứ nghe xem đối phương muốn gì đã, dù sao nhập môn cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng, cách suy nghĩ của Vương Lục lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.
"Hả? Thật sự có thể để ta tùy ý đưa ra một yêu cầu sao?"
Bên ngoài Huyền Vân Đường, Vương Lục nở nụ cười mà hắn đã chờ đợi từ lâu.
"Được, vậy ta muốn làm Chưởng môn nhân của Linh Kiếm phái!"
"..."
Sau một khoảng im lặng dài đằng đẵng, trong nội đường truyền ra một giọng nói run rẩy: "Ngươi... Vẫn nên bình tĩnh một chút, đưa ra yêu cầu thực tế một chút đi."
Sau đó, giọng nói quen thuộc của nữ nhân kia cũng vang lên đầy phẫn nộ: "Tên đầu trọc chết tiệt, ngươi dám giành sư thái với ta sao!?"
Vương Lục hỏi: "Chậc, xem ra chức vị Trưởng lão cũng không có gì hay ho rồi?"
Một giọng nói trong nội đường đáp: "Cho dù có cho ngươi chức vị Trưởng lão, ngươi cũng chưa chắc đã ngồi vững đâu, Trưởng lão Linh Kiếm phái không phải chức vị cả đời, hoàn toàn có khả năng bị bãi miễn."
Giọng nữ nhân: "Mẹ kiếp."
Vương Lục tiếp tục thỏa hiệp: "Vậy ta muốn Tiên Khí siêu phẩm."
"Được thôi, chờ ngày nào đó có người trong chúng ta luyện ra được bảo vật nghịch thiên đó thì sẽ tặng cho ngươi, ước chừng phải mất khoảng năm ngàn năm."
"... Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, rốt cuộc các ngươi có thành ý hay không?"
Các vị Trưởng lão trong nội đường tức giận: "Rốt cuộc là ai không có thành ý hả? Không phải muốn mặt trăng trên trời thì là muốn mặt trời trên trời, ngươi còn đưa ra yêu cầu lung tung như vậy thì đừng trách chúng ta hủy bỏ tư cách ước nguyện của ngươi!"
"Àii, đã như vậy, ta đành miễn cưỡng thỏa hiệp vậy... Làm một đệ tử chân truyền là được rồi."
Chư vị Trưởng lão đều đồng loạt hít sâu một hơi.
Đăng bởi | Athox |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 177 |