Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thương Vân Đồ (1)

Phiên bản Dịch · 1001 chữ

Nghe nói Thương Vân Đồ vẫn luôn tồn tại, nhưng chỉ có thiên tài chân chính mới có thể khiến nó xuất hiện.

Nếu không xuất hiện, thì chứng tỏ những người đi vào không đủ thiên tài!

Những người này đến đây đều là muốn thử một lần.

Lục Trường Sinh cũng không thèm để ý đến những thứ này.

Hắn đã làm tốt dự định, sau khi tiến vào bí cảnh, sẽ tìm nơi có linh khí nồng đậm để tu luyện, thẳng đến khi có thể rời đi.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, hắn cũng bắt đầu chuẩn bị, lấy ra khôi lỗi mà hắn đã trấn áp hôm đó, bắt đầu xóa đi ấn ký, rồi luyện chế lại một lần nữa.

Theo hắn thấy, thứ đồ chơi này rất tốt, chẳng qua thủ pháp luyện chế trước đó quá sơ sài, nếu như tinh luyện lại, có thể đề thăng lực lượng khôi lỗi lên một bậc.

Một cái khôi lỗi Kết Đan cảnh có tác dụng rất lớn, giết người cướp của hạ độc thủ, không để lại dấu vết, quả là một lợi khí.

Cho dù bán đi cũng kiếm được không ít linh thạch.

Thời gian trôi qua, liên tiếp mấy ngày, bên trong Thương Vân Tông ngày càng nhiều người, tất cả đều chờ đợi Thương Vân bí cảnh mở ra.

Mắt thấy nhiều người đến đây như vậy, Lạc Thiên lại cảm thấy có chút lo lắng, một nỗi bất an dâng lên trong lòng.

Vào một buổi chiều nắng đẹp, Lạc Thiên triệu tập tất cả mọi người.

Dưới sự ngưng trọng của tất cả chủ phong, hắn nhắc đến tên "cuồng ma bóng đêm" của Thanh Vân tông.

Những năm này Thương Vân Tông không ít lần bị hắn hãm hại, từ đệ tử cho đến phong chủ, tông chủ, không ít người bị hắn đánh, hơn nữa còn xuất quỷ nhập thần.

Lạc Thiên triệu tập tất cả mọi người đến đây là muốn nhắc nhở bọn họ một chút.

Kết quả một câu "cuồng ma bóng đêm", không biết khiến cho bao nhiêu người bật cười thành tiếng.

Cuối cùng Lạc Thiên cũng không còn cách nào khác, dù sao hắn đã nhắc nhở, nếu không chịu không nghe vậy thì cũng không phải là chuyện của hắn.

Lại một hai ngày nữa, bí cảnh sẽ mở ra, mọi người cũng giải tán.

Chỉ có Lục Trường Sinh nhìn nhìn mọi người rời đi, không khỏi nhíu mày.

"Thanh danh của ta kém đến vậy sao? Sao lại thành kẻ ác bất tận lương tâm rồi?

Đánh các ngươi không phải là vì muốn tốt cho các ngươi sao?"

. . .

Hai ngày thời gian trôi qua, bên trên Thương Vân Tông, từng đạo thần hà từ chân trời chiếu xuống.

Trên không trung xuất hiện dị tượng, ánh sáng liên miên chiếu rọi, không gian sinh ra gợn sóng, dần dần lan rộng, tựa như mặt hồ yên tĩnh nổi lên từng gợn sóng.

Tất cả mọi người đều đi tới nơi đó, ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng kinh ngạc.

Gợn sóng tản ra, chiếu rọi cả bầu trời, tựa như một mảnh tiên giới.

Bọn hắn biết Thương Vân bí cảnh đã mở ra.

Xuyên thấu qua gợn nước là một không gian khác, nơi Thương Vân bí cảnh tọa lạc, nó đã được một tuyệt đỉnh đại năng luyện chế nên từ vô số năm trước.

Lúc này đệ tử của Thương Vân tông cũng bắt đầu tiến vào, Lục Trường Sinh đi theo sau lưng Diệp Thiên Dịch.

Lạc Thiên lên tiếng nhắc nhở.

"Chư vị, bí cảnh đã mở ra, tất cả đều dựa vào bản lĩnh, bất quá có một số thứ ta phải nói trước, nơi này chỉ có người chưa tới ba mươi tuổi mới có thể đặt chân, nếu không sẽ bị xóa bỏ!"

Mặc dù mọi người đều đã biết, nhưng hắn vẫn phải nhắc nhở lại một lần.

Để tránh một số người trong lòng còn ôm một tia may mắn, bất chấp tiến vào, từ đó mất mạng.

Bốn phía đều gật đầu, mỗi người đứng một nơi, trong mắt tràn đầy tự tin.

Lục Trường Sinh dùng thần thức đảo qua, có chút kinh ngạc, lần này người tới thật sự không ít.

Trong đó không thiếu những thiên kiêu nổi danh của Thương Châu.

Huyền Thừa của Huyền Thiên tông, Triệu Dương của Thần Tiêu Tông, đều là cao thủ Ngưng Nguyên cửu trọng.

Còn có một số Ngưng Nguyên thất trọng, bát trọng, cả đám đều không phải kẻ yếu.

Trong số những người này, để hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là một nữ tử.

Nữ tử đứng ở phía ngoài, một thân váy dài màu xanh nhạt buông xuống, mái tóc xanh như suối, rũ xuống bên hông, như những cành liễu rủ xuống, trên mặt mang theo một chiếc mạng che mặt, che đậy dung mạo.

Dáng người thướt tha, để cho người ta xuất thần, kia không thể nghi ngờ là một vị tuyệt đại giai nhân.

Bất quá những này ở trong mắt Lục Trường Sinh lại không nhấc lên bao nhiêu sóng gió, chỉ cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

"Nàng làm sao lại tới đây, cũng là vì Thương Vân Đồ sao?"

Lục Trường Sinh tự nhủ, nữ tử này chính là Tô Mộc Nguyệt của Túy Nguyệt Hiên, không ngờ nàng lại đến đây vào lúc này.

Nữ tử này rất bất phàm, nhưng không biết vì sao một người như vậy lại đến một nơi hẻo lánh như Thương Vân, nếu hắn đoán không sai thì địa vị của nàng cũng không nhỏ.

Càng để cho Lục Trường Sinh không hiểu chính là, hắn vậy mà không nhìn thấy Chu Thanh Vũ.

Dường như nhận ra nghi hoặc của hắn, Diệp Thiên Dịch nói: "Đại sư huynh sẽ đi vào sau!"

Bạn đang đọc Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên (Bản Dịch) của Khinh Lạc Ngữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sally_616
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.