Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vận may.

Tiểu thuyết gốc · 1965 chữ

Hai giờ sau.

Cương Trảo dễ hơn Hỏa Quyền, Đinh Võ Nguyên chỉ tốn 14 phút là hoàn thành, tính cả thời gian năng lượng cải tạo lại hai bàn tay.

Nó dễ hơn, nhanh hơn, là bởi vì có 14 Bí Huyệt nằm ở hai bàn tay bị trùng với Hỏa Quyền, không cần phải mở lại, nâng tổng số Bí Huyệt đã mở của hắn lên 236 cái.

Sẵn dịp này, với cũng đến chương 7 rồi, mọi người cũng nên biết đến cấp độ Võ Giả của thế giới này.

Võ Giả chia làm 10 cấp độ, từ cấp một đến cấp mười, theo thứ tự từ yếu đến mạnh:

Võ Sinh – người luyện võ: dưới 100 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp một: 100 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp hai: 200 thần thiếu.

Võ Giả cấp ba: 500 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp bốn: 1.000 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp năm: 2.000 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp sáu: 5.000 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp bảy – Võ Quân: 10.000 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp tám – Võ Tướng: 20.000 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp chín – Võ Thánh: 50.000 Bí Huyệt.

Võ Giả cấp mười – Võ Thần: 100.000 Bí Huyệt.

……

Một, Võ Giả muốn thăng một phẩm, bình quân cần mở gấp đôi số lượng Bí Huyệt so với phẩm cấp trước đó.

Hai, số lượng Bí Huyệt ở các bộ phận là có giới hạn, như toàn bộ một cánh tay chỉ mở được tối đa 200 cái Bí Huyệt.

Ba, các Võ Kỹ tu luyện trên cùng một bộ phận sẽ sử dụng chung một vài Bí Huyệt, thậm chí có thể trùng lập toàn bộ, khác mỗi cách vận chuyển Huyết Khí để kích phát Võ Kỹ.

Đây cũng là lý do vì sao để trở thành Võ Giả bậc càng cao thì lại càng khó.

Thứ nhất, để mở khóa toàn bộ Bí Huyệt trên hai cánh tay, Võ Giả cần đại thành ít nhất ba Võ Kỹ tầm trung, hoặc là đại thành một Võ Kỹ cao cấp.

Võ Kỹ có bậc càng cao thì càng mạnh, tất nhiên tu luyện sẽ càng khó, mở những Bí Huyệt rất yếu ớt hoặc có vị trí ngặt nghèo.

Thứ hai, mở toàn bộ Bí Huyệt ở tay, chân chỉ đủ cho Võ Giả đạt đến cấp bốn. Muốn trở nên mạnh hơn, Võ Giả bắt buộc phải học Võ Kỹ ở những bộ phận khác, có thể là ngực, mông,… nhưng càng về sau sẽ phải đụng tới những bộ phận yếu ớt như mắt, tai, nội tạng,…. chỉ cần tu luyện sai một cái, rất dễ bị ‘tẩu hỏa nhập ma’, nhẹ thì bị thương, nặng thì chắc chắn phải chết.

Võ Giả cấp càng cao, địa vị, danh vọng, quyền lực đến càng nhiều. Nhưng muốn được vậy, phải chăm chỉ khổ luyện, phải đánh đổi nhiều thứ, trong đó, có tính mạng của bản thân.

……

Đinh Võ Nguyên đã tu luyện đại thành ba Võ Kỹ rồi, tốn thời gian di chuyển nãy giờ, chính là muốn kiếm một chỗ cực kỳ yên tĩnh, không có người để kích phát Võ Kỹ.

Hắn không muốn làm ‘nhân vật chính’ a, luyện Võ Kỹ thì chợt có lão gia gia, ông chú, cô nàng nào chợt đi qua nhìn thấy, gật gật đầu khen ngợi, công nhận các kiểu, sau đó làm quen, liên hệ,…..

Ôi mệt, hắn muốn làm một con người tầm thường thôi.

Đinh Võ Nguyên dạo dạo đến tầm 10 giờ trưa, ánh mặt trời đã lên cao, không khí ở Lâm Viên tuy vẫn mát mẻ nhưng không so được với máy lạnh trong nhà, vậy nên chẳng còn mống người nào ở nơi này.

Quan sát kỹ lưỡng một hồi, hắn chọn Phân Khu có một gốc đa lớn, mấy chục người ôm mới hết, bóng của nó rộng, không khí mát mẻ.

Hắn cũng chưa vội thi triển Võ Kỹ ngay mà chờ tầm 10 phút quan sát, không thấy người nào đến thì mới gật gật đầu, hít vào một hơi bình ổn tâm tình, nhắm lại, rồi, mở mắt ra.

Hỏa Quyền.

Ý niệm của hắn muốn thi triển Hỏa Quyền, Huyết Khí đã tự động ‘liên kết’ với não bộ, ghi nhớ lộ tuyến di chuyển mà não bộ đã chỉ, nhanh chóng bay vù đi.

Chưa đầy ba giây, hai cẳng tay và bàn tay của Đinh Võ Nguyên đã được bọc trong ngọn lửa đỏ nhạt, nhiệt lượng hơi thấp, có lẽ là vì Huyết Khí của hắn yếu.

Đinh Võ Nguyên tạm dừng lại, ngồi xuống lấy quyển sách Hỏa Quyền ra, đọc các dòng kiến giải của những Võ Giả kia, gật gật đầu đã hiểu.

Đúng như hắn nghĩ, nhiệt lượng ngọn lửa của Hỏa Quyền phụ thuộc vào Huyết Khí tiêu hao, cũng như mức Huyết Khí của bản thân.

Có một người kiến giải, ông ta từng thấy một Võ Giả cấp bốn thi triển Hỏa Quyền, ngọn lửa của người đó là màu lam, nhiệt lượng rất cao, nung đỏ cả sắt thép.

Cất quyển sách lại, Đinh Võ Nguyên tiếp tục nghĩ muốn thi triển Hỏa Quyền, lần này Huyết Khí đã nhớ, không cần liên hệ với não bộ nữa, chỉ tốn tầm ba giây là đôi tay hắn đã được bọc trong lửa.

Hắn âm thầm cảm nhận hai cánh tay của mình.

Nó ấm ấm như tắm nước nóng, Huyết Khí di chuyển qua các Bí Huyệt theo lộ tuyến sẽ ma sát sinh nhiệt, nhiệt đó phối hợp với năng lượng chuyển hóa từ Huyết Khí tràn ra cẳng tay và bàn tay thông qua các lỗ chân lông, hình thành ngọn lửa.

Điều đáng nói là, Huyết Khí của hắn di chuyển thành một mạch kín, dù ma sát, chuyển đổi năng lượng khi đi qua các Bí Huyệt thì nó vẫn không hao hụt, luôn trong trạng thái sung mãn, to như cái ‘bánh xe bò’.

10 phút.

15 phút.

25 phút trôi qua, Huyết Khí vẫn như lúc ban đầu, không hao hụt dù chỉ phần nhỏ, trái lại, Đinh Võ Nguyên cảm thấy nó càng trở nên sung mãn, di chuyển càng nhanh hơn, ngọn lửa trên hai cánh tay dường như cũng nóng hơn trước vài độ.

Vù vù….

Hắn bắt đầu quơ hai cánh tay, chặt, chém, đấm,… phát ra thanh âm vù vù như cầm ngọn đuốc quơ qua quơ lại.

Dù hắn quơ mạnh ra sao, tạo ra gió lớn thế nào, ngọn lửa trên hai cánh tay vẫn không bùng lên, cháy theo kiểu âm ỷ như một lớp giáp, nên quần áo của hắn vẫn còn lành lặn, không vì chơi ngu mà bị lửa đốt cháy.

Dừng Hỏa Quyền, Đinh Võ Nguyên lại mặc niệm Cương Trảo.

Huyết Khí lại liên hệ với não bộ, ‘xin’ lộ tuyến di chuyển, sau đó nhanh bay vù đi.

Hai bàn tay của hắn tức tốc đổi thành màu xám của kim thiết, cũng mang tính chất như kim thiết, tay này gõ tay kia thì phát ra tiếng coong coong.

Đinh Võ Nguyên không có dao, trong người không có miếng võ nào, hắn cũng chẳng biết thử nghiệm Cương Trảo ra làm sao. Nơi này là Lâm Viên, hắn không thể dùng Cương Trảo móc đất hay phá hoại cây cối được. Thế là, hắn cảm nhận Huyết Khí của mình.

Khác với Hỏa Quyền, Huyết Khí khi thi triển Cương Trảo di chuyển rất trầm ổn, nặng nề, không ma sát với cái gì, đi qua mỗi Bí Huyệt thì để lại một… cục shit?

Không rõ là cục gì nhưng nó rất nhanh bị Bí Huyệt phân giải, chuyển hóa thành năng lượng rồi trào ra lỗ chân lông, phủ bên ngoài lớp da của hắn là một lớp kim thiết chủng 'năng lượng'.

Lật lại quyển sách Cương Trảo, kiến giải là Huyết Khí tiêu hao càng nhiều thì lớp kim thiết này càng dày, nhưng là dày ngược vô trong, tức là biến toàn bộ da thịt, xương cốt,…. của bàn tay thành kim thiết.

Gật gật đầu hài lòng, Đinh Võ Nguyên lại chuyển sang Cương Kim Cước, đá vù vù một cách bậy bạ rồi không may đá vào gốc đa khiến nó lõm nhẹ một chút, thế là hắn hoảng hồn, nhanh chóng thu dọn đồ đạt, tranh thủ chạy ra khỏi Lâm Viên trước khi bị Bảo Vệ phát hiện.

……..

Ra đến bên ngoài rồi, Đinh Võ Nguyên nhìn con đường vắng lặng ở Ngoại Ô, nhìn mặt trời đang treo ở gần đỉnh đầu, tỏa xuống nhiệt lượng gắt gỏng xuống mặt đất.

Cũng may, hai bên đường là hai con mương nhỏ, với làn nước trong xanh nuôi dưỡng những ruộng lúa tươi tốt, hơi ẩm bốc lên khiến không khí dịu đi phần nào.

Hắn dùng cặp rách để lên đỉnh đầu làm nón, thở dài một cái, âm thầm cảm thán về sự cô độc của mình, không, còn sự nghèo nữa.

Trong túi không tiền, thật không biết làm gì để giết thời gian a.

"Dí?"

Đinh Võ Nguyên chợt kêu lên một tiếng ngạc nhiên, đưa tay lên dụi dụi mắt của mình, biểu tình từ không thể tin được, sau đó, chuyển thành mừng rỡ.

Hắn lập tức chạy ào qua con mương bên tay phải, xòe rộng bàn tay của mình ra rồi đưa xuống nước, ‘chào đón’ một thứ vô cùng tuyệt vời.

Một tờ tiền polyme, trị giá… 500 ngàn đồng đang trôi theo dòng nước, nhẹ nhàng chạm vào bến đỗ bàn tay của hắn.

Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, buồn ngủ gặp chiếu manh,….. toàn là những câu nói bất hủ của cổ nhân vô cùng phù hợp trong trường hợp này.

Sự vui vẻ của Đinh Võ Nguyên còn hơn cả lúc hắn biết bản thân có Bàn Tay Vàng, bởi vì hắn có thể sử dụng tờ tiền một cách cực kỳ thoải mái mà không cần lo nghĩ hậu quả về sau.

Vuốt ve tờ tiền như đó là làn da của thiếu nữ 18, Đinh Võ Nguyên cẩn thận nhét nó vào túi quần, tung tung tăng tăng, yêu đời là lá la đi trên đường lớn, tiến vào thành phố.

…….

Thế giới hiện đại thì tất nhiên không thể thiếu internet, nhưng điều làm Đinh Võ Nguyên ngạc nhiên là tiệm net ở đây kiểu hình cyber, cấu hình rất mạnh, ghế êm, màn hình lớn, máy lạnh hẳn hoi mà giá thì chỉ có 4 ngàn một tiếng, nạp 10 tiếng tặng thêm 3 tiếng.

‘Ngon, bổ, rẻ’ như vậy, tuy nhiên, ở đây chỉ có đúng ba vị khách hàng, đã tính luôn cả hắn trong đó.

Mà cũng đúng, thế giới này trọng Võ Giả, thời gian rảnh, những Võ Sinh kia hoặc là tu luyện Võ Kỹ, hoặc là rèn luyện thân thể, rèn võ, đấu tập,….. ít ai tốn thời gian vào những thứ như game, internet vô bổ này cả.

Ngồi vào cái ghế êm ái, mở máy, đăng nhập tài khoảng một cách thành thục. Đinh Võ Nguyên mở trình duyệt, thì thào nói:

"Xem nào, thông tin cần GG trước: Có người nào từ phế vật, bổng chốc trở thành thiên tài, tu luyện Võ Kỹ nhanh chóng không?"

Hắn bắt đầu gõ gõ, sau đó là một tiếng cạch rõ to vang lên từ nút enter của bàn phím.

"Con mọe nó."

Đinh Võ Nguyên nhìn vào màn hình, hai mắt mở lớn, không kiềm được chửi đổng một tiếng.

Bạn đang đọc Toàn cầu cao võ, ta có thể thi triển Võ Kỹ vô hạn. sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.