Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao chiến 1

Tiểu thuyết gốc · 1050 chữ

Sau khi luồng khí đã đi vào Phiên thì Trường Sinh đứng lên thở phà một tiếng.

- Cuối cùng cũng đã xong.

Trong một đêm khuya thanh vắng,ở một khu rừng có một thanh niên đang giao chiến với một con nhện, con nhiện màu đen tuyền thân cao năm thước, dưới bụng có một có hoa văn như mặt người với tám chi sắt như kiếm, thanh niên vừa thông dông đối phó với nó vừa thầm nghĩ.

- Hôm nay thật mai mắn gặp được con nhân diện ma chu này, vừa lúc ta cần tám chi của nó để rèn binh khí.

Thanh niên này không phải ai xa lạ mà đó là người mà đã tranh hai viên đá với Trường Sinh, trong một bụi cỏ Trường Sinh đang ẩn nắp chờ thời cơ để đánh lén hắn Trường Sinh thầm nghĩ.

- Tên này hôm nay phải chết, ngươi phải trả giá vì đã đắt tội ta.

Trường Sinh rình một lúc thì cuộc chiến cũng đã kết thúc thanh niên thở dóc thầm than.

- Không ngờ con nhân diện ma chu này mạnh như vậy dù nó chỉ là nhất giai đỉnh phong còn mình thì là trúc cơ sơ kì nhưng lại phải chật vật lắm mới thắng được nó.

Thiếu niên đi lên người nhân diện ma chu giơ kiếm lên chuẩn bị chém vào con nhân diện ma chu thì sau khi vừa chém một chân của nhân diện ma chu thì hắn thấy đó không phải là chân của nhân diện ma chu mà nó là một cái đầu người rớt xuống, đây là đầu của một nữ tử, khi thấy cái đầu rơi xuống thì thanh niên gào lớn.

- Tuyết Nhi sau muội lạ ở đây.

Hắn rống lên những tiếng rống thê lương. Hắn không thể tin vào mắt của mình được người mình yêu đã bị chính mìn sát hại.

- Tuyết Nhi ơi muội tỉnh lại đi ta không cố ý, ta không cố ý ta tay với muội.

Tuyết Nhi ta xin lỗi muội ta đã hại muội ta xin được đi theo muội. Sau khi nói xong thì hắn rút kiếm ra định kiết liễu hắn rút kiếm ra la lớn.

- Tuyết Nhi ta xin lỗi muội ta đến tìm muội đây.

Khi thanh kiếm vừa kề vào cổ chợt Tuyết Nhi trong lòng hắn đột nhiên biến thành chân của nhân diện ma chu, hăn thốt lên.

- Không tốt trúng ảo giác, có phục khích.

Sau khi hắn nhắm mắt lại mở mắt ra hắn thấy mình đã ở một mơi khác đây là thảo nguyên, ở trước mắt hắn là một thanh niên đang đứng quây lưng lại vơi hắn, hắn nghi hoặc hỏi.

- Ngươi là ai?

- Bẫy ta vào đây là có mục đích gì?

Thanh niên từ từ quây lại khiên thanh niên kinh ngạc lắp bắp.

- Ngươi, ngươi, ngươi là người ở đổ trường hôm đó.

Trường Sinh không nói gì hết mà từ từ biến thành một đại hán thân cao tám thước cưỡi hắc mã tay cầm hoả đao lao đến. Trường Sinh nhỏ nhẹ thét lên.

- Hoả hồn khởi .

Khi thấy đại hán cưỡi ngựa lao đến thì cũng thủ thế để đón đánh thanh niên cũng vọt lại hướng đại hán cưỡi ngựa thét lớn.

- Chỉ là một tên luyện khí kì nhỏ nhoi mà muốn tấn công ta.

Cả hai điều lao đến khi kiếm và đao vừa chuẩn bị chạm vào nhau thì đột nhiên thanh niên cảm thấy nóng ở sau lưng.

- A a a a a a a a.

Thanh niên giật mình khi không thấy đại hán cưỡi ngựa nữa mà trước mặt chỉ là một khoảng không, hắn cảm thấy nóng sau lưng thì khi hắn quây lại hắn thấy một cảnh tượng hết sức là kinh ngạc. Đại hán đang ở sau lưng chém hắn một đao, sao khi định hồn lại thì hắn bật ra xa tránh khỏi đại hán vì đại hán đang giương tay chuẩn bị cho thêm một kích. Sau khi tiếp đất thì hắn lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một lọ đan dược cầm máu, hắn lấy một lọ màu trắng trong đó có một viên đan mài xanh hắn nói.

- Đây là Sinh Sinh tạo hoá đan, đan dược tam giai khó khăn lắm gia gia ta mới lấy được cho ta hôm nay ta phải sài rồi, tiểu tử ngươi được lắm nếu hôm nay ta mà sống sót thì gia gia ta sẽ đồ sát cả gia tộc ngươi, gia gia ta là Hàn Đông Lai phong chủ Đông Phong ngươi khôn hồn thì lại đây đập đầu ta ba lạy, gọi một tiếng gia gia, đời đời làm nô thì ta coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

Nói xong thì hắn uống viên đan dược, sau khi uống xong thì trên viết thương toả ra một ánh sáng xanh vết thương dần dần khép lại và không còn chảy máu, còn ở phía đại hán thì có một giọng cười đó là giọng của Trường Sinh vừa cười vừa nói.

- K k k k k k k.

- Ngươi nghĩ sao mà ta có thể tha cho ngươi, thật là nực cười, cười chết ta rồi, ta và ngươi đã kết thù từ lúc đỗ trường rồi, con người ta là có thù tất báo, người kính ta một thước ta kính người một trượng, người có thù với ta chắc chắn ta sẽ báo.

Thanh niên cũng cười to.

- K k k k k k k.

- Ngươi nghĩ với thực lực luyện khí của ngươi có thể giết được ta, lúc nãy ta bị thương là vì ngươi có khả năng thuấn di ta không ngờ được nên bị thương còn bây giờ thì ngươi không có cữa để đấu với ta.

Sau khi nói xong thì thanh niên lao tới tiếp tục tấn công đại hán.

- Đi chết đi.

Khi kiếm với đao gần giao kích thì đại hán lại sử đụng thuấn di để đi ra sao lưng để đánh lén nhưng thanh niên đã đề phòng hắn sử đụng một pháp khí hình như mai rùa để chống đỡ ở sau lưng.

Hết Chương.

Bạn đang đọc Tiên Đồ sáng tác bởi yy60884330
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy60884330
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.