Editor: SCvitao
Từ Hoài cau mày đẩy cánh tay hắn ra, “Cậu không được nói dì tôi như vậy, năm đó dì phải đi ra ngoài làm công kiếm tiền nuôi tôi và em trai.”
Triệu Minh Dữu ngoài cười nhưng trong không cười ha hả hai tiếng, “Đó là nghãi vụ của cô ta, cô ta còn bán nhà cậu để trả nợ cho ông ngoại bà ngoại mà, không nên có trách nhiệm nuôi hai anh em sao.”
Từ Hoài lười nói với hắn, “Tôi phải về nhà ăn cơm, nếu cậu không đi tới nhà ăn thì về nhà đi.”
Triệu Minh Dữu mới không về nhà đâu, chuyện hồi sáng này, thầy Chu đã gọi điện thoại về nhà, cha mẹ hắn đang ở trong nhà cầm roi chờ hắn đâu.
“Nhà cậu cách trường học một đoạn đường, tôi nói nè, chúng ta hôm nay đi ngõ Ô Thạch đi, ở đó tôi mới phát hiện một tiệm mì đặc biệt ngon, mì cán tay siêu đỉnh, hơn nữa chủ tiệm rất tốt, lớn lên xinh đẹp.”
Từ Hoài nghe hắn nói xong liền dùng ánh mắt hài hước lướt qua người hắn, sau đó liền gật đầu, “Được, đi thôi.”
Triệu Minh Dữu nghĩ tới chén mì ăn buổi sáng, chảy cả nước miếng, ăn ngon thật.
Vóc dáng hai người đều không thấp, một đường chạy chậm đi ra ngoài.
Từ Tiểu Khê đang ở trong tiệm vội vàng rửa bát, thu thập bàn ghế, còn muốn lau nhà, buổi chiều có thể tan tầm.
Vào ngõ Ô Thạch, Triệu Minh Dữu liền đi nhanh hơn Từ Hoài nhiều, tới cửa tiệm còn chỉ chỉ tấm biển.
“Còn cùng họ với cậu nè, đều họ Từ.” Nói xong liền đi nhanh vào.
Từ Hoài đi ở phía sau, hai người trước sau tiến vào.
Từ Tiểu Khê ngẩng đầu nhìn, xem ra hai người bọn họ còn quen nhau.
“Chị.”
“Dì nhỏ.”
Hai người đồng thời mở miệng.
Ánh mắt Triệu Minh Dữu khó hiểu nghi hoặc, cuối cùng biến thành kinh hoảng quay đầu nhìn về phía Từ Hoài.
“Dì nhỏ?”
Từ Hoài đi qua, cũng không để ý đến hắn, “Dì nhỏ, hôm nay bận không?” Hắn xắn tay áo lên định hỗ trợ rửa chén.
Từ Tiểu Khê chỉ chỉ cây lau nhà bên cạnh, “Không cần, cháu giúp dì lau nhà là được.”
Từ Hoài cầm lấy cây lau nhà đi về phái sau vặn nước giặt một lượt.
Trên mặt Triệu Minh Dữu có chút xấu hổ cười cười, “Xin chào dì, cháu không biết dì là dì nhỏ của Từ Hoài, hai chúng cháu là bạn học, lúc trước còn học chung tiểu học.”
Từ Tiểu Khê gật gật đầu, “Cảm ơn cháu, mấy năm nay khẳng định cũng chiếu cố Từ Hoài nhà dì không ít.”
Triệu Minh Dữu duỗi tay cào cào cái ót, “Cũng bình thường ạ.”
Từ Hoài từ phía sau cầm cây lau nhà hướng về phía Triệu Minh Dữu lắc đầu.
Từ Tiểu Khê rửa xong chén đũa đều bỏ vào tủ khử trùng, tủ khử trùng này cô mới chọn tốt, vẻ ngoài đẹp, công năng cũng đầy đủ.
“Hai người các cháu vừa rồi tan học đi, buổi sáng có một ông absc tới ăn mì khen ngon, kết quả liền kêu tới rất nhiều người, lập tức liền bán hết rồi.”
Từ Hoài biết tay nghề của dì nhỏ rất tốt, mở tiệm ăn không sợ không bán được.
Từ Tiểu Khê đặt nồi lên bật bếp, “Sau đó chờ bọn họ đi rồi, nhìn còn có thời gian, dì chạy nhanh ra chợ mua một con cá, cháu thích ăn cá chua ngọt, nhưng không kịp, dì liền làm cá hầm ớt, cơm cũng nấu xong rồi.”
Từ Hoài thích ăn cay, nhưng tiệm cơm bên ngoài bán cá hầm ớt, chỉ có một tầng cá thái lát ở mặt trên, còn rất đắt, cho nên kỳ thật hắn đã lâu cũng chưa ăn qua, nhớ rõ lần trước ăn vẫn là năm kia đi tới nhà Triệu Minh Dữu.
Triệu Minh Dữu hút hút cái mũi, hắn vừa mới vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm rồi.
“Minh Dữu, làm nhiều, hai người các cháu mau ăn, ăn xong về trường học ngủ trưa, đừng chậm trễ tiết học buổi chiều.”
Từ Tiểu Khê bên này dùng cái muỗng tưới dầu nóng lên phái trên, trong nháy mắt mùi thơm của ớt cùng thịt cá đều bị kích phát tỏa ra.
Triệu Minh Dữu là đứa nhỏ hiểu chuyện, vội đồng ý, sau đó tiến lên hỗ trợ múc cơm.
Từ Tiểu Khê múc ba chén cơm.
Ba người ngồi ở trong tiệm.
Triệu Minh Dữu ăn miếng đầu tiên liền thấy thịt cá trơn mềm, ng·ay sau đó chính là thơm, cuối cùng vị giác dừng ở vị cay rát, ăn ngon muốn khóc, so với mẹ hắn nấu ngon hơn một trăm lần, vì cái gì mà Từ Hoài có dì nhỏ tốt như vậy? Bất quá không sao, hiện tại hắn cũng gọi một tiếng dì, cũng là dì của hắn, nghĩ đến đây liền nhìn thoáng qua Từ Hoài.
Từ Hoài đang ở ăn cơm bị hắn liếc mắt một cái, có chút không được tự nhiên.
Đăng bởi | scvitao |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 35 |