Editor: SCvitao
Từ Tiểu Khê cảm thấy chỉ cần có thể ở trong huyện nuôi sống gia đình là được, yêu cầu cũng không cao.
“Bác Vương, nếu bác muốn ăn cái gì, có thể nói riêng với cháu, dể cháu làm, làm không được nhiều còn không làm được ít sao? Cảm ơn bác đã tuyên truyền giúp cho tiệm nhỏ của cháu.”
Ông Vương nghe thấy lời này ánh mắt sáng lên, “Nhìn còn trẻ, còn ất biết ăn nói.”
Từ Tiểu Khê cười cười, cúi đầu rửa sạch sẽ mấy chén bát, sau đó cho vào tủ khử trùng.
Sau đó ba người nói chuyện không bao lâu, trong tiệm liền bắt đầu có người đi vào.
Ông Vương đi qua tiếp đón, “Lão Hàn, ông đã đến rồi, mau, ăn cơm chưa? Tôi vừa mới ăn một chén mì sợi, hiện tại còn nhwos rõ hương vị đây.”
Lão Hàn vẫn rất tán thành khẩu vị của ông bàn già này, bất quá đối với một chén mì thịt bò cán tay cũng không có quá nhiều tin tưởng, ăn ngon cũng sẽ không bằng tiệm ăn mấy ngày hôm trước ông ăn ở thủ đô, nghe nói đầu bếp tiệm ăn đó đầu bếp cấp quốc gia đó.
Lão Hàn là một ông lão theo phong cách tây, trên đầu còn dội một chiếc mũ thời trang, mặc áo POLO, mang mắt kính, thoạt nhìn thập phần văn nhã.
“Được được, vậy chủ tiệm nấu cho một chén đi.” Ông tùy ý nói với Từ Tiểu Khê, liền lôi kéo ông Vương, “Tôi nói ông nghe, khi nào ông phải tới thủ đô một lần, rốt cuộc là thành phố lớn, tay nghề của đầu bếp thật không phải chỗ nông thôn chúng ta có thể so sánh.”
Ông Vương không muốn đáp lời này, nhìn nhìn bộ dáng khoe khoang này, cũng không muốn nhìn.
“Vậy sao ông không ở lại thủ đô?”
Lão Hàn thoáng cau mày, “Không thể gây thêm phiền toái cho con cháu, hắn ở thủ dô tuy rằng đi làm công ty lớn, còn là giám đốc, nhưng áp lực cũng lớn, vẫn là ử chung với mấy ông bạn già nói chuyện đánh bài thích hơn.”
Ông Vương méo miệng.
Lão Hàn thấy vậy, nhướng mày cười cười, rốt cuộc là ông bạn già.
Từ Tiểu Khê nghe bọn họ nói chuyện cũng cảm thấy thú vị, rõ ràng quan hệ rất tốt, nhưng lại không ngừng muốn tranh cao thấp, cnagf già càng như trẻ con.
Ông Vương ngồi ở trên ghế nửa cong lưng, hướng về phía phía cháu gái vỗ vỗ tay, “Tới, đến chỗ ông nội này.”
Lão Hàn nhìn thấy đứa nhỏ này, cũng rất hâm mộ, rốt cuộc cháu trai của ông đi học ở thủ đô, hiện tại đều không quá thân thiết, bạn già cũng qu·a đ·ời từ sớm, trong nhà không còn ai, cho nên ông mới thích tới mấy chỗ náo nhiệt.
Từ Tiểu Khê bưng mì sợi lên, “Mì của ngài ạ.”
Lão Hàn nhìn chén mì, nóng hôi hổi, sau đó chính là một loạt mùi hương, cầm lấy đôi đũa nếm một ngụm liền ngơ ngác nhìn về phía lão Vương.
Ông Vương đắc ý mà nhìn ông, “Thế nào, so với tiệm ăn ông ăn ở thủ đô có ngon bằng không?”
Lão Hàn thật đúng là phân biệt không nổi, mì thịt bò này không tầm thường, “Chủ tiệm, đây là cô làm sao?”
Khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Từ Tiểu Khê mang theo ý cười, gật gật đầu, “Đúng ạ, cháu làm, mì sợi này mới cán từ buổi sáng.”
Lão Hàn cảm thấy mì thịt bò này làm ông nhớ tới nhà, trầm mặc không nói một hơi ăn xong, lau lau miệng, “Cái kia, tôi hỏi một chút, ở chỗ này còn có món khác không? Tôi định ăn cơm sáng ở chỗ này, cơm chiều cũng vậy.”
Ông Vương ha ha nở nụ cười, “Điều này tôi đã sớm hỏi qua, Tiểu Từ làm một mình nên lo liệu không hết quá nhiều việc, đừng nghĩ.”
Lão Hàn nghe xong lời này liền lập tức liền quay đầu nhìn Từ Tiểu Khê, xác nhận lời này là thật hay giả?
Từ Tiểu Khê cũng chỉ có thể gật đầu.
Lão Hàn than một tiếng, rất khó gặp được một tiệm ăn hợp ý như vây.
Buổi sáng Từ Hoài học bốn tiết, 12 giờ giờ kém liền chạy ra khỏi cổng trường.
Triệu Minh Dữu liền ngồi ở phía trước hắn, kéo lấy áo đồng phục của hắn, cợt nhả, “Tôi nói này, vị huynh đài này, cậu chạy nhanh như vậy làm gì?”
Từ Hoài ghét bỏ kéo tay hắn ra, “Về nhà ăn cơm.”
Triệu Minh Dữu đứng lên khoác vai hắn, “Dì nhỏ của cậu thật sự không đi nữa? Kỳ thật, anh đây nói một câu, cậu đừng không vui, tôi cảm thấy bà dì nhỏ này của cậu không tốt bụng lắm, lúc trước cô ấy ném cậu với Từ Trì ở nhà, lúc đó Từ Trì mới vài tuổi, đã phải ở một mình trong ký túc trường học, cậu còn phải chăm sóc nó.”
Nhà hai người cách nhau rất gần, cho nên cũng là từ nhỏ học tiểu học cùng nhau, hắn rất rõ ràng hoàn cảnh của Từ Hoài.
Đăng bởi | scvitao |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 39 |