Hô hấp nhân tạo
Còn chưa tỉnh táo lại, đầu óc đã một lần nữa trống không, thiếu niên đơ người ra tại chỗ, giữ nguyên bộ dạng hé miệng định nói. Nhân cơ hội đó, kẻ xâm lược tranh thủ mà vào, bắt đầu dò xét trong khoang miệng hắn. Mềm mại, ướt át nhưng cũng vô cùng ngang ngược, không kiên dè gì mà xâm nhập từng ngóc ngách bên trong thậm chí còn tham lam hút ngược không khí trong phổi hắn ra ngoài.
Cái này nào phải hô hấp nhân tạo?
Thiếu niên không nhớ gì nhiều, nhưng hắn chắc chắc là làm gì có cái phương án hô hấp nhân tạo nào bá đạo như thế.
Do thiếu dưỡng khí, gương mặt vốn dĩ đã không được tỉnh táo bắt đầu trở nên xám ngắt như chính màu tóc của hắn.
Không thể nào, vừa mới tỉnh lại đã có nguy co thăng thiên sao?
Trước khi chết vì thiếu dưỡng, ánh mắt thiếu niên va vào hai gương mặt kinh hãi phía sau. Đó là một thanh niên tóc đen và một thiếu nữ tóc hồng. Xét theo biểu cảm trên mặt thì họ cũng không ngờ tới cái phương pháp hô hấp nhân tạo này nên nhất thời cũng bị doạ cứng cả người.
Thiếu niên chớp mắt liên tục, ra hiệu cầu cứu, chỉ mong hai người này ra tay ngăn cản cái máy hút đang đè trên người hắn lại. Rốt cuộc, sau những nỗ lực không mấy đáng kể, thiếu nữ tóc hồng và thanh niên tóc đen cũng thoát khỏi trạng thái chết máy, ra ray cứu viện.
Thanh niên tóc đen luồn tay qua nách cái máy hút cưỡng chế kéo ra ngoài, còn thiếu nữ thì vội vàng chạy tới kiểm tra tình hình của thiếu niên, dìu hắn đứng dậy.
Được cứu, thiếu niên mặt mày tái mét tham lam hít sâu liên tục. Dư vị ngòn ngọt vẫn còn đọng lại trên đầu lưỡi, nhưng hắn không có tâm trí đâu mà để ý chuyện này. May là vẫn còn một hơi, nếu không thì thật là xong rồi.
"Trời ạ, cô làm cái gì vậy? Ai lại hô hấp nhân tạo như cô?"
Đỡ lấy hắn, thiếu nữ tóc hồng trách cứ.
Còn thiếu nữ tóc xám bên kia thì ngô nghê nghiêng đầu một bên, còn vươn đầu lưỡi liếm môi một cái, hồi tưởng lại dư vị vừa rồi.
Thiếu nữ tóc hồng bó tay rồi, chỉ đành dời sự quan tâm tới người mình đang dìu.
"Anh có sao không? Có nghe tôi nói gì không?"
Thiếu nữ lo lắng hỏi thăm.
Thiếu niên loạng choạng sờ đầu, không biết có phải do thiếu dưỡng khí dẫn đến tổn thương hay không, mới nãy còn nhớ được đôi chút mà giờ lại hoàn toàn trống rỗng, ngoài một chữ Caelus và cảnh tượng như trong mơ vừa rồi ra thì không còn ký ức gì nữa.
"Tôi... Không nhớ gì cả."
Ôm lấy cái đầu vẫn thiếu minh mẫn của mình, thiếu niên thều thào.
"...Vậy thì phiền phức rồi, anh còn nhớ gì không? Tên của anh là..."
Thiếu nữ tóc hồng tỏ vẻ ái ngại, giống lo lắng hơn là dè chừng thân phận bất minh của hắn.
"Tôi là Caelus."
Trong đầu chỉ nhớ được một chữ đó, thiếu niên nói mà không do dự.
Sau nửa phút, cảm thấy hắn đã đủ tỉnh táo để tự đứng một mình, thiếu nữ tóc hồng để hắn dựa vào tường, còn mình lùi lại một bước.
"Caelus sao? Tôi là March 7th Hân hạnh làm quen."
Đặt một tay lên trước ngực, thiếu nữ, March 7th mỉm cười chân thành.
"Còn người tóc đen mặt lạnh bên kia là Dan Heng."
Cô chỉ tay sang một bên, giới thiệu bạn đồng hành của mình.
Caelus nhìn theo hướng mà March 7th chỉ, lập tức lâm vào sững sờ.
Không phải vì người tên Dan Heng mà March 7th vừa giới thiệu. Hắn kinh ngạc vì cái người mà Dan Heng đang đứng cạnh. Cái máy hút vừa khiến hắn suýt chết vì thiếu dưỡng vừa mới nãy.
Khi nãy tình huống quá loạn, hắn không có thời gian cũng không có cơ hội để quan sát kỹ. Bây giờ nhìn lại thì không khỏi bất ngờ.
Đó là một thiếu nữ khác, một thiếu nữ tóc xám, mắt vàng, gương mặt xinh đẹp để lộ mấy phần thờ ơ bất cần, cả bộ trang phục mang tông màu xám trắng chủ đạo được trang trí bởi một vài dây băng màu vàng. Cảm giác quen thuộc tới không thể nào quen thuộc hơn. Nhìn thế nào cũng là phiên bản nữ của hắn.
Hắn không nhịn được bước tới trước vài bước, vô thức cúi người sờ vào mặt thiếu nữ mấy mấy cái. Gương mặt gần trông gang tấc, nhìn thấy ảnh phản chiếu của mình trong mắt Caelus, thiếu nữ tóc xám cuối cùng cũng lộ ra một chút biểu cảm. Giống như Caelus, cô cũng vươn tay sờ lên mặt hắn, muốn kiểm tra xem là thật hay giả.
Bầu không khí trở nên có mấy phần vi diệu kỳ lạ khó mà diễn tả được.
"Khụ..."
Không chịu nổi bầu không khí như vậy, March 7th giả vờ ho một tiếng, thu hút sự chú ý của hai người.
"Tôi là Dan Heng, rất vui được gặp mặt, Caelus và... Cô là...? Cũng không nhớ gì sao?"
Dan Heng nhân cơ hội tự giới thiệu lại một lần cũng như làm quen với Caelus và thiếu nữ, nhưng chợt nhớ mình vẫn chưa hỏi tên cô.
Thiếu nữ gật đầu rồi lại lắc đầu, bộ dạng mờ mịt, khỏi phải nói, hiển nhiên là cũng chẳng nhớ gì.
"Tôi tên Stelle."
Mãi mấy giây sau, thiếu nữ mới lên tiếng.
Không chỉ Caelus và Stelle tò mò về thân phận lẫn nhau, ngay cả March 7th cũng cảm thấy hiếu kỳ.
"Caelus và Stelle... Hai người là anh chị em sao?" Cô hỏi.
"March... Họ bị mất trí nhớ."
Dan Heng thở dài, dùng ngón tay gõ nhẹ vào đầu March 7th.
"A... Xin lỗi, nhất thời quên mất."
"Anh chị em sao..."
Caelus trầm tư, hắn cảm thấy không hẳn là vậy.
Không phải do hắn tìm được manh mối nào mà là do vừa bất chợt nhớ ra lời của người dở hơi trong cái không gian kia. Nếu đúng như lời kẻ đó, cô gái tên Stelle đó rất có thể là song trùng của hắn trong thế giới này. Tuy là cái người kia bảo hắn sẽ không thấy lạ lẫm, nhưng vì không có ký ức, bây giờ cái gì với Caelus cũng lạ lẫm hết. Có lẽ cũng vì thế mà hắn mới bình tĩnh được như thế này.
Vì không nhớ nên không có gì để luyến tiếc. Cảm giác hẳn là như thế đi, mặc dù vẫn còn thấy chút trống rỗng trong lòng.
Nực cười là người kia vậy mà nói trúng rồi, người đầu tiên Caelus nhìn thấy khi mở mắt ra lại là chính hắn.
Vẻ mặt ngẫm nghĩ của đó hẳn đã khiến Dan Heng cho là Caelus đang tự hỏi tình huống hiện giờ là gì. Vì vậy hắn thay hai người Caelus và Stelle giải thích một chút:
"Trạm không gian này bị Quân Đoàn Phản Vật Chất tập kích, chúng tôi được trạm trưởng Asta nhờ tới cứu viện."
Chẳng qua là lời giải thích của hắn chỉ khiến nhiều câu hỏi hơn xuất hiện.
Qua một hồi trò chuyện, chủ yếu là Caelus và Stelle hỏi, March 7th và Dan Heng trả lời, Caelus cũng hiểu được đại khái tình huống hiện giờ.
Thứ nhất, bọn họ đang ở trong một trạm không gian tên Herta do hai người phụ nữ là trạm trưởng Asta và quý cô Herta đứng đầu, bảo sao nhìn xung quanh lại có cảm giác công nghệ cao như vậy.
Thứ hai, trạm không gian đang bị một thế lực gọi là Quân Đoàn Phản Vật Chất, tay sai của Nanook "Hủy Diệt" gì gì đó tấn công.
Thứ ba, March 7th và Dan Heng là thành viên của đội tàu Astral đang dừng chân tại trạm không gian này, được trạm trưởng Asta nhờ giúp đỡ ứng cứu chống lại Quân Đoàn Phản Vật Chất.
Về phần đội tàu Astral là cái gì... Bọn họ là người của một đoàn tàu thần kỳ mang sức mạnh của "Khai Phá", với khả năng di chuyển giữa các vì sao, đồng thời cũng là khách quen của trạm không gian này, thường xuyên ghé qua.
Hai người March 7th giống như nhầm tưởng Caelus và Stelle là nhân viên của trạm không gian Herta nên đã khuyến nghị bọn họ đến khoang điều khiển chính để lánh nạn vì những nhà nghiên cứu và cả trạm trưởng Asta cũng đang ở đó.
Caelus thật sự muốn cảm ơn trời đất, bất kỳ thắc mắc nào của hắn và Stelle cũng đều được giải thích cặn kẽ, không như tên dở hơi nào đó cứ thích tự huyên thuyên một mình. Hảo cảm với March 7th và Dan Heng vì vậy mà tăng vọt.
"Hai người theo March trở về khoang điều khiển chính đi!"
Dan Heng nói.
"Arlan của bộ phận an ninh bị mất liên lạc ở gần đây, tôi sẽ đưa cậu ấy về."
"Vậy cũng được, hãy cẩn thận nhé!"
March 7th đồng ý ngay mà không do dự, nhìn ra được cô rất tin tưởng vào năng lực của Dan Heng.
Đăng bởi | Dunkel |
Thời gian | |
Lượt đọc | 11 |