Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giang hồ hiểm ác.

Tiểu thuyết gốc · 1039 chữ

Thần giới.

Một tên cường giả chật vật tiến về lăng mộ, người này hai mắt bầm dập, quần áo rách nát, cả người đều là vết thương chi chít, tuy vậy hắn vẫn đắc ý lết về phía trước.

"Khà khà, cuối cùng ta cũng sắp có được một trong những quyển bí tịch của Tuệ Thần"

Người này cười ha hả, tận dụng hết sức lực cuối cùng để mở chiếc hộp cổ lão trước mặt ra.

"Bách khoa nông-lâm-ngư nghiệp, làm giàu không khó chỉ sợ không đọc được chữ"

Tên cường giả đứng hình, lật ra xem vài trang sau đó ngây ngốc, 45 vạn năm phá đảo lăng mộ rốt cuộc đạt được bí kíp nuôi cá trồng rau.

"connnn mịaaaa nóoooo"

Tên này thất khiếu tung tóe máu huyết, cuối cùng thân thể không chịu được nên nổ tan tành, không gian xung quanh vỡ nát cuốn theo vô số gạch đá sụp đổ, từ đây không còn người nào có thể đi vào đây được nữa.

...

Tuệ Thần, vị cường giả tu luyện đạt tới đỉnh phong của loài người, tích đức vô số nên siêu phàm thoát tục biến hóa thành thần linh, để lại cho đời sau không biết bao nhiêu tri thức, những kiến thức ấy được viết vào những cuốn sách nằm rải rác khắp nơi trên thế giới, có người nói mỗi quyển sách chứa đựng lượng kiến thức khổng lồ, từ đó dẫn đến vô số cường giả săn lùng khắp nơi nhằm tìm kiếm những bí mật của trời đất.

Không ngờ, vị Tuệ Thần cũng có nghiên cứu phương thức làm giàu, đối với người đã sắp cạn kiệt thọ nguyên như Nhu Quân Thủy Hải mà nói, cuốn sách này chỉ là thứ vô dụng mặc dù chứa đựng vô số kiến thức bên trong.

Nói về 45 vạn năm trước, Nhu Quân Thủy Hải nhận thấy mình không thể tăng tiến thêm trong con đường võ đạo, hắn quyết định lên đường tìm kiếm cơ duyên để đột phá đến cảnh giới cao hơn, nghìn lần không ngờ rằng hy vọng của hắn đã bị dập tắt trong gang tấc

"Đáng tiếc, sống hàng triệu năm lại không có nổi một tên đệ tử để truyền thụ, một đời cố gắng tu luyện coi như bỏ phí"

Nhu Quân Thủy Hải thở dài, chỉ thấy gương mặt hắn dần có nhiều nếp nhăn rồi sau đó bị vùi lấp vào trong đất đá.

Cửu Linh đại lục.

Cạnh bìa rừng là ngôi nhà rách nát, một thiếu niên ngồi trên bộ bàn ghế cũ nát thưởng thức chén trà đã lạnh.

"Ừm, không tệ"

Hắn là Mạc Chương, thuộc dòng chính của Mạc gia. Mạc gia vốn là gia tộc võ giả danh giá ở thành Đông Dương, hậu thế sinh ra đều là anh tài tuấn kiệt, chỉ có Mạc Chương tư chất bình thường. Cha mẹ Mạc Chương vốn không được lòng người trong gia tộc, nay lại bị bạo bệnh mà qua đời nên mọi áp lực dồn hết về phía Mạc Chương. Cuối cùng, Mạc Chương không chịu nổi áp lực từ họ hàng nên đã quyết định rời khỏi khi suy nghĩ thông suốt, hắn tự động tìm gặp gia chủ để xin dọn ra khỏi gia tộc với điều kiện 100 đồng vàng và toàn bộ phần đất của gia tộc ở vùng biên cương.

Mạc Chương biết 100 đồng vàng đối với gia tộc lớn chẳng là bao nhiêu, cùng lắm chỉ là chín trâu mất một sợi lông cùng với 2 mẫu đất ở vùng biên cương hoang vu vứt đi luôn cũng chẳng sao. Nếu đổi lại là Mạc Chương, hắn sẵn sàng đánh đổi những thứ này để loại đi cái gai trong mắt.

Quả nhiên hắn đoán đúng, gia chủ và các bô lão nhau nhau tán thành, cuối cùng dẫn tới hiện trạng như ngày hôm nay.

Mạc Chương trầm ngâm nhìn số tiền trong túi

"Phải tìm công việc, nếu chỉ có ăn mà không làm thì núi tiền cũng sập a", "cũng phải đi thăm dò một chút mới được"

Đặt chén trà xuống, Mạc Chương dạo bước về phía trấn nhỏ gần đó. Trên đường đi, hắn thấy dòng người qua lại tấp nập, dù không gấm vóc lụa là, không quý phái cao sang nhưng không khí ở đây vẫn thoải mái hơn nhiều so với trong gia tộc. Cực khổ một chút thì đã làm sao? So với cuộc sống vô tư thoải mái thì cũng đáng giá.

Trấn Giang Lâm, một thị trấn lớn với nhân số khoảng 50 nghìn, nơi đây là cửa khẩu giao thương nhưng phần lớn người dân nơi đây kiếm thu nhập ở trong thành hoặc các trấn khác.

Mạc Chương bất cần đời bước vào quán rượu gần đó, gọi vài món ăn rồi thưởng thức một chút cuộc sống dân dã. Mạc Chương cũng nghe ngóng được không ít thông tin về tình hình hiện tại của thị trấn này.

"Hàn huynh, ngươi có nghe nói sắp tới Dạ Tinh lâu sẽ được khai trương ở đây không?"

"Dĩ nhiên, nghe phong thanh còn điều động rất nhiều kỹ nữ chuyên nghiệp ở chi nhánh nội thành qua"

"Haha, vậy là sắp tới chúng ta sẽ được vui chơi thoải mái mà không cần phải xa xôi đi vào nội thành, nghĩ đến dáng người của kỹ nữ Dạ Tinh lâu ta lại thấy..."

"T-Túc đệ, lão bà tìm ngươi kìa"

"Oái"

...

Mọi người trong quán nhao nhao lắc đầu mặc niệm, tên này ít nhất cũng phải ngủ ngoài đường hai đêm a.

Mạc Chương ngồi bàn bên nên nghe hết cuộc trò chuyện của huynh đệ Hàn Túc, suy tư nghĩ

"Dạ Tinh lâu, mình từng nghe các biểu huynh trò chuyện về nó nhưng vẫn chưa tận mắt chứng kiến, hôm nào vào xem thử mới được"

Đáng tiếc, tâm hồn trong sáng của Mạc Chương vốn chưa trải sự đời lại bị hai vị người lạ này đầu độc chỉ vỏn vẹn bằng một cuộc hội thoại, quả là giang hồ hiểm ác.

Bạn đang đọc Thương Thần sáng tác bởi kakaJoJ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kakaJoJ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.