Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tứ phương hội tụ (2)

Phiên bản Dịch · 1005 chữ

Ngay cả người của Thần Tiêu Tông cũng có thể sai khiến, chẳng lẽ vị sư muội này lại là đại lão ẩn tàng gì đó?

Trên đầu Lục Trường Sinh xuất hiện vô số dấu chấm hỏi.

Trong lúc hắn còn đang thất thần thì một túi linh thạch đã được đưa vào tay.

Mạnh Lãng quay người cáo từ, không dám tiếp tục ở đây nữa, sợ lại xuất hiện thêm cái gì ngoài ý muốn.

Lạc Tiêm Linh đi đến bên cạnh nói: "Trường Sinh sư huynh, nếu như không đủ, ngươi chờ một chút, qua một thời gian ngắn ta lại cho ngươi đưa thêm!"

"? ? ?"

Lục Trường Sinh ngơ ngác.

Mắt thấy hai người rời đi, Lâm Phá tràn đầy hâm mộ nhìn thoáng qua cái túi linh thạch kia.

"Tiểu tử ngươi, đủ đen!"

Lâm Phá lẩm bẩm, vẻ ghen tị không giấu nổi trên khuôn mặt.

Lục Trường Sinh lại nói: "Sư thúc, vừa rồi hắn nói Tiểu sư thúc là có ý gì?"

Lâm Phá liếc nhìn Lục Trường Sinh, trầm ngâm một lát rồi nói: "Có chuyện ngươi còn không biết, Thái Thượng trưởng lão của Thần Tiêu Tông rất coi trọng nha đầu Tiêm Linh kia."

"Cái gì? Thái Thượng trưởng lão coi trọng nàng? Đều đã bao nhiêu tuổi rồi, lại cầm thú như thế sao? Vậy mà..."

"Là nữ..." Lâm Phá im lặng, không biết trong đầu tiểu tử này chứa thứ gì.

"Ách!"

Lục Trường Sinh nhẹ gật đầu, nói tiếp: "Sau đó thì sao?"

"Người vừa tới trước đó, chính là để đón Lạc Tiêm Linh đi. Mạnh Lãng là hậu bối của đệ tử Thái Thượng trưởng lão đó!"

"Thì ra là thế!" Lục Trường Sinh thở phào nhẹ nhỏm nói: "Ta còn tưởng nàng đã đi vào con đường lầm lạc nào đó chứ!"

"Nghĩ gì thế!" Lâm Phá liếc hắn một cái nói: "Nàng có nơi tốt hơn để đi, tông môn cũng sẽ bởi vì nàng mà nhận thêm rất nhiều chỗ tốt, chúng ta đều được lợi từ tiểu nha đầu kia!"

"Cho nên nói, về sau sẽ không ai dám trêu chọc Thương Vân Tông nữa?"

"Đúng!"

Lục Trường Sinh lập tức hai mắt tỏa sáng, đây chẳng phải là cuộc sống mình muốn sao?

Nếu lại gả Chu Thanh Vũ cho Ninh Vũ Hinh, thỉnh thoảng lại tiếp tế cho hắn một chút, cuộc đời này, liền viên mãn!

Keng!

Đang lúc Lục Trường Sinh mặc sức tưởng tượng lấy tương lai, một đạo tiếng chuông vang lên, phá vỡ yên tĩnh.

Lâm Phá quay người nhìn lại, đại khái đã biết là chuyện gì xảy ra.

"Thương Vân bí cảnh sắp mở ra!"

"Nhanh như vậy?"

"Ừm! Lần này đưa tới không ít người, không biết Thương Vân Đồ có xuất hiện hay không, nếu xuất hiện, hy vọng sẽ rơi vào tay của chúng ta!"

Lâm Phá mở miệng, không chút nào che giấu, quay người rời khỏi Thanh Vân Phong.

Ninh Vũ Hinh cho tới lúc này mới lấy lại tinh thần, chân mày nàng cau lại, nhìn về phía Lục Trường Sinh, vừa lúc thấy hắn thu toàn bộ linh thạch vào trong người.

Nàng cũng không thèm để ý, chút linh thạch này căn bản không lọt vào mắt của nàng.

Chỉ chăm chú đánh giá Lục Trường Sinh, người trước mắt quả nhiên giống như trong lời đồn, nhưng nàng vẫn luôn có chút hiếu kỳ về hắn, luôn cảm giác hắn có một mặt nào đó không muốn người khác biết.

Rất nhanh, nàng hoàn hồn hỏi: "Lục sư huynh, Thương Vân Đồ là cái gì, nghe tựa hồ rất trân quý!"

"Ta cũng không rõ lắm, hình như là một kiện pháp khí đã thất lạc của tông môn."

Đi vào tông môn hơn mười năm, Lục Trường Sinh nghe nhắc đến Thương Vân Đồ rất nhiều lần.

Chỉ là đã bị thất lạc từ lâu, hình như là ở bên trong Thương Vân bí cảnh, nhưng đã rất nhiều năm không thấy tung tích.

Ninh Vũ Hinh tò mò hỏi: "Là pháp khí phẩm giai gì?"

"Ta cũng không quá rõ, có thể là Vương cấp pháp khí, cũng có thể là Thần cấp, nhưng nhiều năm như vậy không thấy, có lẽ đã mất thật rồi!"

Lục Trường Sinh thuận miệng nói, hắn cũng không quan tâm lắm đến chuyện này, trong mắt chỉ có linh thạch.

Hơn nữa, bản thân hắn cũng phải chuẩn bị một chút, Thương Vân bí cảnh mở ra, các đệ tử đều phải vào.

Dựa theo tông chủ nói, thêm một người thì thêm một chút khả năng, nhỡ đâu có người tìm được thì sao?

Ninh Vũ Hinh nhẹ gật đầu, không tiếp tục nhiều lời, chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú bóng lưng hắn rời đi.

Cũng kể từ lúc này, tông môn bắt đầu trở nên náo nhiệt.

Bên trong Thương Vân thành cũng có một số người đến nơi này, có ít người thì chờ ở trong thành, đều là vì bí cảnh.

Đại đệ tử của Huyền Thiên tông, Huyền Thừa cũng đến, hắn là thủ tịch đệ tử của Huyền Thiên tông, được công nhận là người đứng đầu tông môn.

Chỉ mới hai mươi tám tuổi đã có tu vi Ngưng Nguyên cửu trọng, trong mắt nhiều người cũng không hề kém cạnh Chu Thanh Vũ.

Dựa theo ước định, Thương Vân Tông sẽ thu một chút phí, mỗi lần bí cảnh mở ra, đều cho phép một số đệ tử của thế lực khác tiến vào tìm kiếm cơ duyên.

Những năm gần đây đều như thế.

Liền ngay cả thanh niên đi theo Triệu Tuân đến đây cũng muốn tiến vào bí cảnh.

Hắn chính là đệ tử hạch tâm của Thần Tiêu Tông, tên là Triệu Dương, chỉ cách Kết

Đan nửa bước, hắn đi theo đến đây có lẽ cũng là vì Thương Vân Đồ.

Bạn đang đọc Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên (Bản Dịch) của Khinh Lạc Ngữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sally_616
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 7146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.