Thanh Vân Môn khảo hạch
Chương 3: Thanh Vân Môn khảo hạch
Lý Tuân bước đi trên con đường mòn dẫn lên đỉnh núi, những bậc thang đất đỏ dẫn lối như những bước khởi đầu cho một cuộc phiêu lưu không gian và thời gian. Rừng xanh mướt vây quanh, cây cối vươn cao như những người lính trung thành, bảo vệ bí mật và tinh túy của Thanh Vân Môn. Bước chân của Lý Tuân trầm tư nhưng đầy quyết tâm, từng bước nhấn chìm vào lòng đất như lời hứa với chính mình và với môn phái.
Khi Thanh Vân Môn hiện ra trước mắt, một cảm giác kích thích và hồi hộp tràn ngập trong Lý Tuân. Cổng môn lớn bằng ngọc trắng tỏa sáng dưới ánh nắng ban mai, rạng rỡ và uy nghiêm như một lời chào đón đầy trang trọng. Những người tham gia cuộc thi từ khắp nơi như những tia sáng, đều hướng về điểm sáng này, mong muốn được chứng minh và thể hiện bản thân.
Đại sư huynh đứng trước đám đông, ánh mắt sâu xa như biển cả, lời nói của ngài như là tiếng chuông châm ngôn của võ lâm.
"Cuộc thi này không chỉ là cơ hội để thể hiện võ công mà còn là dịp để thử thách lòng kiên nhẫn và sự quyết tâm," giọng nói trầm ổn vang lên khắp mọi ngóc ngách của Thanh Vân Môn.
Phần thi võ công bắt đầu, và mỗi thí sinh nhận được một số vật dụng cơ bản để leo núi. Lý Tuân nhìn chằm chằm vào những vật dụng ấy, nhưng trong lòng anh, là một ý chí sắt đá, vững vàng như núi non. Anh biết rằng mình phải vượt qua thử thách này. Ánh mắt của anh rọi lên những đỉnh núi xa xăm, đầy thách thức nhưng cũng chứa đựng những cơ hội, như những cung bậc cảm xúc trên con đường mòn dẫn lên đỉnh núi.
Trong lúc leo núi, Lý Tuân gặp phải nhiều khó khăn đầy. Đường dẫn lên đỉnh núi vô cùng gập ghềnh, những tảng đá lớn nhỏ trải rộng khắp nơi khiến việc di chuyển trở nên vô cùng gian nan. Anh phải vượt qua những đoạn đường dốc, leo trèo qua những vách đá đứng đắn, đôi khi phải bò cơ thể như dán mình vào vách đá. Cảm giác mệt mỏi và căng thẳng dần chiếm lĩnh tâm trí của Lý Tuân, nhưng trong lòng anh vẫn cháy bùng một niềm tin không ngừng.
"Không được phép từ bỏ," Lý Tuân tự nhủ trong lòng, bước đi mạnh mẽ hơn. "Thành công không đến với người yếu đuối, ta phải cố gắng hết mình."
Lúc leo gần lên đỉnh, cảm giác cơ thể trở nên mệt mỏi và yếu đuối dần trước những thử thách khắc nghiệt. Lý Tuân cảm thấy hơi thở trở nên gấp gáp, mồ hôi dầu ướt đẫm trên trán. Nhưng dù vậy, sự kiên trì và quyết tâm vẫn đẩy anh vượt qua mọi khó khăn.
"Dù có khó khăn đến đâu, tôi cũng không thể bỏ cuộc," Lý Tuân thầm nghĩ, với một tâm trạng hứng khởi và kiên định.
Cuối cùng, khi anh đặt chân lên đỉnh núi, thời gian đã quá chín ngọ. Anh nhìn quanh, ngưỡng mộ cảnh quan tuyệt đẹp xung quanh, cảm giác hạnh phúc lan tỏa trong lòng. Chính điện của Thanh Vân Môn trông như một viên ngọc quý độc đáo, tỏa sáng giữa bốn phương thiên hạ. Vẻ đẹp của nó không chỉ là sự tinh túy của kiến trúc mà còn là biểu tượng của quyền lực và uy tín của môn phái.
Toà chính điện được xây dựng với kiến trúc truyền thống, với các mái vòm cong cao và những cột trụ lớn vững chãi, tạo nên một bức tranh hùng vĩ và tráng lệ. Các tường được xây bằng đá cẩm thạch màu xanh ngọc, phản chiếu ánh sáng mặt trời ban mai một cách lung linh, tạo ra một vẻ đẹp lạ mắt và quyến rũ.
Ở phía trước chính điện, có một hồ nước nhỏ, nước trong xanh như ngọc bích, phản ánh lại hình ảnh của các tòa nhà và bầu trời, tạo ra một không gian yên bình và thanh tao. Các cây cỏ xanh mướt và hoa lá rực rỡ được cắm xung quanh hồ, tạo nên một khung cảnh tươi mới và thơ mộng.
Trước cửa chính, hai cây cổ thụ cao ngất, cành lá rợp bóng mát, tạo nên một lối vào trang trọng và uy nghiêm. Hai hàng đèn đuốc bên cạnh cửa chính phát ra ánh sáng vàng ấm áp, chiếu sáng lên đường đi như hai vệ tinh bảo vệ chính điện.
Bên trong, không gian rộng lớn và trang trọng, với các cột trụ và trần nhà được trang trí hoa văn tinh tế và các bức tranh tường minh họa về lịch sử và truyền thống của môn phái. Phía trước là bảng bổn pháp lớn, ghi chép những quy tắc và nguyên tắc cơ bản mà mỗi đệ tử Thanh Vân Môn phải tuân thủ.
Ở giữa chính điện, có một bức tượng đội mũi trơ, trượng cầm trong tay, tượng trưng cho sự thanh cao và tinh thần hòa bình của môn phái. Bức tượng được làm từ đá quý, với chi tiết tinh xảo và sự uy nghiêm trang trọng.
Mỗi góc của chính điện đều được trang trí bằng hoa và cây cỏ, tạo nên một không gian thư giãn và thiền định. Không chỉ là nơi tổ chức các buổi lễ trang trọng và hội nghị quan trọng của môn phái.
Dù không đạt được mục tiêu ban đầu nhưng Lý Tuân vẫn tự hào về bản thân vì đã vượt qua mọi thử thách và không bỏ cuộc.
"Thành công không phải chỉ là việc đến đúng giờ, mà còn là việc không bao giờ từ bỏ," anh tự nhủ, mỉm cười.
Thời gian dần trôi qua Anh đứng lặng im, chờ đợi kết quả cuộc thi.
"Cuộc thi này không chỉ là về việc vượt qua các thử thách vật lý, mà còn là về sức mạnh bên trong của tâm hồn," đại sư huynh nói, tiếng giọng trầm ổn vang lên trên dãy núi. "Hãy nhớ rằng, trong cuộc sống, thử thách sẽ luôn hiện diện. Đừng bao giờ từ bỏ, vì chỉ có như vậy, bạn mới có thể trở thành một người toàn năng đích thực." Đại sư huynh dõng dạc nói to trước chính điện.
Người đủ điều kiện được trực tiếp gia nhập làm đệ tử chính, trong khi hai người không đến kịp nhưng vì thân hình tráng kiện, họ được chấp nhận làm ngoại đệ tử, chuyên giúp Thanh Vân Môn xử lý các sự kiện với thường dân.
Lý Tuân, đứng ở cuối đoàn, chuẩn bị rời khỏi đỉnh núi, bất ngờ khi một đại trưởng lão bay tới, bỏ qua kết quả cuộc thi, trực tiếp dẫn anh bay đi.
Đăng bởi | vatchatyeutoi |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |