Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Kinh Cửu Mạch

Phiên bản Dịch · 1190 chữ

Nghĩ tới đây, Ngụy Thành kéo thây khô ra, khiến cho cả đám đều hãi hùng khiếp vía, không dám tiến lên xem xét, tự nhiên không biết thu hoạch của y.

Ngụy Thành không nói gì, lần nữa dẫn đầu tiến vào đường hầm mỏ, những người khác thì dưới sự uy hiếp của đám người Trương Dũng đi tới, tiếp tục truyền đá ra ngoài.

Tiếp theo, đường hầm bị tắc nghẽn không ngừng được dọn dẹp về phía trước, Ngụy Thành lại phát hiện một cỗ thây khô bị phong ấn dưới hòn đá, ở trên thân cỗ thây khô này hắn vơ vét ra một túi nước còn sót lại chút nước, cùng với ba miếng bánh bột ngô.

Thu hoạch mặc dù rất tốt, nhưng cũng mang ý nghĩa nguy hiểm càng ngày càng gần, lối ra, tùy thời ở phía trước.

"Chúng ta phải nghỉ ngơi một chút."

Ngụy Thành đi ra, lạnh lùng nói với Trương Dũng, bọn họ đã dọn ra đường hầm mỏ gần ba mươi mét, thể lực tiêu hao tuy rằng không lớn, nhưng nhất định phải khôi phục.

Nghe được lời này, Trương Dũng chần chờ một chút, còn chưa kịp nói gì thì phía sau hắn là một thanh niên nam tử hai mươi mấy tuổi cười hì hì nói:

"Nhưng Ngụy huynh, lối ra có lẽ cách đó không xa, dọn sạch một mạch chẳng phải tốt hơn sao, đến lúc đó thiên hạ chúng ta xung phong, có chỗ tốt tuyệt đối sẽ không quên mọi người."

Tên nam tử này là Tống Quý Minh, cũng tu luyện Tử Hà Tâm Pháp, miệng mở ra có thể nói biết, nịnh nọt như rồng bay phượng múa, mấy ngày nay rất được Trương Dũng tín nhiệm, nghiễm nhiên là bộ dáng của đệ nhất tâm phúc dưới trướng Trương Dũng.

Nhưng trên thực tế, người sáng suốt đều có thể nhìn ra đây chỉ là đang lừa dối Trương Dũng không hiểu nhiều về đời mà thôi.

Đám người Thiên Hạ hội này căn bản không quan tâm đến cái tên tuổi trung nhị gì, bọn họ chính là đang lấy Trương Dũng làm thanh niên lỗ mãng để đùa nghịch.

Ngụy Thành tuy rằng không phải là tinh anh công việc gì, nhưng chút chuyện này hắn có thể không nhìn ra?

Nghe vậy, lạnh lùng quét mắt nhìn Tống Quý Minh: "Ta cần nghỉ ngơi, muốn đi các ngươi tự đi!"

Dứt lời, hắn trực tiếp chạy về phía đường hầm mỏ lúc trước, đường hầm mỏ này mặc dù có Thạch Trung Yêu, nhưng chỉ cần không la to, ngược lại là an toàn nhất.

Y muốn trước khi mở ra lối ra của mỏ quặng, tăng nội lực của Bàn Sơn lên tới hai giáp, cũng chính là 120 năm.

Như vậy, nếu gặp phải yêu quái hút máu kia, hắn mới có cơ hội sống sót.

"Có Kim Chung Tráo, khó trách chính là thần khí."

"Ha ha, hắn chỉ là may mắn, là người đầu tiên mò được bia đá truyền công, nếu không nếu là Dũng ca chúng ta sờ được đầu tiên, làm sao có thể để tiểu tử này càn rỡ như vậy."

Mấy người Tống Quý Minh ở phía sau nhỏ giọng nói chuyện, ngươi hát ta, thủ đoạn rất ngây thơ, nhưng đối với Trương Dũng lại hết sức hữu dụng, bởi vì Trương Dũng rối rắm nhất, chính là lúc trước sờ soạng bia đá truyền công chỉ kém một bước.

Trong nháy mắt, sắc mặt Trương Dũng vừa đen vừa đỏ, nhưng rất nhanh đã cười xấu hổ một cái: "Không có việc gì, Ngụy huynh nói muốn nghỉ ngơi, chúng ta chờ, bao lâu cũng chờ! Các ngươi đừng có chít chít không đứng đắn nữa, ta và Ngụy huynh, đây chính là giao tình sống chết!"

Lúc này, Ngụy Thành đã trở lại đầu tiên hắn xuất hiện cái kia đầu cuối mỏ quặng, nơi này mặc dù rách nát, nhưng vẫn để hắn rất an tâm.

Sau khi đặt mấy tảng đá ở lối vào, hắn khoanh chân ngồi xuống, uống nước sạch trước, rồi lại ăn bánh bột ngô, toàn lực vận chuyển tâm pháp Bàn Sơn, một chu thiên tiếp một chu thiên.

Trong lúc đó, dưới sự xúi giục của đám người Tống Quý Minh, Trương Dũng cũng đến thúc giục Ngụy Thành hai lần, nhưng hắn đều không nói một lời, có bản lĩnh ngươi ở đây ra tay đánh nhau với ta?

Trương Dũng mặc dù được xưng là dũng mãnh nhất thiên hạ, nhưng cũng không dám kinh động Thạch Trung Yêu, chỉ có thể ấm ức rời đi.

Rốt cuộc, khi Ngụy Thành đem tổng số nội lực Bàn Sơn tu luyện tới hai giáp, thời điểm một trăm hai mươi năm, trong đầu một tiếng lôi âm nổ vang, tấm bia đá truyền công lúc trước hắn lựa chọn lại hiện lên, cùng lúc đó, nội lực Bàn Sơn hai giáp cũng ầm ầm mà ra, lần nữa phá quan.

Nhưng lần này, Ngụy Thành lại ung dung hơn nhiều, bởi vì bia đá truyền công kia tái hiện để cho hắn biết được tin tức cũng là không giống.

Thì ra, nội lực Bàn Sơn của hắn phá quan, trên thực tế là đả thông một kinh mạch hoàn toàn mới, trọng yếu trong thân thể.

Lúc trước hắn vận chuyển tâm pháp Bàn Sơn, nhìn nội lực Bàn Sơn giống như là các kinh mạch khiếu huyệt lớn của toàn thân chu du, trên thực tế chỉ có thể coi là khai quật một phần nhỏ tiềm lực của thân thể.

Chỉ có sau khi phá quan, mới có thể khai quật càng nhiều tiềm lực thân thể.

Mà loại đả thông kinh mạch khiếu huyệt sau khi phá quan này, được gọi là Tiên Thiên kinh mạch, đối với tâm pháp Bàn Sơn mà nói, gọi là Tiên Thiên Cửu Kinh Cửu Mạch.

Mỗi lần tích súc một giáp nội lực, liền có thể đả thông một đầu Tiên Thiên kinh mạch, chờ đả thông chín đầu Tiên Thiên kinh mạch, liền có thể tiến thêm một bước.

Ngụy Thành không biết tiến thêm một bước này là có ý gì, nhưng hắn lại cảm giác được rõ ràng, trạng thái thân thể của hắn bây giờ, so với trước đó ít nhất phải cường đại hơn gấp đôi.

Ở trong hầm mỏ tối tăm này, nhìn vật như ban ngày, hô hấp của những người cách đó hơn trăm mét, thậm chí là nhịp tim đều có thể trở nên vô cùng rõ ràng khi hắn tận lực lắng nghe.

Mà khi hắn thử vận chuyển Kim Chung Tráo tầng thứ nhất công pháp, chỉ nghe một tiếng vù vù rất nặng nề, quanh thân đúng là tạo thành ảo ảnh Kim Chung ly thể ba tấc.

So với Trương Dũng toàn lực vận chuyển Tử Hà Tâm Pháp, Tử Khí ngoại phóng còn bá đạo hơn nhiều.

Bạn đang đọc Toàn Dân Viễn Chinh: Cứu Vớt Tu Tiên Giới (Dịch) của Lười Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamthanh2007
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.