Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rút thăm

Tiểu thuyết gốc · 1589 chữ

Bây giờ là ngày diễn ra Tân Nhân Chiến, Cơ Thiên Vân cũng đã chuẩn bị hầu hết mọi thứ, dù quá trình khá là gấp gáp.

Đối với hắn, như vậy cũng đủ rồi, dù sao bây giờ với Cơ Thiên Vân việc tăng cảnh giới mới là ưu tiên hàng đầu. Tham gia trận so tài này chẳng qua là do thế sự đưa đẩy mà thôi.

“Đi thôi.” Hắn đứng trước gương, tự cổ vũ bản thân mình.

…...

Hàng năm, cuộc tuyển chọn đệ tử của Ngự Thú Tông lên đến hàng chục ngàn người, nhưng thật sự bước vào tông môn thì có không đến vài ngàn người. Trong vài ngàn người đó, tông môn lại một lần nữa sàng lọc rồi phân chia cho 12 phong.

Những kẻ bị đào thải chỉ còn cách làm tạp dịch đệ tử cố gắng tích lũy tài sản để đổi lấy một con linh thú từ đó gia nhập 1 trong 12 phong. Những kẻ này e là khó có đại thành tựu gì.

Có thể nói những kẻ có thể tham gia Tân Nhân Chiến không khác gì thiên tài trong thiên tài, bọn họ đều sẽ được tông môn chú ý, chỉ cần có biểu hiện tốt thì tiên đồ của bọn họ sẽ dễ hơn vài phần!

Thiên Phàm Phong.

Lúc này ở Thiên Phàm Phong đã tập hợp hơn ngàn người, dòng người đông đúc, có kẻ lo lắng, có kẻ mong chờ, trăm ngàn cảm xúc trộn lẫn vào bầu không khí ở đây.

“Hơn ngàn người? Đông như vậy sao?” Cơ Thiên Vân có chút choáng ngợp khi chứng kiến cảnh tượng này.

Trong suy nghĩ của Cơ Thiên Vân, Tân Nhân Chiến chỉ có vài chục người so đấu với nhau, dù sao theo hắn suy nghĩ, Tân Nhân Chiến không khác gì cuộc chơi giữa mấy đứa con nít đánh lộn với nhau.

Trường Minh, thân là sư tôn, hắn cũng đi theo cùng Cơ Thiên Vân theo dõi trận so tài này, hắn mỉm cười, đáp lại tên đồ đệ: “Theo danh sách chỉ có 412 người tham gia mà thôi.”

Quả nhiên, thời gian 3 năm vẫn là quá gấp gáp, Cơ Thiên Vân còn đỡ, nếu đổi lại là một đứa trẻ chưa được tiếp xúc tu tiên giới trước đó chỉ sợ sẽ bị choáng ngợp thông tin, văn hóa. Ngoài ra còn phải bước vào Hóa Long bí cảnh đi tìm linh thú, thấy vậy thôi nó vẫn là quá khó khăn với bất kỳ người nào chưa quen thuộc.

Trường Minh giải thích cho Cơ Thiên Vân về nội quy Tân Nhân Chiến: “Thể thức Tân Nhân Chiến rất đơn giản, trong lúc Tân Nhân Chiến diễn ra thí sinh không được dùng bất kỳ thứ gì trong đây: phù lục, đan dược, và cả pháp khí vượt quá cấp độ.

Tân Nhân Chiến dùng hình thức bốc thăm để quyết định đối thủ, 412 tên thí sinh cứ thế so đấu cho tới khi quyết định 24 thí sinh mạnh nhất.”

Cơ Thiên Vân gật đầu, đúng là thể thức Tân Nhân Chiến có chút đơn giản, nhưng nhờ vậy cũng phóng đại ưu thế của hắn: linh lực lớn, trang bị đầy đủ. Nhưng ưu thế này chỉ sợ sẽ bị san bằng khi phải đối đầu với Lê Tinh Ngọc.

Đang suy nghĩ thì Cơ Thiên Vân nghe được một âm thanh quen thuộc: “Đến giờ rồi, tất cả đệ tử dự thi bước lên đài rút thăm, lá thăm sẽ được đánh số từ 1 tới 206, từ số 1 tới số 12 hãy bước lên đài.”

Cơ Thiên Vân quay đầu nhìn nơi phát ra âm thanh, là Lăng Thanh Vũ. Vừa nói xong, hắn vỗ vỗ hai cánh tay. Thiên Phàm Phong nháy mắt hình thành 12 tòa lôi đài dài hơn 5 mét.

Những kẻ già đời thì không lạ gì với thủ đoạn này, lần đầu tiên bọn họ tham gia Tân Nhân Chiến cũng là tràng diện này.

Nhưng đối với đệ tử mới thì một màn này không khác gì một buổi biểu diễn nghệ thuật, ở dưới còn có vài kẻ hét lên: “Lăng trưởng lão uy vũ!”

Cơ Thiên Vân bước lên đài rút lá thăm, “Là số 5.” Hắn nheo mắt lại, dù biết trước kết quả rút thăm sẽ bị sắp đặt nhưng không ngờ nó lộ liễu tới mức này - đối với hắn.

Tay cầm lá thăm, hắn đứng sang một bên chờ chỉ thị tiếp theo, ánh mắt đánh giá nhìn các đối thủ.

Trong lúc đó, Giang Bất Phàm hông đeo Sát Tà Kiếm bước đến chào hỏi với Cơ Thiên Vân. Cùng lúc ấy, Giang Bất Phàm, Tần Thiên Quang cũng bước lại, hai người đều có một điểm chung là cánh tay có đeo Nạp Thú Vòng Tay.

Cả đám cùng nhau ôn chuyện sau hơn một năm trời không gặp mặt.

Cơ Thiên Vân tìm không thấy Diệp Vân Linh, hắn có chút hiếu kỳ hỏi: “Hai chị em Diệp gia không tham gia Tân Nhân Chiến sao?”

Trong đám, chỉ có Giang Bất Phàm là rảnh rỗi nhất, hắn lắc đầu đáp lại thắc mắc của Cơ Thiên Vân: “Vẫn chưa gặp hai nàng, e là chuyện trong bí cảnh làm trễ nãi nên không kịp tham gia.”

Cơ Thiên Vân gật đầu, không nói nhiều nữa vì lôi đài của hắn đã xác định được người còn lại.

Đối thủ của hắn là một đứa trẻ 16 tuổi, thân hình không cao, vẻ mặt thì lo lắng, hơi có chút khúm núm.

Hắn bước lên lôi đài, đầu tiên là chào chấp sự, sau đó thấy Cơ Thiên Vân bước lên cũng cúi người chào.

Cơ Thiên Vân thấy vậy cũng đáp lễ, không nghĩ nhiều.

Hai người sờ Nạp Thú Vòng Tay, phóng thích bản mệnh linh thú của mình ra.

Vô Minh lúc này dáng vẻ cũng không thay đổi nhiều, chỉ là bây giờ nó lớn hơn 1 mét, nhìn cực kỳ oai phong.

Phía đối diện phóng thích ra một con chim điêu, nháy mắt nó đập cánh bay lên bầu trời.

Chim điêu không tới nữa mét, lông màu bạc, ánh mắt toác lên màu hồng ngọc, cực kỳ đặc biệt.

“Huyết Nhãn Ngân Điêu!” Cơ Thiên Vân lập tức chú ý tới linh thú của đối phương. Trong đầu thì nghĩ tới ngay ưu điểm và khuyết điểm của hai bên.

Tên chấp sự thấy hai thí sinh đã sẵn sàng, hắn ra hiệu hai người bước ra khoảng cách như quy định, sau đó nhìn hai người nói: “Bắt đầu!”

Âm thanh vừa dứt, Cơ Thiên Vân lập tức tạo áo giáp cùng một thanh kiếm, hai chân lao về phía đối thủ như kế hoạch. Hắn muốn đánh xáp lá cà, tận dụng tối đa ưu thế của Nguyên Binh và thân hình của Vô Minh!

Tên thanh niên cũng không phải kẻ ngốc, khi hắn khế ước Huyết Nhãn Ngân Điêu thì cũng đã dự liệu được tình huống này xảy ra. Hắn lập tức lui về, giữ khoảng cách hắn cho là an toàn, sau đó tay không ngừng thi pháp tạo ra từng luồng khí trắng che chở tầm nhìn Cơ Thiên Vân.

“Tấn công hắn.” Che chở tầm nhìn chỉ có tác dụng với Cơ Thiên Vân, còn muốn đối phó với Vô Minh e sợ là khó rồi, không nói đến nơi mà nó đã từng sinh hoạt thì chỉ có hơn chứ không kém, với lại thân là loài chó, Vô Minh còn đặc biệt mạnh về khứu giác, bây giờ nó chẳng cần nhìn cũng biết chính xác mục tiêu ở đâu!

Mắt thấy con chó nhanh chóng chạy về phía mình, ánh mắt tên thanh niên cũng hiện ra sự bối rối, mau chóng điều động Huyết Nhãn Ngân Điêu ngăn cản Vô Minh.

Huyết Nhãn Ngân Điêu cũng giống Vô Minh, tầm nhìn không nhận che chở bởi sương mù, tuy nhiên điều này chẳng giúp ích được gì cho nó khi hình thể hai bên chênh lệch quá lớn.

Nó từ trên bầu trời, lao xuống Vô Minh như một viên đạn, Vô Minh linh hoạt tránh né, sau đó dùng thân thể to lớn của mình, đẩy bay Huyết Nhãn Ngân Điêu.

Cơ Thiên Vân bước lại vị trí Vô Minh theo như cảm ứng của bản mệnh khế ước, tay cầm kiếm, dùng toàn lực đâm về phía Huyết Nhãn Ngân Điêu.

“Ta nhận thua.” Đối thủ bất lực giơ hai tay xin hàng.

Cơ Thiên Vân gật đầu, thoát khỏi trạng thái chiến đấu, hắn thả lỏng hai bàn tay xuống.

Chỉ cần là kẻ có ánh mắt cũng nhìn ra được trận đấu này Cơ Thiên Vân thắng chắc 100%.

Pháp kỹ, linh thú của đối thủ Cơ Thiên Vân đều khuynh hướng trinh sát. Còn Cơ Thiên Vân là khuynh hướng độc lập chiến đấu, hai con đường khác nhau nên mới chênh lệch như vậy, huống chi khả năng của Vô Minh cũng khắc chế hoàn toàn pháp kỹ của đối thủ.

Tên đối thủ của hắn cũng không bất ngờ mấy, đi lại vuốt ve Huyết Nhãn Ngân Điêu, rồi đưa tay ra: “Ngô Hàn Diệu.”

Cơ Thiên Vân cũng lịch sự, hắn chào hỏi lại, sau đó hai người cùng bước xuống lôi đài.

Bạn đang đọc Tiên Vực : Ngự Linh Chí Tôn sáng tác bởi webook
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi webook
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.