Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôn Phệ Thiên Công

Tiểu thuyết gốc · 1018 chữ

Lão nhân thấy Trường Sinh dập đầu thì nói.

- Ngươi không cần đa lễ, bây giờ ngươi đã là đệ tử của ta thì ta sẽ chuyền tuyệt học cả đời của ta, người đời chỉ biết ta có Cữu Cung ma phiên mà đâu biết ta còn có một tuyệt học giấu kín, nếu bị người biết ta sẽ là công địch của toàn đại lục.

Trường Sinh há hóc mồm hỏi.

- Sư tôn là tuyệt học gì mà có thể khiến người trở thành công địch của toàn đại lục vậy.

Lão nhân bình thản trả lời.

- Tuyệt học này có tên là Thôn Phệ Thiên Công, nó có khả năng thôn phệ vạn vật mỗi khi thôn phệ ngươi sẽ có một thành cơ hội chiếm đoạt được công pháp của người bị thôn phệ, ngươi hãy nhớ kĩ công pháp này không nên cho người bên ngoài nhìn thấy dù là người thân đến đâu thì cũng không thể cho biết, người kín miệng nhất chỉ có thể là người chết ngươi nghe rõ chưa?

Trường Sinh gật gật đầu nói.

- Đồ nhi đã rõ.

Sau khi nghe Trường Sinh nói xong thì lão nhân lấy ra từ trong không gian một ngọc bài, ngọc bài từ từ bay về phía Trường Sinh cùng lúc đó lão nhân cũng từ từ tan biến vào không gian nhưng trong không gian vẫn vang vọng tiếng nói.

- Đồ nhi nên nhớ không nên cho ai biết về công pháp của ngươi hết nếu người khác biết thì ngươi sẽ chết không có chỗ chôn, Cữu Cung ma phiên cũng như vây ngươi hãy nhớ lấy.

Trường Sinh hô lớn.

- Đồ nhi đã nhớ, đồ nhi đã nhớ.

Trường Sinh vừa nói vừa dập đầu với lão nhân, sau khi lão nhân biến mất hoàn toàn thì Trường Sinh vừa dập được một cái thì thấy mình đã được dịch chuyển đi đến trước cửa, hắn vẫn dập đầu cho đến đủ ba cái, sau khi dập ba cái xong thì hắn đứng lên đi ra khỏi sơn động hắn cảm nhận được là mình đã đột phá luyện khí đỉnh phong hắn mừng rỡ, đi một lúc đến cửa hang hắn sử đụng một quyền đấm nát tảng đá đậy ở cửa.

Trong một buổi đêm thanh vắng có tiếng ếch nhái kêu, dưới một góc cây có bảy hoà thượng đang quây quần bên đám lữa, đột nhiên có một hoà thượng ngồi kế bên bụi cây bị biến mất nhưng những hoà thượng lại không ai phát giác. Cho đến khi một vị hoà thượng khác gọi.

- Tiểu Chu ngươi có thấy lần đến bí cảnh này chúng ta xui lắm không, bị lạc không tìm được sư huynh trúc cơ.

Sau một lúc hoà thượng không nghe ai trả lời hết hắn lại hỏi các vị hoà thượng kế bên.

- Các sư huynh sư đệ các người có thấy tiểu Chu không?

Các vị hoà thượng nói.

- Lúc nãy đệ ấy còn ngồi kế đệ mà.

Một người khác lại nói.

- Chắc hắn mắc tiểu tiện nên hắn đi giải quyết.

Cả đám đợi một hồi thì thấy lạ người vừa hỏi nói với mọi người.

- Tiểu Chu chắc hắn đi lạc rồi để ta đi tìm hắn.

Mọi người điều đồng ý.

Sau khi đi tìm một hồi thì hắn thấy một dáng người như tiểu Chu đang đứng vẫy tay với hắn, hắn nói.

- Tiểu Chu ngươi ở đó làm cái gì vậy.

- Tiểu Chu.

Hắn gọi một hồi nhưng vẫn không có tiếng đáp lại hắn mất kiên nhẫn nói.

- Tiểu Chu ngươi làm gì ở đó vậy, sao không trả lời ta.

Chợt hình bóng của tiểu chu tự nhiên ngã xuống. Hắn hét lên.

- Tiểu Chu ngươi bị sao vậy.

Vừa lúc hắn tính chạy lại thì chợt thấy một tia sét huyết sắt đang lao đến hắn chỉ chợt hét lên một tiếng rồi mất mạng.

Ở nơi các hoà thượng nghe được tiếng thét của hoà thượng hồi nãy nên lao nhanh đến hướng của tiếng thét. Mọi người thét lớn lên.

- Lâm sư đệ ngươi cố gắng chống đỡ chúng ta đang đến giúp ngươi.

Sau khi đến nơi thì cả bọn điều biến sắc tất cả mọi người thét lên.

- Aaaaaaa.

- Lâm sư đệ, Chu sư đệ là ai là ai ai đã giết các ngươi.

Trong đám có một người như trưởng nhóm nói lớn.

- Các sư đệ lục soát kiếm cho ra được người đã giết hai sư đệ.

Tất cả đồng thanh.

- Rõ.

Ở nhiều nơi khác cũng sảy ra chuyện như vậy, tới sáng có nhiều lời bàn luận.

- Các ngươi có nghe tin gì chưa?

Những người ở đó nhao nhao hỏi.

- Việc gì việc gì.

Người vừa nói lại nói tiếp.

- Ở nhiều nơi sảy ra chuyện quỷ dị, người bị giết và hút hết máu thịt và tinh huyết.

Ở một sơn động nào đó có một thiếu niên bị trối ở một bên còn Trường Sinh vừa mới thoát khỏi trạng thái nhập định hắn vừa thở phào.

- Xong rồi.

Trường Sinh lấy Cữu Cung ma phiên ra để ở bên cạnh thiếu niên, Trường Sinh bắt đầu niệm khẩu quyết. Sau khi niệm xong thì có một sợ dây xích xuất hiện từ Cữu Cung ma phiên, thiếu niên bị dây xích đâm xuyên tim gào thét.

- Aaaaaaaaa.

- Ta sư tôn ta sẽ không tha cho ngươi.

Trong sơn động chỉ toàn tiếng thét của thiếu niên, sau khi luyện hoá được một ngày thì Trường Sinh bắt đầu niệm chú, sau khi niệm xong thì có một ngọn lữa xanh lục thiêu dốt thiếu niên một cách mảnh liệt, sau khi thiêu đốt một ngày một đêm thì có một luồng sáng hiện lên trong đám tro cốt của thiếu niên, Trường Sinh bắt đầu niệm chú niệm xong thì thét lớn.

- Thu.

Sau khi thét xong thì luồng sáng bị một sợ xích, xích lại kéo vào Cữu Cung ma phiên.

Hết Chương

Bạn đang đọc Tiên Đồ sáng tác bởi yy60884330
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy60884330
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.