Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tâm sự

Tiểu thuyết gốc · 710 chữ

Trăng sáng sao thưa mây tản không mưa, tiết trời thanh mát côn trùng cùng hát, gió thổi hiu hiu cỏ lay dập dìu. Khung cảnh ban đêm gần gũi như thế mà có một tách trà ấm, một người bạn hữu đối ẩm thì còn gì bằng.

"Sao không ngủ đi? Bị gà cào nguyên vết to như vậy mà còn lết xác ra đây làm gì, sợ mình khỏe sớm à?"

Giọng lải nhải đặc trưng của Dương vang lên phá vỡ cái không gian chiu chiu lô phai (chill chill lofi) hiếm lắm mới có của cái đỉnh núi nhỏ này. Hắn đang nằm vắt chéo chân ngắm sao trên thảm cỏ ở sườn núi, thấy sư đệ kỳ hòm của mình lại ngồi kế bên thì mở miệng mắng nhẹ. Sức khỏe mà làm như đồ chơi con nít quậy cho đã rồi hư thì vứt, làm đại sư huynh như Dương cũng khổ lắm chứ đùa, mắng cũng tốn sức tốn nước bọt vậy.

"Đệ nhất hồn, có rồi" âm thanh nho nhỏ nhưng như là cái gậy quấy vào trong màng nhĩ của Dương.

"Hửm?" Dương có hơi bất ngờ, nhưng cũng nhanh hắn tiếp nhận xong tin tức trong 5 chữ vừa được phát biểu từ miệng thằng sư đệ mê gà của mình.

"Haha, mê gà quá nên vác con gà trắng bên Vạn Thú Vực về làm màu à?" Dương ngẫm lại cũng có lý, sư đệ của mình thích chim cò cực kỳ mà còn thích nhất là đại bàng sa mạc nữa nên chuyện em nó bắt con gia cầm về làm Đệ nhất hồn cũng không ra ngoài dự đoán.

Cuộc sống mà, mọi thứ đến với nhau bằng những chuỗi sự việc, như kiểu bạn thức dậy là bạn sẽ đi đánh răng xong bạn đi ăn sáng. Ở đây cũng vậy, Dương thì vừa từ bất ngờ xong hiệp một thì lại đến với hiệp hai, sư đệ kỳ cọ của mình quả không làm mình thất vọng, mà là tuyệt vọng:

"Một con Tà Phượng vị thành niên"

"Bốp", một cái vỗ đầu thay ngàn lời ca vạn lời thăm hỏi sức khỏe đáp thẳng lên đầu kẻ vừa phát ngôn theo phương thức tình cảm nhất.

Đợt này Dương thấy hơi toang, lão sư phụ hiện tại đâu có ở nhà, mà sư đệ mình thì mình lại xa lạ gì, hai con hắc mã kiêu ngạo bất tuần thì cái đòi hỏi, cái tầm mắt nào ở mức thấp thấp đâu.

Dùng cái đầu gối cũng biết con Tà Phượng bị múc bang (mukbang) làm Đệ nhất hồn kia không phải hạng xoàn xĩnh gì rồi, có khi bứng luôn người được chọn làm Tộc trưởng đời tiếp theo của đám gà kia cũng không chừng.

"Gớm ghê quá nhỉ, khá quá nhỉ, ngon ăn nhỉ, bảnh nhỉ" liên tiếp bốn cái nhỉ bay từ cái miệng hoa miệng ngọc của Dương như có bàn tay kéo màng nhĩ sư đệ có hiếu của mình ra ân cần thăm hỏi vậy.

Những tình huống khó xử, chỉ cần một nụ cười tự tin! Câu châm ngôn vĩnh hằng bất biến của mấy đứa răng trắng bóc cứu hỏa rất tốt.

"He" Thằng bé nhoẻn miệng cười hề hề trông ngu thật, bình thường thích làm màu mà mỗi lần gây chuyện cho Dương chùi đít là cái mặt cười ngu lại trưng ra như lập trình sẵn.

Mỗi đứa nhóc trong nhà dù bị Dương mắng suốt nhưng mà đứa nào cũng không dám bật lại hắn vì những giây phút như này đây...

"Chẹp, ông già mà ở đây thì ta để hắn lột da ngươi chứ he cái gì mà he", làm sư huynh khổ quá mà, sư phụ đi bay lắc ở phương trời nào không biết, để hắn ở lại chăn bầy báo con thêm lâu nữa chắc tổn thọ chết sớm, mấy cú sốc cứ như tham gia mấy cuộc thi Redbull tổ chức. Mà thôi, ai bảo mình là đại sư huynh đâu cơ chứ, giờ thì hay rồi, nước bọt và ve chai lông chim kỳ này bán xong mua biệt thự ở luôn là đẹp.

Bạn đang đọc Tiểu Sơn Phong sáng tác bởi Kiếm-Tử

Truyện Tiểu Sơn Phong tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kiếm-Tử
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.