Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Gặp Gỡ Trong Nội Điện

Tiểu thuyết gốc · 1588 chữ

Chương 4: Cuộc Gặp Gỡ Trong Nội Điện

Lý Tuân theo chân Trưởng Lão bước vào nội điện Thanh Vân Môn. Cả không gian toát lên vẻ uy nghiêm và trang nghiêm. Những bức tượng cổ kính đứng sừng sững hai bên lối đi, các chi tiết trang trí tinh xảo trên tường phản chiếu ánh sáng lung linh từ những ngọn đèn dầu. Không khí thanh tịnh, yên bình nhưng lại mang một sức mạnh vô hình khiến Lý Tuân cảm nhận được sự vĩ đại của môn phái.

Trưởng Lão dừng bước trước một chiếc bồ đoàn đặt giữa nội điện, nơi Đại Trưởng Lão Giang Hồng đang ngồi. Mái tóc bạc phơ, gương mặt hiền hậu nhưng toát lên vẻ uy nghiêm của một bậc thầy tu tiên. Lý Tuân cúi đầu, lòng kính trọng dâng trào.

“Thưa Đại Trưởng Lão, đây là Lý Tuân, đệ tử mới gia nhập môn phái. Ta dẫn cậu ấy đến ra mắt ngài,” Trưởng Lão cất giọng trầm ấm, vang vọng khắp nội điện.

Lão Giang Hồng khẽ gật đầu. “Lý Tuân, ngẩng đầu lên,” ông nói, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy nghi.

Lý Tuân nghe theo, ngước nhìn Đại Trưởng Lão với ánh mắt đầy kính phục. “Thưa Đại Trưởng Lão, đệ tử Lý Tuân xin kính chào ngài. Đệ tử rất vinh dự được gia nhập Thanh Vân Môn, nơi tu luyện võ công và võ đức.”

Lão Giang Hồng gật đầu hài lòng. “Chào mừng con, Lý Tuân. Thanh Vân Môn chúng ta không chỉ là nơi tu luyện võ công mà còn là trụ cột của chính đạo, bảo vệ hòa bình và công lý. Môn phái này đã tồn tại và phát triển qua bao thế hệ, luôn giữ vững tôn chỉ chính đạo và bảo vệ những giá trị cao đẹp.” “Trưởng Lão Phong Thần, người đã dẫn con đến đây, là bậc thầy về quản lý và dạy dỗ đệ tử. Ông ấy không chỉ giúp các đệ tử phát triển về võ công mà còn về phẩm chất đạo đức. Sự nghiêm túc và tài năng của ông ấy là nguồn động viên lớn cho tất cả chúng ta.”

Lão Giang Hồng chuyển ánh nhìn về phía Trưởng Lão Phong Thần, khẽ gật đầu.

“Không dám, thưa Đại Trưởng Lão. Đây là trách nhiệm của ta,” Trưởng Lão Phong Thần đáp, giọng nói chân thành.

Đại Trưởng Lão tiếp tục hỏi Lão Phong Thần. “Sao rồi, tình hình năm nay có bao nhiêu đệ tử mới, thành tích thế nào?”

“Năm nay tổng cộng có 13 thí sinh được tuyển làm nội môn đệ tử, đã được an bài chỗ ở. Trong đó có 3 người kết quả rất tốt, chỉ 2 canh giờ đã hoàn thành khảo hạch. Ngoài ra còn 2 người thân thể tráng kiện, kết quả không thấp được nhận làm ngoại môn đệ tử. Còn đây là…”

Nói đến đây Lão Giang Hồng quay qua nhìn Lý Tuân rồi chợt dừng lại. Từ từ trong người lấy ra một vật nhỏ rồi đưa cho Đại Trưởng Lão.

Đại Trưởng Lão nhận lấy đồ vật, nhìn qua thì đây là một chiếc chuông nhỏ bằng đồng, chạm khắc rất tinh xảo. Từ từ một luồng linh khí truyền vào chiếc chuông, làm chiếc chuông ngân lên một tiếng tinh xảo rồi khẽ từ từ hướng đến Lý Tuân mà rung động kịch liệt.

Đại Trưởng Lão Ồ lên một tiếng. “Ồ, thật là lâu lắm rồi a. Không ngờ năm nay lại có người mang Thiên Tinh Hoàng Lệnh đến. Lý Tuân, con mau lấy vật đó ra cho ta.”

Lý Tuân ấp úng trả lời, “Vật đó… vật đó là…”

Nghe đến đây thì từ tay phải Đại Trưởng Lão khẽ rung, rồi hiện ra một vật nhỏ như viên đá. Lý Tuân nhìn thấy chợt nhớ ra hòn đá mà mình đã nhặt được trong hang núi nọ liền vội vàng từ trong túi sau lưng lấy ra một viên đá tương tự và tấm bản đồ đưa lại cho Đại Trưởng Lão.

“Quả đúng không sai. Ta đang tu luyện trong núi thì bỗng chuông Thiên Hoàng ngân lên một tiếng dài báo hiệu có người mang lệnh bài đến môn phái. Phải nói rằng, từ khi môn chủ đời trước tạ thế có phát ra 5 lệnh bài và dặn dò lại. Nếu sau này có người cầm đến môn phái thì cũng như là người của môn phái ta, phải nghiêm chỉnh chấp hành quy tắc này, chỉ xem lệnh bài mà không xem người đến là ai,” Trưởng Lão Phong Thần lên tiếng.

Đại Trưởng Lão nghe xong trầm vào suy tư. Lúc lâu sau lên tiếng. “Hôm nay đến đây thôi. Hãy đưa Lý Tuân đi an bài chỗ nghỉ ngơi.”

Trưởng Lão Phong Thần nghe xong liền dẫn Lý Tuân rời đi. Trên đường về chỗ nghỉ, Trưởng Lão Phong Thần liền cao hứng giới thiệu sơ qua về môn phái cho Lý Tuân nghe.

Trên đường trở về nơi nghỉ ngơi, Trưởng Lão Phong Thần tiếp tục dặn dò Lý Tuân những điều cần thiết khi gia nhập Thanh Vân Môn.

“Khi con đã vào Thanh Vân Môn, điều quan trọng nhất là tuân thủ quy tắc của môn phái. Kỷ luật nghiêm minh và tinh thần đoàn kết chính là nền tảng giúp chúng ta phát triển và bảo vệ chính đạo. Con cần nỗ lực học hỏi, không chỉ về võ công và pháp thuật mà còn về phẩm chất đạo đức và tinh thần chính nghĩa.”

Trưởng Lão Phong Thần ngừng lại một chút, rồi tiếp tục:

“Trong tông có hai đại đệ tử xuất sắc nhất của môn phái, họ sẽ là người hướng dẫn con trong thời gian đầu. Người đầu tiên là Trần Vĩnh, một trong những đại đệ tử của hệ tu võ. Trần Vĩnh không chỉ xuất sắc về võ công mà còn có tinh thần chiến đấu kiên cường, luôn hết lòng bảo vệ môn phái và đồng môn. Anh ấy sẽ giúp con rèn luyện kỹ năng chiến đấu và thể lực.”

Tiếp đó, Trưởng Lão Phong Thần giới thiệu:

“Người thứ hai là Lê Huyền, đại đệ tử của hệ tu tiên. Lê Huyền nổi tiếng với sự thông minh, tinh thần học hỏi không ngừng và khả năng sử dụng pháp thuật tuyệt vời. Cô ấy sẽ giúp con phát triển về tinh thần, nội công và pháp thuật, đồng thời hướng dẫn con về việc tu luyện tâm linh và giữ vững phẩm chất chính đạo.”

Trưởng Lão Phong Thần dừng lại, quay sang nhìn Lý Tuân:

“Lý Tuân, con phải nhớ rằng con đường tu luyện không hề dễ dàng. Sẽ có những thử thách và khó khăn, nhưng nếu con kiên trì và luôn giữ vững tôn chỉ của Thanh Vân Môn, con sẽ đạt được những thành tựu xứng đáng. Hãy học hỏi từ các sư huynh, sư tỷ và đồng môn, cùng nhau phát triển và bảo vệ những giá trị cao đẹp của môn phái.”

Lý Tuân cúi đầu kính cẩn, đáp lời Trưởng Lão Phong Thần: “Đệ tử xin ghi nhớ lời dặn của Trưởng Lão. Đệ tử sẽ nỗ lực hết mình để học hỏi và tu luyện, không phụ lòng mong đợi của môn phái và các sư huynh, sư tỷ.”

Trưởng Lão Phong Thần mỉm cười hài lòng, dẫn Lý Tuân đi qua các dãy hành lang đến nơi nghỉ ngơi của đệ tử mới. Một ngôi nhà nhỏ nhưng ấm cúng và sạch sẽ hiện ra trước mắt. “Đây sẽ là nơi nghỉ ngơi của con. Hãy ổn định chỗ ở và nghỉ ngơi sớm. Ngày mai sẽ là một ngày mới, đầy thử thách và cơ hội để con bắt đầu hành trình tu luyện tại Thanh Vân Môn.”

Lý Tuân cảm thấy lòng mình tràn đầy hứng khởi và biết ơn. Hắn biết rằng cuộc sống mới từ đây tại Thanh Vân Môn sẽ đầy gian nan nhưng c ũng đầy hứa hẹn.

Trưởng Lão Phong Thần rời đi, để lại Lý Tuân một mình trong căn phòng nhỏ. Hắn nhìn quanh, cảm thấy bỡ ngỡ nhưng cũng không khỏi phấn khích với môi trường mới mẻ này. Lý Tuân nhanh chóng sắp xếp đồ đạc của mình và nằm xuống giường, nhưng tâm trí vẫn không thể yên. Cảnh trong nội điện vẫn hiện về trong đầu hắn, từ cuộc gặp gỡ với Đại Trưởng Lão đến lúc nhận lệnh bài Thiên Tinh Hoàng Lệnh.

Hắn nhớ lại cảm giác rung động khi chiếc chuông ngân lên, cũng như lúc tìm thấy viên đá trong hang núi. Lý Tuân tự hỏi về ý nghĩa của những sự kiện đó và vai trò mình sẽ phải đảm nhận trong môn phái.

Trong bóng tối, hắn nhớ đến những lời dặn của Trưởng Lão Phong Thần về tinh thần đoàn kết, kỷ luật nghiêm minh và sự nỗ lực không ngừng. Hắn quyết định sẽ không ngừng cố gắng để hòa nhập vào môi trường mới này và theo đuổi con đường tu luyện võ công và đạo đức.

Ngày mai sẽ là một ngày mới, và Lý Tuân sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức và cơ hội mà Thanh Vân Môn mang lại. Hắn nhắm mắt, dần chìm vào giấc ngủ, chờ đợi một ngày mới bắt đầu.

Bạn đang đọc Tiên Thoại sáng tác bởi vatchatyeutoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vatchatyeutoi
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.