Luyện Quỷ!!
“Vâng.” Dư Khuyết và Phương Mộc Liên đi lên phía trước, mỗi người ôm một bình.
Hắn vừa mới chạm tay vào, cảm giác âm hàn lập tức thẩm thấu ra từ trong bình, thoáng chốc đã truyền đến đầu và chân, khiến hắn phát run, bên tai còn vang lên tiếng quỷ khóc.
Cũng may Dư Khuyết nay đã khác xưa, trong cơ thể có gia thần tiến vào chiếm giữ, chỉ thấy con ngươi trong mắt hắn hơi đổi trực tiếp hóa thành mắt mèo, lóe lên mấy cái đã tránh thoát sự ảnh hưởng của cái bình quỷ, sau đó lại tiếp tục cất bước đi về phía chảo dầu.
“Lệ Quỷ thật hung ác, để trong bình còn gây ảnh hưởng như vậy, khẳng định là phẩm chất đã đạt đến trình độ 8 chính cửu phẩm rồi.” Dư Khuyết thầm nghĩ, thậm chí hắn còn ngẩng đầu liếc mắt nhìn qua Phương Mộc Liên bên cạnh, chợt phát hiện trên người đối phương cũng có quỷ khí hiện lên, nhưng ngoại trừ sắc mặt hơi tái ra thì không bị cái bình trong tay gây nên ảnh hưởng gì khác.
Khẳng định là cái bình trong tay người này cũng chứa quỷ vật, nhưng Phương Mộc Liên lại không bị ảnh hưởng, chứng tỏ trong cơ thể gã cũng có gia thần tồn tại, là người đã bước nửa chân vào cánh cửa Tiên gia rồi.
Khi Dư Khuyết quan sát Phương Mộc Liên thì Trịnh Lão Hắc cũng đang quan sát hắn.
Ông ta đánh giá Dư Khuyết như thể đang nhìn một con gia súc, tới khi phát hiện trên người Dư Khuyết có quỷ khí hiện lên, trong mắt Trịnh Lão Hắc mới lộ ra vẻ hài lòng: “Kẻ lần này cũng không tính là phế vật, xem ra đoạn thời gian sắp tới, trong tiệm chúng ta lại có thể làm thêm chút việc rồi.”
Hai người Dư Khuyết vận chuyển bình tro cốt đến phía trước chảo dầu, không đợi bọn họ hỏi xem nên đổ quỷ vật vào chảo dầu như thế nào, đột nhiên Dư Khuyết cảm thấy sau lưng lạnh ngắt.
Cũng chẳng biết từ lúc nào chỉ thấy bóng dáng Trịnh Lão Hắc đã bay tới sau lưng bọn họ. Ông ta vươn hai tay ra, trực tiếp đẩy hai người đang ôm bình vào trong chảo dầu.
Cảnh tượng này dọa cho Dư Khuyết bàng hoàng, đồng tử trong mắt hắn đại biến, hắn vội vàng quay đầu vung ra một trảo.
“Lão thất phu, ngươi muốn chết à?”
Nhưng Trịnh Lão Hắc ra tay rất nhanh, đối phương chỉ đẩy mạnh một cái rồi trực tiếp thu tay lại, làm Dư Khuyết vồ hụt. Đồng thời phía trước chảo dầu có tiếng hừ lạnh vang lên, Trịnh Lão Hắc đá ra một cước, khiến thân thể Dư Khuyết lung lay muốn ngã.
Lúc này, Dư Khuyết không kịp quay người, toàn thân ngã thẳng vào trong chảo dầu...
Kéttt!
Trong nháy mắt khi Dư Khuyết sắp ngã xuống chảo dầu, hắn vội vàng thúc giục gia thần, để nó giáng lâm trên thân thể mình. Rất nhanh, quanh thân hắn đã có thi khí quấn quanh, hàm răng sắc nhọn, trên người còn có từng sợi lông trắng mãnh liệt mọc ra.
Dư Khuyết đã hóa thân thành thi, thời điểm hắn tà tà rơi xuống chảo dầu, may mà có thi khí che chở nên bản thân mới không bị bỏng đến mức da tróc thịt bong. Dù vậy, Dư Khuyết vẫn không dễ chịu gì. Đặc biệt là dầu sôi trong chảo dầu còn giống như nước đường, cứ sền sệt bám vào người hắn, hung hăng ăn mòn thi khí trên người hắn, có cảm giác chúng nó muốn chui vào trong thân thể hắn vậy.
Hơi lạnh tràn ngập cõi lòng Dư Khuyết, đặc biệt là khi hắn từ trong chảo dầu ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy Trịnh Lão Hắc đang phẩy tay áo đứng bên ngoài chảo dầu.
Trên mặt đối phương lộ ra một nụ cười tủm tỉm tàn nhẫn, dường như ông ta cực kỳ hưởng thụ thảm cảnh của Dư Khuyết lúc này.
Đang lúc Dư Khuyết muốn nhảy ra khỏi chảo dầu để ăn miếng trả miếng, bên tai hắn lại vang lên tiếng nói chuyện tràn đầy thống khổ: “Dư gia huynh đệ, mau mở bình chứa quỷ ra, đổ quỷ vật trong bình vào nồi.”
Tiếng nói này truyền tới từ miệng Phương Mộc Liên. Đối phương cũng bị đẩy vào chảo dầu, hiện đang đứng trong chảo dầu với vẻ mặt tràn đầy thống khổ. Toàn thân Phương Mộc Liên bốc lên khí xám, nhưng gã vẫn đứng thẳng, ôm chặt lấy cái bình trong tay, một khắc cũng không rời, sau đó rót vào trong chảo dầu.
Dư Khuyết được nhắc nhở mới tỉnh táo lại, sau khi tính toán một phen, ánh mắt của hắn lóe lên vài cái, trực tiếp cưỡng ép bản thân phải ổn định lại tâm thần, tạm thời thu hồi vẻ hung lệ trong mắt rồi cũng học theo Phương Mộc Liên bên cạnh, cắm cúi đổ bình quỷ trong tay xuống.
Xì xì xì!
Bình quỷ chạm vào chảo dầu, tiếng quỷ khóc thê lương đột ngột vang lên.
Bốp bốp, cái bình trong tay hai người vỡ tan, có thứ gì đó chui ra từ bên trong, giống như cá sống bơi lội trong chảo dầu, ra sức quay cuồng giãy giụa.
Truyện Tiên Gia (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | TachTraThanhXuan |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |