Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ bỏ

Tiểu thuyết gốc · 1673 chữ

Tử Nguyên vội vàng choàng tỉnh , sau khi định thần lại , hắn cảm giác như bên ngoài có rất nhiều người . Có vẻ như nơi này đã bị phát hiện . Suy cho cùng những người đi ám sát thái tử đều bị giết hoặc bắt hết , duy chỉ độc mỗi vị Hiểu nguyên soái kia trốn thoát thành công thì việc từ miệng hoặc trên thân những người kia tìm ra gì đó cũng không phải việc bất khả thi . Hoặc cũng có thể là thế lực khác .

Tử Nguyên không kịp suy nghĩ nhiều, hắn vội vàng lấy bừa bốn cuốn bí tịch , vài lọ đan dược cùng lượng lớn vàng bạc rồi chạy tới đường nước ngầm thông ra sông . Cũng không quản những kẻ tiến vào là ai . Dù là ai đi chăng nữa hắn cũng không có kết quả tốt đẹp . Một kẻ trói gà không chặt như hắn thì làm được gì chứ .

Lúc hắn kịp lặn xuống thì đã thấy khoảng hai ba chục bóng người tiến vào . Tử Nguyên cũng chỉ kịp thấy khuôn mặt một kẻ dẫn đầu và phục trang của chúng rồi phải nhanh chóng lặn xuống . Nơi này nước khá nông dễ nhìn thấy đáy , nếu tiếp tục ở lại lâu không chừng sẽ bị phát hiện .

Bên bờ sông , một con hoẵng đang cúi đầu tham lam uống nước . Thình lình một bóng đen từ trên mặt nước ngoi lên làm con hoẵng giật mình tháo chạy . Tử Nguyên nặng nề bước lên bờ rồi nằm xuống thảm cỏ bên cạnh mà thở dài .

Tâm trạng của hắn bây giờ khá tệ . Kho tàng bị tìm thấy , ắt hẳn sẽ bị chuyển đi không để lại thứ gì . Tử Nguyên cũng không lo đám người kia sẽ phát hiện hắn từng ở đấy . Hắn đã kịp đóng cơ quan mật thất , xoá sơ qua mọi dấu vết . Nhưng Tử Nguyên làm mọi việc vội vàng , với lại không việc gì là không thể . Bất quá cho dù phát hiện có người từng ở đấy , cũng không chắc có ai tra ra được hắn .

Chỉ là Tử Nguyên trong lòng thầm chua xót , kho tàng này mới đến tay hắn một ngày đã bị vuột mất . Hắn hận không thể lấy đi nhiều hơn . Hắn còn phải lặn qua lòng sông một quãng dài , nhịn thở lâu đến đỏ mắt , không thể mang theo quá nhiều chi vật . Nhưng thôi , nếu quá tham lam cũng không có kết cục tốt , dễ dẫn đến hoạ sát thân .

Vì chỗ này khá xa hang động kia nên Tử Nguyên nằm xuống nghỉ ngơi một lúc . Sau đó hắn nhanh chóng xoá mọi dấu chân ở bờ sông , rồi chạy đi cách nơi đấy tầm hơn mười dặm , tìm thấy một hang thú bỏ hoang , bây giờ hắn mới hoàn toàn yên tâm nghỉ ngơi .

Chờ đến nửa đêm , Tử Nguyên mới trở lại bờ sông , lặn vào hang động . Do ban đêm thị nhãn bị ảnh hưởng nên phải tốn khá nhiều thời gian hắn mới vào được hang động chứa kho tàng .

Không ngoài dự liệu. Bên trong trống trơn không có ai , kho tàng trống trơn . Tử Nguyên không ngờ đám người này làm việc hiệu quả như vậy . Mà cũng phải thôi , cho dù là ai gặp cũng không cam tâm để một kho tàng lớn như thế đơn côi ở ngoài thêm một khắc nào . Mà nhanh chóng mang về nhà của mình . Trừ Tử Nguyên hiện tại .

Mật thất cũng bị phát hiện , bên trong vô cùng sạch sẽ . Cuối cùng hắn đành phải nuốt đắng thất vọng bơi trở về .

...

Ngày hôm sau , dưới một gốc cây cổ thụ , Tử Nguyên đang ngồi chân xếp vòng , nhắm chặt đôi mắt , thái dương chảy đầy mồ hôi .

Sau thời gian một chén trà , Tử Nguyên khẽ cau mày , rồi mở mắt ra thở dài .

Vốn trước kia điều hắn muốn nhất là khôi phục lại trí nhớ , bất quá điều đó phải tạm hoãn lại . Hắn bây giờ không có thực lực , gặp phải ai cũng chạy ngược chạy xuôi , cảm giác này khiến hắn thấy vô cùng bất lực .

Khi nhìn thấy vị nguyên soái kia chết , Tử Nguyên cảm thấy thế giới này thật tàn khốc . Với lại , hắn còn mang bộ mặt giống nhị hoàng tử kia .

Vì thế , sau khi nghỉ ngơi một giấc , mới tờ mờ sáng , sau khi ăn chút lương khô , Tử Nguyên đã ra khỏi hang , cầm theo bốn cuốn bí tịch . Hắn làm gì đó để không phải gặp trường hợp nào cũng bị động . Thế sự vô lường .

Hắn chỉ còn có thể đặt hi vọng vào bốn cuốn bí tịch này .

Cuốn bí tịch đầu tiên là Quy Giáp công , sau khi luyện , sẽ khiến cơ thể biến đổi , cơ bắp sắn chắc , phát triển to lớn . Lớp da bên ngoài sẽ trở nên cứng cáp như đá , đao thương bất nhập , thủy hoả bất xâm . Phòng thủ không nói vô địch thiên hạ nhưng cũng đủ tung hoành một phương.

Cuốn thứ hai tự là Vạn Độc Thất ký . Tử Nguyên cảm thấy rất ưng ý khi vừa đọc , bí tịch nói về phương thức điều chế các loại độc dược , ám khí tẩm độc .

Theo hắn cảm thấy , nhanh chóng học cách dùng độc và ám khí sẽ thực tế hơn . Nếu muốn luyện võ công đại thành thì phải tốn vô cùng nhiều thời gian , như môn Quy Giáp công kia , theo như trong bí tịch muốn đại thành thì phải tốn ngót nghét ít nhất mười năm .

Thông thường , những người bình thường chỉ luyện một môn nếu muốn tinh luyện . Nếu là những kẻ thiên phú cao thì có thể hai đến ba môn .

Bất quá Tử Nguyên không có nhiều thời gian như thế . Nhưng luyện một chút để có thể tạm thời có chút sức tự vệ không phải cũng không thể .

Lật đến quyển bí tịch thứ ba , một bộ thân pháp khinh công Ưng Bách bộ . Luyện bộ này thân pháp trong chớp mắt di chuyển nhanh đến một vị trí khác , mắt thường nhìn vào giống như tốc biến vậy . Là một bộ khinh công có thể giúp bảo toàn tính mạng trong những lúc nguy hiểm nhất .

Quyển cuối là một bộ kiếm phổ Tiên Cơ Đả Thức kiếm .

Không cần dùng nội công , uyển chuyển khéo léo , đoán trước chiêu thức của địch mà chặn chiêu . Bộ kiếm pháp này chỉ có một thức kiếm duy nhất . Thức kiếm này chủ yếu phụ thuộc vào người luyện , tùy thuộc vào sự tỉnh táo và cơ trí , áp dụng thức kiếm vào tình hình đương sự mà mỗi người có đối sách khác nhau . Người thiên phú kém nhất chỉ có thể dùng nó cầm cự với một kẻ địch , còn kẻ thiên phú cao dù gặp giáp công nhiều mặt cũng có thể lật ngược thế trận .

Tử Nguyên không kìm được sự nóng lòng mà luyện ngay Quy Giáp công . Môn võ công này yêu cầu đầu tiên phải có nội công chân khí . Sau đó rèn luyện thân thể ở những nơi khắc nghiệt , kết hợp thảo dược liên tục ngâm mình nhiều lần .

Nhưng Tử Nguyên sau khi nếm thử luyện thì vô cùng thất vọng . Mãi mà hắn vẫn không thể tích được chân khí trong cơ thể , chân khí vừa vận thì liền tiêu tán . Cứ như bẩm sinh hắn không thể học võ được vậy .

Tuy thất vọng nhưng Tử Nguyên không nản chí . Ánh mắt hắn dời sang Ưng Bách bộ . Môn khinh công này trong giây lát dồn toàn bộ sức lực vào hai chân , bứt tốc di chuyển đến một vị trí nào đó .

Tử Nguyên quyết định luyện môn khinh công này cùng Tiên Cơ Đả Thức kiếm . Hai môn này hắn có cơ năng học thành được .

Ngày hôm sau , hắn đã xuất hiên ở Diên Sa thành , một thành trì nhỏ gần đấy . Hắn tìm đến y quán mua một số loại thảo dược , vật liệu pha chế thuốc . Đến tiệm rèn lớn nhất trong thành , đặt làm một thanh kiếm đặt biệt . Đây là loại kiếm được hướng dẫn trong Vạn Độc Thất ký , bên trong thân kiếm có một rãnh nhỏ , có thể tẩm độc vào bên trong .

Xong xuôi , Tử Nguyên đi dạo một vòng để hiểu sơ tình hình Diên Sa thành . Theo tình hình thì hắn cũng nên tìm một chỗ ở , bản thân Tử Nguyên cũng không muốn suốt ngày ở trong hang động kia . Với lại Diên Sa thành ở xa kinh thành , làn da của hắn ngăm đen chứ không trắng trẻo như giới quý tộc nên cũng không quá lo lắng người của thái tử nhìn thấy hắn .

Tử Nguyên dừng chân trước một khách điếm nhỏ không quá nổi bật . Khách điếm này có vẻ không quá đông khách , tiểu nhị vừa thấy Tử Nguyên liền hồ hởi :" Quan khách mời vào , mời vào , bản điếm chỗ ở sạch sẽ , cơm ngon rượu ngọt chắc chắn sẽ làm hài lòng ".

Giá trọ ở đây cũng không quá đắt , Tử Nguyên liền đặt cọc tiền ở một tháng sáu mươi lạng bạc . Bây giờ đã tối , sau khi người khách điếm mang thức ăn và rượu tới phòng hắn liền đóng chặt cửa . Ngày hôm nay hắn đã thấy rất mệt mỏi , muốn nghỉ ngơi ngay .

Bạn đang đọc Tiên Thiên Vũ Lệ sáng tác bởi huavu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huavu
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.