Sơ tranh
Trong rừng gần Diên Sa thành , một nơi đầy bụi gai , dưới những nhánh cây đã trưởng thành đầy gai nhọn lợi hại, có một thân ảnh vô cùng quỷ dị, chớp nhoáng mà di chuyển , vậy mà các gai nhọn cực kỳ nguy hiểm kia không cách nào sinh ra chút trở ngại đối với hắn, hắn tựu như là luồng ánh sáng trắng bình thường, tốc biến chớp nhoáng từng đợt , một hồi thì xuất hiện tại vùng lân cận, một hồi lại từ xa xa thoát ra, cả quá trình lặng yên không tiếng động, phảng phất dường như không phải là thân thể thực sự, mà là vô hình.
Cuối cùng, bóng nhân ảnh này hạ xuống một cành cây, đứng ở đầu ngọn cây nhìn thẳng ra xa xa, đích xác là Tử Nguyên tu luyện đã có chút thành công.
Trong thời gian một tuần trăng tiếp theo này , Tử Nguyên tập trung lĩnh ngộ Ưng Bách bộ và Tiên Cơ Đả Thức kiếm .
Không hiểu sao Quy Giáp Công hắn đến sơ nhập môn cũng không đạt , mà Ưng Bách bộ lại vô cùng phù hợp , như sinh ra là để dành cho hắn vậy . Tử Nguyên càng nếm thử tốc độ và sự đột biến của môn thân pháp này càng thấy yêu thích . Chỉ trong một tháng mà hắn đã sử dụng thành thục . Tư chất của hắn xem ra tập trung phần lớn ở thân pháp .
Còn Tiên Cơ Đả Thức kiếm thì mới sơ nhập môn . Dù chỉ có một thức kiếm luyện cũng không dễ dàng ,nhưng chưa qua thực chiến , chưa thể thực sự đánh giá được . Phần lớn thời gian và tâm trí hắn đặt trên Ưng Bách Bộ nên Tiên Cơ Đả Thức kiếm tiến bộ rất chậm chạp. Môn kiếm pháp này khẩu quyết rất ngắn , lý thuyết ít , chủ yếu từ trong chiến đấu mà nâng cao kiếm pháp, nếu có người luyện cùng thì ắt hẳn tiến bộ sẽ nhanh hơn .
Bất quá , Tử Nguyên cũng không hề quá nôn nóng . Chỉ với việc có thể thành thục Ưng Bách bộ với thời gian ngắn hắn đã rất kinh hỉ rồi .
Sau khi ngồi nghỉ một lúc , Tử Nguyên trở về thành . Hắn cũng dần nghĩ đến việc tìm cách chữa trị bệnh tình cho mình .
Hôm nay tâm trạng Tử Nguyên khá vui vẻ . Hắn cất bước Đại Thức tửu , một trong những nhà hàng lớn nhất trong Diên Sa thành .
Tử Nguyên đi thẳng lên lầu hai , lầu này giá cả đắt hơn phía dưới , có thể vừa ăn vừa ngắm nhìn quang cảnh phố thị.
"Không cần thối , đem những món ngon nhất ra đây , cùng với một bình rượu thượng hạng ". Tử Nguyên đập xuống bàn vài cục bạc lớn , nhanh chóng gọi tiểu nhị phục vụ.
"Quan gia , có liền, có liền ".Nhìn thấy nhiều bạc, khuôn mặt tiểu nhị rạng rỡ rõ rệt .
Thức ăn được đưa ra, do luyện võ pháp đã lâu ,Tử Nguyên rất đói, hắn cúi đầu xuống ăn lấy ăn để không quan tâm trời đất .
Bây giờ là thời điểm quán đông người. Khách vào ngày càng đông. Bất chợt một giọng nói khàn khàn to lớn vang lên :" Thiếu gia ta muốn bao nơi này , các người cút hết đi, bọn ta sẽ trả tiền ".
Tử Nguyên đang ăn giật mình ngẩng đầu quay lại nhìn , kẻ vừa cất tiếng nói là một đại hán râu quai nón, khuôn mặt dữ tợn, bên hông dắt một thanh đại đao. Bên cạnh hắn là một thanh niên có làn da trắng trẻo cùng đôi mắt xếch, trên tay cầm một cây vũ phiến khẽ quạt. Khuôn mặt vẻ không quan tâm bất cứ sự tình gì.
"Còn không đi mau!".Thấy mọi người trong quán đều ngơ ngác nhìn bọn hắn nhưng đều không có ý rời chỗ, đại hán râu quai nón gầm lên một tiếng , đưa tay chưởng mạnh vào cái bán gần đó . Chiếc bàn gỗ tức thì gãy làm mấy mảnh , thức ăn văng tứ tung khắp nơi , cơm canh tung toé. Nơi đấy có hai người đang ngồi ăn , bị cơm thịt văng lên dính khắp mặt trông khá buồn cười .
" Là Hắc Đao Nhất Giả cùng thiếu gia của Phủ Giang bang ".
"Chạy mau ...".
Tử Nguyên nghe tiếng mọi người truyền tai nhau chạy trốn mới giật mình . Chẳng trách người của Đại Thực tửu nãy giờ đều im lặng không dám ra mặt . Hắn ở Diên Sa thành này cũng được một thời gian nên cũng nghe ngóng một chút . Phủ Giang bang là một bang phái giang hồ lớn có tiếng lâu đời quanh nơi này . Căn cứ địa ở nơi khác nhưng lại vươn dài cánh tay địa bàn đến Diên Sa thành làm ăn. Thực lực rất lớn đến nỗi thành chủ phải nhún nhường thoả hiệp ,để mặc bang phái này hoạt động thoải mái trong Diên Sa thành , làm việc vô cùng độc ác.
Đại hán râu quai nón là một trong những đao khách mạnh nhất của Phủ Giang bang , sở dĩ gọi là Hắc Đao Nhất giả vì vũ khí của hắn là một thanh đao đen kịt , một đao đoạt mạng .
Tử Nguyên đứng dậy rời khỏi nơi này . Hắn không muốn chọc đến một thế lực lớn như vậy. Tuy Ưng Bách bộ đã sử dụng thành thục nhưng Tiên Cơ Đả thức kiếm chưa thử nghiệm lần nào . Mặc dù đang ăn dở nhưng hắn cũng đã no , không cần thiết làm chuyện thừa thãi.
Mọi người lục tục kéo nhau xuống lầu. Bất chợt tên thanh niên mắt xếch nắm tay áo một người kéo lại , miệng cười thô lỗ :
"Cô nương , hãy ở lại hầu hạ rượu bổn thiếu gia ta , chúng ta cùng vui vẻ ."
"Không , ta không muốn ".
Người bị kéo lại là một thiếu nữ có dung nhan tú lệ , niên kỷ nhỏ , có vẻ ngang tuổi Tử Nguyên , hoa dung có điểm non nớt nhưng có vẻ càng khiến thêm câu động nhân tâm.
Thanh niên mắt xếch thấy mọi người rõ danh tính mình đều ngoan ngoãn rời khỏi, cảm thấy ai cũng nể phục mình . Nhưng khi nghe thiếu nữ từ chối thì khuôn mặt đen lại . Người như hắn tâm cao khí ngạo , nghe thấy người khác làm phật ý mình thì nổi xung .
Tử Nguyên vừa lúc bước qua , thấy sự việc bất bình. Hắn niên kỷ cũng còn nhỏ , tính tình còn có chút không thể kiềm chế. Liền cất tiếng :
"Vị huynh đài này , ngươi thân là nam nhân , không thể cưỡng chế nữ nhân như vậy chứ ".
"Tiểu tử ngươi không muốn an phận thủ thường , lại còn thích lo chuyện bao đồng , dám khinh thường bổn thiếu gia !" .
Thanh niên mắt xếch đang bực mình , gặp một tên tiểu tử trang phục cũ kỹ , có chút quê mùa đứng ra nói vào chuyện tốt của mình khiến hắn bừng nộ hoả . Lời vừa dứt hắn giật ngược tay , lông vũ trên cây quạt bị rút ngược , lộ ra bốn năm lưỡi kim loại xếp xen kẽ nhau , chém ngang về cổ Tử Nguyên .
Ngay tức khắc , theo bản năng ,Tử Nguyên rút thanh đoản kiếm bên hông , ngay khi vũ khí thanh niên mắt xếch còn cách hắn một sải tay , Tử Nguyên xoáy ngược lên chọc thẳng mũi kiếm vào cổ tay thanh niên mắt xếch ấy . Mặc dù rút kiếm chậm hơn một khắc , nhưng kiếm của hắn lại đến cổ tay đối phương trước .
Lực đạo của thanh niên mắt xếch vô cùng lớn , lại không ngờ tới đối phương có một chiêu này , tự hồi mã thương làm cho mũi kiếm của Tử Nguyên đâm sâu vào xương cốt . Cây quạt cũng chính vì thế mượn lực văng ra xa , bay sượt qua đầu Tử Nguyên , cắt đứt mấy sợi tóc của hắn .
Đây là lần đầu tiên Tử Nguyên sử dụng Tiên Cơ Đả Thức kiếm đối chiến . Thấy đối phương động thủ , hắn liền dùng kiếm chặn đòn đối phương . Tuy động tác hơi trì trệ nhưng kết quả cũng không tệ .
Tuy thế , khi chứng kiến lưỡi kim loại sắc bén sượt qua mắt mình cắt mất mấy sợi tóc ở thái dương , Tử Nguyên trong chớp mắt thấy lạnh buốt sống lưng . Chưa đợi hắn định thần , một cảm giác cực đau đớn ở bụng dưới hắn truyền đến .
Thanh niên mắt xếch cổ tay bị đâm xoáy vào huyết mạch khiến máu phun ra tung toé , gân tay lòi ra . Theo bản năng đạp mạnh vào Tử Nguyên để đẩy hắn ra . Tử Nguyên không có kinh nghiệm chiến đấu , bị một cú vô cùng bất ngờ . Gần như là liên kích , nắm đấm của đại hán liền vung đến . Kình lực rất mạnh , chưa tiếp đòn mà gió đã ập vào mặt Tử Nguyên .
Lần này thì kịp nhìn thấy , trong khoảnh khắc , Tử Nguyên nghiêng người thi triển Ưng Bách bộ lùi nhanh ra phía sau .
Tử Nguyên chỉ phi thân được một đoạn đến góc lầu thì dừng lại , chưa kịp đợi hắn nghĩ ngợi , một lưỡi đao màu đen to lớn phi thẳng đến . Do bất ngờ , Tử Nguyên thi triển Ưng Bách bộ chậm một bước . Chỉ nghe tiếng gió soạt một cái , bắp tay hắn đã bị lưỡi đao cướp đi một lớp da .
Lần này thì không quản cả đau đớn , Tử Nguyên liền nhanh chóng phi thân qua cửa sổ tẩu thoát , nhanh chóng lẫn vào đoàn người trong phố mà biến mất .
" Cẩu tặc , đứng lại cho ta , a...công tử ".
Hắc Đao Nhất Giả thấy cú phi đao với tốc độ không tưởng của mình không thể lưu lại được đối phương cũng rất bất ngờ , nhưng nhanh chóng nổi cơn thịnh nộ , hắn định đuổi theo nhưng lại nghe thấy tiếng rên rỉ dưới đất . Hình như thiếu chủ đã bị đánh trúng yếu huyệt , phải nhanh chóng chữa trị nếu không bị tàn phế . Hắn đi theo để bảo vệ nên nếu thiếu chủ gặp sự tình gì bất trắc tính mạng hắn chỉ sợ cũng không giữ được.
Còn thiếu nữ kia cũng không biết từ khi nào đã nhân lúc Tử Nguyên làm náo loạn mà nhanh chân chạy mất .
Đăng bởi | huavu |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |