Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

NHẤT SANH SỞ CẦU

Phiên bản Dịch · 2741 chữ

Viên Minh suốt đêm không có chạy về Bích La động, thứ nhất đi đường ban đêm không an toàn, thứ hai hắn cũng không biết mình hiện giờ thân ở nơi nào, chung quanh có nguy hiểm gì hay không, dự định chờ hừng đông rồi nói sau.

Hắn đơn giản dựng lên một túp lều bằng cỏ ở một khu rừng cạnh bên hồ, khoanh chân ngồi xuống, hồi tưởng lại những gì đã xảy ra ngày hôm nay.

Viên Minh có một thói quen rất tốt, mỗi lần gặp phải đại sự, sau đó đều cẩn thận hồi tưởng, tổng kết ra khuyết điểm của mình.

Hôm nay sở dĩ liên tục gặp nạn, là do hắn suy nghĩ không chu đáo, chuẩn bị không đủ, biết rõ diện tích hồ Thiên Lô rất rộng, nhưng không nghĩ tới khả năng lạc đường, trong Bích La động cũng có các loại đồ vật như la bàn, nếu như hắn chuẩn bị trước một cái, thì làm sao còn có thể xảy ra phiền toái như thế này.

Viên Minh thở nhẹ một hơi, âm thầm ghi nhớ bài học này trong lòng.

Hôm nay tuy rằng gặp nạn, nhưng thu hoạch cũng là cực lớn, một bộ điển tịch《 kỳ thạch lục 》, bốn viên hỏa ngọc tủy, một thanh thiết chùy đỏ sậm, một túi trữ vật có không gian lớn, còn có quyển chép tay Hắc mộc, mỗi một kiện đều là bảo vật.

“Đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất còn có cái này nữa. " Viên Minh lật tay lấy ra một vật, chính là quả đào màu đỏ hái được.

Quả đào tỏa ra từng đợt hương thơm thấm vào ruột gan, có thể cảm nhận được linh lực nồng đậm ẩn chứa trong đó, tuyệt đối là một kiện linh quả khó có được, đối với tu vi có trợ giúp không nhỏ.

Chỉ là hắn không biết lai lịch quả này, hiệu quả các loại, tùy tiện đem ăn sống, chỉ sợ không ổn.

“Chờ sau khi hồi tông điều tra rõ ràng rồi tính sau vậy. " Viên Minh nuốt nước miếng, thu tiên đào lại.

Hắn lấy ra quyển sổ tay Hắc mộc kia, cẩn thận lật xem.

Phía trước bản chép tay là tự thuật của Hắc Mộc đại sư, giới thiệu về cuộc đời của y, y xuất thân từ một tiểu bộ lạc rèn đúc ở Nam Cương, thuở nhỏ đã có hứng thú rất lớn đối với luyện khí, chỉ tiếc thân thể y bẩm sinh thể lực yếu, không thể học tập thuật rèn đúc của bản tộc.

Sau đó một cơ hội ngẫu nhiên, Hắc Mộc bị phát hiện bản thân có linh căn, hơn nữa lại là Hỏa Mộc song linh căn, cho nên bị người trong tộc đưa đến Bích La động để tu luyện.

Hắc Mộc đối với tu tiên bản thân cũng không hứng thú lắm, trong lòng vẫn luôn hướng về thuật luyện khí, nhưng thuật luyện khí tại Bích La động đối với lực lượng thân thể cũng có yêu cầu khá cao, Hắc Mộc bẩm sinh thể chất không đủ, vẫn là không cách nào học tập được, chỉ có thể ở hỏa phường làm chút việc sàng liệu, còn nhiệm vụ rèn đúc vung chùy thì lại càng ít.

Hắc Mộc vẫn chưa bỏ cuộc, một bên cố gắng làm tốt công việc của mình, một bên tìm kiếm biện pháp giải quyết lực lượng thể lực không đủ.

Y vẫn tin tưởng rằng, y sinh ra là để dành cho việc luyện khí.

Trong thời gian này, Hắc Mộc đại sư tiếp xúc với Khu Vật Thuật, nhất thời sinh ra linh cảm.

Bằng vào chính mình thông minh tài trí, Hắc Mộc đại sư mạnh mẽ đem Khu Vật Thuật cùng với việc luyện khí vung chùy rèn đúc kết hợp cùng một chỗ, hoàn mỹ giải quyết vấn để lực lượng thể chất không đủ, chính thức bước lên con đường luyện khí, từ nay về sau càng không thể quay đầu.

Đúng như với sự tin tưởng chắc chắn của Hắc mộc đại sư, y đúng là trời sinh để trở thành một luyện khí sư, chỉ dùng thời gian mười năm liền học được tất cả phương pháp luyện khí tại Bích La động, cũng như dung hợp chúng với nhau, sáng chế ra một loại phương pháp luyện khí độc đáo của riêng mình, tên là Hắc Mộc Lưu.

Căn cứ vào tự thuật, đằng sau bản chép tay ghi lại toàn bộ những thứ tâm đắc về luyện khí cả đời của Hắc Mộc đại sư, cùng với đủ loại ý tưởng của y, có thể nói là kết tinh tâm huyết và cầu nguyện cả đời của y.

Viên Minh nhìn đến đây, sắc mặt ngưng trọng hẳn lên.

Trần Uyển từng nói, Hắc Mộc đại sư mặc dù được khen là thiên tài luyện khí đệ nhất trăm năm qua của Bích La động, nhưng chẳng biết vì sao thuật luyện khí này tựa hồ vẫn chưa được truyền thừa ở Bích La động, nếu để cho những người khác trong tông môn biết bản chép tay Hắc Mộc ở trong tay hắn, không biết sẽ rước lấy bao nhiêu phong ba.

"Sự tình tại đảo sương mù đó, không thể để cho bất luận kẻ nào biết được, cái túi trữ vật màu đen kia cũng cần giấu đi luôn!" Viên Minh âm thầm quyết định, lúc này mới tiếp tục xem tiếp.

Phía sau phần tự thuật thì chữ viết bắt đầu nguệch ngoạc, cơ bản đều là những khó khăn trong lúc luyện khí mà Hắc Mộc đại sư gặp phải, hoặc là tâm trạng không tốt nên viết ra những lời phàn nàn, rải rác trước sau cũng không mấy liền mạch.

Viên Minh cũng không có bỏ sót, cẩn thận đọc những câu chữ này, bất cứ chỗ nào dù rất nhỏ cũng không bỏ qua.

Theo lời Trần Uyển, chuyện Hắc Mộc đại sư đột nhiên mất tích đã gây ra phong ba không nhỏ trong tông, từ trong bản chép tay này có lẽ có thể tìm được một ít manh mối.

Những lời nói rải rác này của Hắc Mộc đại sư để lộ ra không ít tin tức, sau khi thuật luyện khí của hắn càng ngày càng tinh diệu, tựa hồ bị tông môn Bích La động kiềm chế, sau đó lại thất bại trong việc luyện chế một món bí bảo đặc thù, cuối cùng đã dứt khoát quyết định rời khỏi Bích La động.

“Nếu cứ tiếp tục như vậy, tất cả mọi người sẽ chết!”

Đây là câu nói cuối cùng mà Hắc Mộc đại sư viết trong tự thuật của bản chép tay này.

“Tất cả mọi người sẽ chết? Là có ý gì? " Viên Minh thì thào tự nói, đoán không ra lời này của Hắc Mộc đại sư là có ý gì.

Nếu nghĩ không ra, hắn cũng không phí công phí sức mà tìm hiểu, bèn lật phía sau xem Hắc Mộc Lưu Luyện Khí Thuật.

Chữ viết ở đây đều vô cùng đoan chính, hiển nhiên khi Hắc Mộc đại sư viết từng chữ xuống, thái độ đều cực kỳ nghiêm túc.

Hắc Mộc Lưu Luyện Khí Thuật chia làm bốn bước, bước đầu tiên là nấu chảy khoáng thạch, sau đó là rèn phôi.

Hai bước này Viên Minh cũng không xa lạ gì.

Dựa theo Hắc Mộc đại sư nói, dung luyện cùng Rèn phôi thoạt nhìn có vẻ đơn giản, nhưng lại là nền tảng của việc rèn nên một kiện vật thể, có rất chỗ cần chú ý, chẳng hạn như tỷ lệ quặng, khống chế nhiệt lượng, lực vung chùy các loại, bất kỳ vấn đề nhỏ nào, đều sẽ ảnh hưởng đến luyện khí tiếp theo.

Hắc Mộc đại sư đã tốn rất nhiều tâm tư vào việc dung luyện và rèn phôi, nội dung của mỗi bước đều phức tạp hơn nhiều so với trong Hỏa phường, lấy rèn phôi mà nói, trong Hỏa phường nhiều nhất là một ngàn lần rèn, mà Hắc Mộc đại sư nơi này lại yêu cầu đạt tới vạn lần rèn, hơn nữa mỗi một lần rèn chi tiết yêu cầu cũng rất cao.

Viên Minh nhìn sơ lượt một lần, tuy là có nhiều chỗ không hiểu, nhưng thỉnh thoảng có loại cảm giác như tỉnh mộng, nhất thời có cảm giác như vừa được khai sáng.

Nhưng mà hắn cũng không có nghiên cứu kỹ đoạn này, mà tiếp tục lật xem phía sau.

Hắn bởi vì hiện giờ lực lượng không đủ, ở trong hỏa phường của Bích La động cũng chỉ có thể tiếp xúc được hai bước đầu tiên, tiếp theo luyện khí là như thế nào, hắn cũng không rõ ràng, sớm đã tò mò, hiện tại rốt cục đã có thể có được hiểu biết tương đối toàn diện.

Viên Minh nhanh chóng lật sang trang, xem lướt qua, kết hợp với suy đoán của mình, rất nhanh biết rõ toàn bộ trình tự luyện khí.

Sau khi nung chảy và rèn phôi, hai bước tiếp theo của luyện khí là khắc phù và Quán Linh.

Chỉ tiến hành hai bước nung chảy và rèn phôi, khi chế tạo ra vũ khí thì đó chỉ là một phàm khí, loại vũ khí này cho dù rèn tốt nhất cũng chỉ cứng cỏi hơn, sắc bén hơn vũ khí bình thường một chút, ví dụ như Thanh Ngư kiếm.

Muốn luyện chế ra pháp khí có được uy năng đặc thù, cần tiến hành khắc phù cùng Quán Linh.

Cái gọi là khắc phù, là khắc một ít phù văn ẩn chứa uy năng thần kỳ trên vũ khí, làm cho vũ khí ẩn chứa hiệu quả đặc thù, có người có thể làm cho vũ khí trở nên sắc bén hơn, có người làm cho nó trở nên vô cùng kiên cố, thậm chí còn có thể làm cho vũ khí kích phát ra hỏa diễm, lôi điện và uy lực khác.

"Trên thiết chùy trong hỏa phường có khắc hoa văn trên đó, nghĩ lại đó chính là phù văn, khó trách có thể dễ dàng đập nát quặng cứng a." Viên Minh hồi tưởng lại tình huống lần đầu tiên sàng lọc nguyên liệu.

Phù văn trân quý vô cùng, mỗi một Luyện Khí Sư đều dùng thời gian cả đời, tận khả năng thu thập nhiều phù văn mới, mỗi khi nắm giữ một phù văn, là có thể luyện chế ra một kiện pháp khí mới.

Hắc Mộc đại sư cũng giống như vậy, trên bản chép tay luyện khí của y có ghi chép bốn mươi lăm loại phù văn, có các loại như "Phong Duệ Phù Văn", "Phá Giáp Phù Văn", "Tật Phong Phù Văn".

Ở cuối trang sách có viết mấy loại phù văn, nhìn một dạng phức tạp hơn nữa, tựa hồ là dùng rất nhiều loại phù văn xâu chuỗi cùng một chỗ, lấy kiến thức của hắn bây giờ, căn bản không cách nào xem hiểu rõ.

Khắc phù cũng không dễ dàng, Hắc Mộc cho rằng, mỗi một loại phù văn đều đại biểu cho một loại quy tắc vận hành linh lực trong thiên địa, thời điểm khắc họa cũng không thể xuất hiện một chút sai lầm, nếu không toàn bộ phù văn liền không có một chút hiệu quả nào, mà muốn thuần thục khắc họa phù văn, thì cần luyện tập nhiều năm suốt tháng.

Rất nhiều luyện khí sư cả đời, có thể nắm giữ phù văn cũng thập phần có hạn, Hắc Mộc đại sư sở dĩ thanh danh hiển hách, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là trình độ am hiểu phù văn của y cực cao, bốn mươi lăm loại phù văn trên bản chép tay này, y đã nắm giữ toàn bộ.

Luyện chế một kiện pháp khí, chỉ cần khắc phù văn còn chưa đủ, sau khi khắc phù văn xong, cũng không thể lập tức có được uy năng, còn cần tiến hành quán linh.

Cái gọi là Quán Linh, nói đơn giản một chút, chính là đem pháp lực rót vào trong phù văn khắc lục, kích phát uy năng.

Một bước này nói thì đơn giản, nhưng làm cũng không dễ dàng, Quán Linh đối với việc điều khiển pháp lực yêu cầu cực cao, những phù văn mới khắc lên pháp khí này kỳ thật đều rất yếu ớt, một chút trùng kích quá mức sẽ làm cho phù văn sụp đổ.

Mà Quán Linh còn có một mục đích khác, là để cho phù văn cùng pháp khí hoàn toàn dung hợp.

Phù văn mới khắc và pháp khí sau khi dung hợp một thể mới có thể hoàn toàn vững chắc, chịu đựng được va chạm kịch liệt của những trận đấu pháp ngày sau, mà muốn đạt thành mục tiêu này, chỉ dựa vào thao tác pháp lực thành thạo còn xa mới đủ, càng cần một loại linh tính trời sinh, cũng có thể nói là thiên phú.

Mấy bước luyện chế pháp khí, xác suất quán linh thất bại là cao nhất, cho dù là luyện khí sư kỳ cựu, tỷ lệ thành công cũng chỉ có hai ba thành, căn cứ bản chép tay ghi lại, cho dù là Hắc Mộc đại sư, tỷ lệ thành công của Quán Linh cũng không đến một nửa.

Viên Minh nhìn đến đây, không khỏi cảm thán sự gian nan trong luyện khí.

Hắn tiếp tục lật xem những trang sau đó, rất nhanh đã đem toàn bộ bản chép tay này một lượt xem qua, ánh mắt hắn nhìn ra xa.

Viên Minh đối với phương pháp luyện khí cũng không hứng thú lắm, những ngày này hắn kiên trì đi tới hỏa phường học tập rèn đúc, chủ yếu là vì đứng vững gót chân ở Bích La động, hiện giờ đạt được bản chép tay Hắc mộc này, hắn ở phương diện luyện khí chẳng khác nào có được một đường tắt, có lẽ có thể đi lên được một bước.

Hắn không hy vọng xa vời có thể đạt tới trình độ của Hắc Mộc đại sư, có thể luyện chế ra pháp khí bình thường nhất là đủ rồi.

Những ngày này ở tông môn, Viên Minh càng hiểu rõ pháp khí cường đại cùng với tầm quan trọng của nó.

Pháp khí chia làm bốn cấp bậc hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, trong tay đệ tử Bích La Động, đại đa số đều là pháp khí hạ phẩm, nhưng cho dù là pháp khí hạ phẩm, cũng không phải là ai cũng có thể sở hữu một kiện, về phần pháp khí trung phẩm lại càng cực kỳ hiếm, chỉ có đệ tử nội môn cá biệt mới có một kiện.

Viên Minh bất tri bất giác, trong đầu hiện ra thân ảnh Khôn Đồ, cái lá cờ lớn màu đen trong tay người này tên là Âm Quỷ Kỳ, đó là một kiện pháp khí trung phẩm, tiếng tăm lừng lẫy trong Bích La Động.

Uy lực của Âm Quỷ Kỳ, hắn tự mình đã lĩnh hội qua, lúc trước nếu không chạy trốn nhanh, đã sớm chết dưới cờ này rồi.

Về phần pháp khí thượng phẩm cùng pháp khí cực phẩm, Viên Minh chưa bao giờ nghe nói ai có được, có lời đồn rằng chỉ có Trúc Cơ Kỳ, trong tay mới có bảo vật như vậy.

Hắn lật tay lấy xuống Thanh Ngư kiếm của hắn, gần đây ở trong chiến đấu, kiếm này phát huy tác dụng càng ngày càng nhỏ, nếu có thể đem thăng cấp thành pháp khí, cho dù là hạ phẩm pháp khí, thực lực của hắn liền có thể lập tức tăng nhiều.

Viên Minh im lặng một lát, lần thứ hai mở bản chép tay Hắc Mộc ra nhìn lại từ đầu.

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Viên Minh rời khỏi lều cỏ, xác định vị trí của mình, đi thẳng đến sơn môn Bích La Động..

Bạn đang đọc TIÊN GIẢ (bản dịch đầy đủ) của Vong Ngữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi caominhthienkg90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.