Chương 5: Bước Đầu Tại Thanh Vân Môn
Chương 5: Bước Đầu Tại Thanh Vân Môn
Trong ánh nắng mặt trời chiếu sáng qua cửa sổ nhỏ, Lý Tuân nhẹ nhàng mở mắt, cảm nhận mỗi buổi sáng ở Thanh Vân Môn lại khởi đầu bằng một cảm giác mới lạ, một cảm giác của sự hứng khởi và mong chờ. Anh cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi mà mọi thứ đều khác biệt so với cuộc sống trước đây của anh.
Ngồi dậy từ giường, Lý Tuân cảm nhận sự yên bình lan tỏa trong căn phòng nhỏ của mình. Mùi thơm dịu nhẹ từ những đốt hương trầm nhẹ nhàng lan tỏa trong không gian, tạo ra một bầu không khí trầm lắng và tĩnh lặng. Anh nhấm nháp một hơi thật sâu, dù không còn là một người ngoại lai mới, nhưng anh vẫn cảm thấy bản thân mình cần phải thích nghi và hòa mình vào cuộc sống mới tại Thanh Vân Môn.
Khi bước ra khỏi cánh cửa, anh cảm nhận một tia nắng ấm áp chạm vào gương mặt, đưa anh vào một thế giới mới, nơi mọi thứ đều tươi mới và hứa hẹn. Trần Vĩnh đứng đợi sẵn ngoài cửa, ánh mắt uy nghiêm nhưng ấm áp của người đại đệ tử đã đánh thức sự tỉnh táo trong tâm hồn của Lý Tuân.
"Đã đến giờ rồi, Tạp chủng đệ tử," Trần Vĩnh phát biểu, giọng điệu uy nghiêm nhưng không thiếu đi sự ấm áp và sự quan tâm.
Buổi tập đầu tiên diễn ra trên sân tập rộng lớn, nơi các đệ tử khác đã sẵn sàng chờ đợi. Không gian được bao quanh bởi những hàng cây xanh mát, gió nhẹ thổi qua mang theo hương thơm của các loại hoa quả và cây cỏ.
Trần Vĩnh không chỉ đơn thuần chỉ bảo về kỹ năng võ công, mà còn truyền đạt cho Lý Tuân về tinh thần của người tu tiên, về sự kiên nhẫn, sự tỉnh táo và khả năng kiểm soát bản thân.
"Cuộc sống của một đệ tử tu tiên không chỉ là về sức mạnh vật lý, mà còn là về sự kiên nhẫn và sự nhạy bén," Trần Vĩnh nhấn mạnh, ánh mắt sáng lên trong ánh nắng ban mai. "Hãy lắng nghe cơ thể của mình và rèn luyện từng động tác một, như là việc điều khiển những dòng năng lượng trong vũ trụ."
Lý Tuân cảm thấy nhịp độ tập luyện khá cao, nhưng cũng rất hứng khởi và quyết tâm hòa mình vào cuộc sống mới tại Thanh Vân Môn.
Lý Tuân đặc biệt chú ý đến vẻ ngoài của Đại đệ tử Trần Vĩnh từ lần đầu gặp mặt. Anh ta là một người đàn ông cao lớn, với vóc dáng thể thao và sức mạnh ẩn hiện dưới lớp áo giáp võ. Da của Trần Vĩnh đen nhánh, phản ánh một cuộc sống ngoài trời và các cuộc huấn luyện gắt gao. Bức mặt của anh ta là biểu tượng của sự mạnh mẽ và quyết đoán, nhưng đồng thời cũng toát lên vẻ uy nghiêm và sự sẵn sàng lắng nghe.
Đôi mắt của Trần Vĩnh là điểm nhấn của vẻ ngoài này. Chúng sâu thẳm và sắc bén như những viên ngọc quý, phản ánh sự sắc bén và sự chín chắn của người đàn ông đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc đời. Khi anh nhìn vào ai đó, ánh mắt đó có thể truyền tải một sức mạnh không thể phủ nhận, nhưng cũng chứa đựng sự ấm áp và tinh tế.
Lần đầu gặp mặt với Trần Vĩnh, Lý Tuân cảm thấy như mình đang đứng trước một người có uy lực và kinh nghiệm, nhưng đồng thời cũng là một người đồng cảm và sẵn lòng giúp đỡ. Cảm xúc của Lý Tuân lúc này là sự kính phục và hồi hộp, khi anh ta nhận ra rằng cuộc sống mới tại Thanh Vân Môn không chỉ là một thử thách về võ công, mà còn là một hành trình về tinh thần và sự trưởng thành.
Hôm nay, Lý Tuân dần dần làm quen với môi trường tại Thanh Vân Môn và gặp gỡ nhiều đồng môn khác. Trong số đó, có Hoa Hải, một đệ tử trẻ tuổi và năng động, luôn tràn đầy nhiệt huyết và tinh thần khám phá.
Ở dưới bóng cây trong một buổi tối, sau khi kết thúc buổi huấn luyện, Lý Tuân và Hoa Hải ngồi bên nhau, đôi mắt nhìn về phía bầu trời đêm sao rực rỡ.
"Cuộc sống ở Thanh Vân Môn thế nào, Tạp chủng đệ tử?" Hoa Hải hỏi, giọng nói đầy tò mò.
Lý Tuân nhìn Hoa Hải, nụ cười nhẹ nhàng trải dài trên môi: "Cuộc sống ở đây khác biệt hoàn toàn so với những gì tôi từng trải qua. Nhưng đối với tôi, đó là một cuộc phiêu lưu thú vị và ý nghĩa. Tôi đã gặp được nhiều người tài năng và học hỏi được rất nhiều từ họ."
Cuộc sống bình yên của Lý Tuân và Hoa Hải cứ thế dần trôi qua.
Đăng bởi | vatchatyeutoi |
Thời gian |